Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 494 - Chương 494: Ta Cần Thay Vũ Khí!

Chương 494: Ta Cần Thay Vũ Khí! Chương 494: Ta Cần Thay Vũ Khí!Chương 494: Ta Cần Thay Vũ Khí!

Giày chiến hợp kim giẫm trên đường phố xi măng, phát ra tiếng bước chân thanh thúy làm cho người ta an tâm.

Lục Thánh đi tới trước một tòa nhà cao ốc rồi dừng bước lại.

Mặt tường thủy tỉnh của tòa nhà này vẫn còn chưa hoàn toàn vỡ nát, phản chiếu mông lung hình dáng của Lục Thánh.

Tỉnh thần lực của hắn hóa thành bàn tay vô hình, đem bụi bặm trên mặt tường thủy tinh xóa sạch.

Trong gương chiếu rọi ra một thân ảnh xa lạ mà quen thuộc có thân cao 1m92, mặc áo khoác chiến đấu màu đen, phía dưới là quần dài ngụy trang, đi giày chiến hợp kim màu đen.

Dáng người hắn cao lớn cân xứng, phảng phất như hòa làm một thể với trường thương màu bạc trong tay.

Dưới mái tóc đen hơi lộn xộn của hắn là một khuôn mặt tuấn tú, đôi mắt sáng ngời như sao.

Sự ngây ngô vốn có của Lục Thánh gần như đã phai sạch, trên môi và cằm của hắn đã mọc ra một tầng râu ria mỏng manh màu xanh nhạt.

Chưa đầy một tuần mà Lục Thánh đã hoàn toàn lột xác từ thiếu niên thành thanh niên.

"Cha mẹ ta cùng Lục Khinh Hòa mà nhìn thấy bộ dạng hiện tại của ta thì phỏng chừng đều không nhận ra."

Lục Thánh thầm nghĩ rồi không nhìn nữa mà xoay người rời đi.

Đi thêm vài cây số nữa Lục Thánh đi tới một tiểu khu cỏ dại mọc thành bụi, một bóng đen đột nhiên từ trong bụi cỏ nhảy ra, lao thẳng tới mặt hắn.

Ánh mắt Lục Thánh bình tĩnh nhìn lại, bóng đen kia lập tức dừng lại giữa không trung, sau đó ầm ầm nổ tung, máu tươi tanh hôi bắn ra tung tóe trên mặt đất trước mũi giày chiến hợp kim của hắn.

"Hiện tại ta đối mặt với dị thú cấp bảy trở xuống thì ngay cả vũ khí cũng không cần vận dụng, chỉ đơn thuần sử dụng tinh thần lực cũng đã đủ bóp nổ bọn chúng thoải mái."

Lục Thánh còn thử qua chỉ sử dụng sóng đao vô hình chứ không dùng vũ khí để thi triển Kỳ Thiên Nguyện Luân Đao, uy lực cũng tạm được, liên tục công kích cũng có thể giết chết dị thú cấp bảy.

"Sau khi ta đạt được kỹ xảo truyền thừa chân chính của tinh thần niệm sư, tỉnh thần lực ăn bụi quá lâu của ta cuối cùng cũng đã có thể làm chủ lực tham chiến."

"Đợi đến khi hình người Kim Diệu Thạch hoàn toàn thuế biến thành hình người Tử Tinh, ta sợ là chỉ cần một đạo sóng đao vô hình là sẽ có thể giết chết dị thú cấp 7 như cắt cỏ, nếu dùng Nguyện Luân Đao thì ta sẽ giết đại tông sư cấp 8 như giết gà.”

Lục Thánh vừa động ý niệm, Vô Gian Đao Luân tựa như đám bướm liền nhao nhao bay đến gần hắn.

Lục Thánh tùy ý quét mắt dò xét, trên lưỡi đao có tồn tại mấy lỗ hổng to bằng hạt gạo, bề mặt vốn bóng loáng như gương cũng có nhiều vết xước.

"Đối với tỉnh thần niệm sư cấp 7 thì vũ khí mật ngân đã không đủ nhìn, ít nhất cũng phải trộn lẫn một phần ba mật kim trở lên, hơn nữa còn phải được bảo dưỡng định kỳ."

Đương nhiên tổn hại này cũng có liên quan đến việc Lục Thánh đã sử dụng Vô Gian Đao Luân quá mức thường xuyên.

Năm ngày qua Lục Thánh giết chết số dị thú cấp 7 cộng lại đã gần 50 con.

“Dị thú cấp bảy có da dày thịt thô, vũ khí chưa tới cấp bảy sẽ bị phá hư rất nhanh. Chỉ mệt cho ta lúc trước còn than là Vô Gian Đao Luân từ sau khi chế tạo ra liền không được dùng qua mấy lần, luôn đặt ở góc ăn bụi. Nhưng ta vừa dùng thì nó liền muốn vỡ nát." Lục Thánh lắc đầu cảm thán.

Hắn hiện tại rất muốn nhanh chóng kết thúc chiến đấu bên này để lập tức trở về căn cứ tu sửa Vô Gian Đao Luân hay là đổi sang trang bị nào đó.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến cho hắn điên cuồng chém giết dị thú để tích lũy công huân.

Lục Thánh cầm theo Xích Tỉnh Long Văn Thương tiếp tục đi về phía trước.

Đột nhiên thần sắc của hắn khẽ động.

Thân ảnh hắn dừng lại rồi tiêu tán như bọt biển.

“Chết! Đi chết đi! Ha ha ha ha......”

Một nam nhân mặc trang phục chiến đấu, trên người tràn đầy vết máu, khuôn mặt gần như không còn hình dạng vốn có, mái tóc đã bị ngưng kết thành một khối xơ cứng.

Hắn cầm trong tay một khẩu súng máy hạng nặng, điên cuồng xả đạn vào đám dị thú trước mặt.

Thần thái của hắn rất điên cuồng, cũng không biết là đang khóc hay Rất nhanh sau đó, đạn trong súng máy của hắn đã bị hắn bắn sạch.

Hắn kéo áo khoác chiến đấu trên người ra, lộ ra một quả lựu đạn bằng quả trứng ngỗng.

“Các ngươi cùng chết với ta đi!”

Trong mắt nam nhân toát ra vẻ điên cuồng nồng đậm, đưa tay kéo chốt lựu đạn.

Nhưng ngay khi hắn sắp rút chốt lựu đạn, một cỗ lực lượng vô hình bỗng nhiên phủ xuống, đem thân thể cùng hai tay của hắn ngăn chặn cứng ngắc.

Nam nhân mở to hai mắt, vẻ mặt như gặp phải quỷ, cố gắng giãy dụa nhưng lại không thể nhúc nhích.

Nam nhân mắt thấy đám dị thú dữ tợn đã lao tới gần mình, trong miệng bọn chúng còn phun ra mùi tanh hôi vào mặt hắn, hắn rốt cục cảm thấy kinh hoảng, trong mắt hiện ra vẻ tuyệt vọng nồng đậm.

Khốn kiếp!
Bình Luận (0)
Comment