Chương 495: Cứu Viện
Chương 495: Cứu ViệnChương 495: Cứu Viện
Ánh mắt nam nhân mở to, rất không cam lòng chờ chết.
Đúng lúc này, một đạo nhân anh cao lớn lặng lẽ xuất hiện đứng giữa nam nhân và đám dị thú, ánh mắt tùy ý quét qua đám dị thú kia.
Bụp!!!
Một con dị thú bỗng nhiên nổ tung. Sau đó là mấy con dị thú cấp năm cấp sáu đuổi giết nam nhân đều nổ thành một đoàn huyết hoa, huyết nhục văng đầy trên đất.
Nam nhân ngây ngẩn cả người, chớp chớp hai mắt, hoài nghỉ có phải mình đang bị hoa mắt hoặc là đang nằm mơ hay không?
Dị thú cấp sáu bình thường cũng cần ít nhất hai đến ba vị võ giả cấp sáu thì mới có thể giải quyết nhanh chóng. Cho dù là Sư Tọa của hắn còn sống thì cũng phải dùng tới hai đến ba đao.
Nhưng người này vậy mà chỉ dùng một cái ánh mắt!
Tam quan võ đạo của nam nhân đã bị đả kích kịch liệt trước nay chưa từng có, đầu óc cảm thấy mơ hồ.
Cho đến khi hắn nhìn thấy lưỡi đao nhỏ bay lượn quanh thân người kia thì mới giật mình tỉnh táo lại.
Tinh thần niệm sư! Trách không được a!
Nhưng tỉnh thần niệm sư cường đại như vậy sao?
Đầu óc nam nhân vẫn còn hỏng bét.
Lúc này người kia đã đi tới trước mặt hắn, từ trên cao nhìn xuống, nhíu mày hỏi: "Ngươi thuộc sư đoàn nào?"
Nam nhân như người vừa tỉnh mộng, từ trên mặt đất nhảy dựng lên nghiêm chỉnh hành lễ.
“Thượng tá của sư đoàn 835, Lý Dịch Khánh bái kiến trưởng quan!”
Thân thể nam nhân thẳng tắp, vẻ mặt kiên nghị, nhưng trong mắt vẫn còn vẻ khiếp sợ.
Hắn hiện tại mới chú ý tới bộ dạng của người trước mặt mình.
Trẻ! Thật sự còn quá trẻ! Nhìn qua chỉ hơn hai mươi tuổi!
Tuổi trẻ như vậy mà đã có thực lực bá đạo như thế sao?
Hắn không phải tướng tỉnh thì cũng là tướng tinh tương lai!
Nam nhân làm ra kết luận này ở trong lòng. "Sư đoàn 835 à!"
Lục Thánh tìm kiếm tin tức liên quan đến sư đoàn này trong đầu.
Du Phi Dực đã đem bản đồ bố trí phòng ngự chiến tuyến cho Lục Thánh xem qua. Nếu như hắn nhớ không lầm thì sư đoàn 835 chính là quân đội phòng thủ tiếp giáp với sư đoàn của Du Phi Dực.
Bọn họ phụ trách một đoạn phòng tuyến dài hơn, đương nhiên thực lực của sư đoàn này cũng mạnh hơn nhiều so với sư đoàn 1182 của Du Phi Dực. Vô luận là trang bị vũ khí hay là cường giả võ đạo đều hơn hẳn.
“Vậy tại sao ngươi lại ở chỗ này?” Lục Thánh nhìn lướt qua chung quanh, hỏi: "Chiến tuyến của sư đoàn 835 đã kéo dài đến nơi này rồi à?"
Trên mặt nam nhân lộ ra vài phần bi thương, cười thảm trả lời: "Phòng tuyến đã sớm bị phá rồi..."
“Phòng tuyến bị phá rồi sao?” Lục Thánh sửng sốt hỏi lại.
Trong nháy mắt tiếp theo, nam nhân đứng trước mặt Lục Thánh bỗng nhiên cảm giác có một luồng dao động vô hình từ trên người Lục Thánh khuếch tán ra.
Dao động này làm cho hắn có loại cảm giác đối mặt cuồng phong, cả người hoàn toàn bị xuyên thấu, trong lòng hắn càng thêm sợ hãi.
Tỉnh thần lực của Lục Thánh không chút giữ lại mà phóng thích ra ngoài, tầm nhìn không ngừng nâng cao, khuếch tán.
Một lát sau, Lục Thánh thu hồi do thám, trong mắt có chút gợn sóng.
“Tin tức phòng tuyến bị phá quân bộ có biết không? Không có tiếp viện tới sao?“ Lục Thánh nhìn chằm chằm vào mắt nam nhân, hỏi.
Nam nhân cười khổ đáp: "Chúng ta đã sớm báo lên quân bộ, quân bộ nói có tiếp viện và bảo chúng ta chờ. Nhưng đợi đến khi phòng tuyến hoàn toàn bị phá vỡ thì thứ đến chính là mệnh lệnh rút lui."
“Vậy tại sao các ngươi còn không rút lui?”
Nam nhân cúi đầu, trầm mặc trong chốc lát mới trả lời: "Sư tọa không đi và đã chết, do đó chúng ta cũng sẽ không đi. Chúng ta nghĩ trước khi chết có thể giết thêm một con dị thú cũng tốt, chết ở đâu cũng không sao cả, chỉ cần chết cùng với sư tọa."
Lục Thánh có chút im lặng, sau đó lại hỏi: “Phòng tuyến này bị phá sẽ có hậu quả gì?”
"Hai bên phòng tuyến đều sẽ bị ảnh hưởng, nếu như không kịp thời trở về phòng thủ quét sạch thậm chí sẽ có thể lan đến khu an toàn." Nam nhân suy nghĩ một chút, rồi dùng mấy câu đơn giản để nói khái quát“Tóm “Hiểu rồi.”
Lục Thánh gật đầu, sau đó xoay người tiếp tục đi về phía tây.
Hắn đi không nhanh không chậm nhưng tốc độ lại rất nhanh.
Mắt thấy bóng lưng Lục Thánh sắp biến mất, nam nhân lúc này mới nhớ tới cái gì mà hắng giọng hô to: "Trưởng quan, nơi đó chính là chiến khu!”
“Ta biết."
Giọng nói Lục Thánh từ xa xa bay tới, mang theo sự bình tĩnh từ đầu đến cuối““Ta đi qua đó xem còn có thể cứu viện được chút gì hay không?”
Nam nhân lập tức sửng sốt, hoài nghỉ lỗ tai mình có phải đã nghe lầm hay không.
Cứu viện...... chỉ bằng một người thôi sao?!!