Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch

Chương 558 - Chương 558: Ta Sợ Mình Sẽ Đánh Phế Bọn Hắn!

Chương 558: Ta Sợ Mình Sẽ Đánh Phế Bọn Hắn! Chương 558: Ta Sợ Mình Sẽ Đánh Phế Bọn Hắn!Chương 558: Ta Sợ Mình Sẽ Đánh Phế Bọn Hắn!

"Ha ha ha, ngươi lộ tẩy rồi nhé!" Tần Thiệu Quân cười đến vẻ mặt vui sướng, nói."Lục Thánh ơi Lục Thánh, võ đạo của ngươi đúng là rất mạnh, nhưng ở phương diện tình cảm ngươi chính là một tờ giấy trắng, ta liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu."

"Ngươi nói đúng, về mặt tình cảm ta chính là một tờ giấy trắng." Lục Thánh lại lần nữa ngồi xuống, bình tĩnh đem mảnh thủy tỉnh trên bàn quét qua một bên, không chút kiêng kị chấp nhận nhược điểm của mình."Vậy Đông giáo quan rốt cuộc đã thừa nhận với ngươi cái gì?"

Tần Thiệu Quân nháy mắt với Lục Thánh, cười hỏi: "Thế ngươi muốn nàng thừa nhận cái gì?"

"Tần giáo quan!"

"Được được được, ta không đùa nữa." Tần Thiệu Quân cười nói: "Đông Tình Tuyết cũng có ý đối với ngươi. Lần trước nàng hẹn ngươi đi ăn cơm chính là muốn nói với ngươi điểm ấy. Ai ngờ ngươi vậy mà lại cho nàng leo cây."

"Chà..." Lục Thánh lúc này mới biết lần trước mình rốt cuộc đã bỏ lỡ cái gì.

"Nhưng ngươi cũng không cần quá lo lắng, lấy hiểu biết của ta đối với Đông Tình Tuyết, chỉ cần nàng chấp nhất chuyện gì thì bình thường sẽ rất khó thay đổi chủ ý, cho nên cửa ải của nàng là không thành vấn đề, chủ yếu vẫn là hai anh trai của nàng là Đông Thắng Y và Đông..."

Tần Thiệu Quân đang nói thì bỗng nhiên bên ngoài quán bar có một đám người ồn ào đi vào.

Những người này mặc thường phục sĩ quan, vừa đi vừa thảo luận kịch liệt.

"Tên Đông Thắng Y này quá mạnh mẽ đi! Hắn vừa tới quân khu phía Đông của chúng ta mà đã liên tục đánh bại hai đại nhân vật trong Đông Phương Thất Diệu! Bây giờ quân khu phía Đông của chúng ta còn có ai có thể là đối thủ của hắn chứ?"

"Đúng vậy, ta nghe nói hắn lần này xuất quan là chuẩn bị một đường đánh tới bốn đại quân khu, hắn muốn chứng minh hắn có võ đạo vô địch nhằm truy cầu võ thánh chỉ lộ!"

"Hắn tự nhận vô địch cũng quá khoa trương a, tại quân khu có vô số cao thủ, có rất nhiều người có thể trị được hắn."

"Nhưng không thể không phủ nhận tên Đông Thắng Y này ó thực lực rất mạnh, không phải là nhân vật bình thường."

Tiếng thảo luận của mấy người mới vào khiến cho Lục Thánh và Tần Thiệu Quân sửng sốt, nhao nhao đưa mắt nhìn lại.

Tần Thiệu Quân trực tiếp lắc mình xông lên, bắt lấy bả vai một người trong đó, hỏi: "Người anh em, Đông Thắng Y đã bắt đầu động thủ rồi sao?"

Người bị Tần Thiệu Quân bắt được cũng là giáo quan, thực lực không kém Tần Thiệu Quân bao nhiêu, bả vai hắn lập tức chấn động một cái, không vui nói hỏi: "Ngươi là ai?"

Tần Thiệu Quân liền nóng nảy, xoay người chỉ vào Lục Thánh đang yên lặng ngồi tại chỗ, nói: "Ta hỏi giúp hắn!"

"Hắn nào?"

Đám người theo bản năng hướng về phía Lục Thánh nhìn lại, không bao lâu trong đám người liền có tiếng kinh hô: "Là Lục thượng tướng!"

Lục Thánh được rất nhiều người biết đến, cho nên đám giáo quan mới vào lập tức lộp bộp chạy đến trước mặt Lục Thánh, đồng loạt cúi chào.

"Bái kiến Lục thượng tướng!"

Trên mặt bọn họ còn tràn đầy vẻ kích động cùng vui sướng như được gặp thần tượng.

Lục Thánh không biết nên nói cái gì cho phải. Hắn nhìn xem Tần Thiệu Quân đắc ý dào dạt, sau đó làm bộ dò hỏi: "Tin tức có liên quan đến Đông Thắng Y các ngươi hãy nói tỉ mỉ cho ta biết."

"Vâng."

Năm phút sau, sắc mặt Tần Thiệu Quân có chút ngưng trọng.

"Ta đã coi thường thực lực của Đông Thắng Y rồi, hắn vậy mà một chiêu đánh bại Đông Phương Thất Diệu."

"Đây đâu phải là thực lực kinh người, quả thực là thực lực kinh khủng ah"

"Đại hội tại Đông bộ đã sắp diễn ra, người này lại tại thời điểm mấu chốt này đến đây khiêu chiến, quả thực là có chút cao ngạo."

"Chiêu bài truy cầu Võ Thánh chỉ lộ hắn dùng rất tốt, quân khu cũng không có biện pháp gì với hắn."

Tần Thiệu Quân bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, đột nhiên nói với Lục Thánh: " Lục Thánh, ngươi phải cẩn thận, Đông Thắng Y nói là muốn đánh xuyên Đông Bộ, hắn chiếu theo bảng xếp hạng mà đánh tới, cũng sắp tới lượt ngươi rồi đó." định sẽ được hắn trọng điểm chiếu cố."

Lục Thánh cúi đầu suy nghĩ gì đó, sau đó hắn thình lình mở miệng hỏi: "Quan hệ giữa Đông Tình Tuyết và Đông Thắng Y thế nào?"

Tần Thiệu Quân sửng sốt, theo bản năng nói: "Sao cơ? Ngươi muốn Đông Tình Tuyết giúp ngươi nói với Đông Thắng Y bỏ qua cho ngươi hả?"

"Đương nhiên không phải vậy rồi." Lục Thánh khế nhíu mày, nhỏ giọng nói: "Ta đang suy nghĩ Đông Thắng Y lần này tới quân bộ hiển nhiên là muốn mượn cơ hội khiêu chiến quần hùng để bồi dưỡng vô địch chi thế của hắn trên mặt võ đạo, chuyện này đối với hắn sau này trùng kích Võ Thánh cảnh là phi thường trọng yếu."

"Mà hắn lại là anh trai của Đông Tình Tuyết, cũng tương đương với anh trai của ta."

"Đúng vậy, nhưng sau đó thì sao?" Tần Thiệu Quân có chút mê hoặc, hỏi lại.

"Nếu như Đông Thắng Y tìm tới ta thì hắn tất nhiên sẽ bị ta đánh bại. Vô địch chi thế của hắn còn chưa nổi dậy mà đã bị ta đánh tan, thế thì cơ hội Võ Thánh cảnh của hắn sẽ rất xa vời. Vậy là ta liền tương đương với kẻ cắt đứt con đường võ đạo của hắn, mà cắt đứt con đường võ đạo tựa như giết cha giết mẹ của hắn, từ đó hắn sẽ coi ta là sinh tử đại thù, Đông giáo quan kẹp giữa ta và hắn nhất định sẽ phi thường khó làm."

"Ngày sau còn phải thêm một tên Đông Phá Thiên, ta mà đánh phế hai anh trai của nàng thì quan hệ giữa hai chúng ta về sau không chừng sẽ trở nên rất căng thẳng."

"Aiii..." Lục Thánh than nhẹ một tiếng, cảm khái nói: "Ta thật sự là quá khó xử a."

Tần Thiệu Quân nhìn xem Lục Thánh cả buổi nói không nên lời.

Rất lâu sau đó hắn mới giơ ngón tay cái lên với Lục Thánh, nói: "Nếu bàn về trang bức thì vẫn phải là Lục Thánh ngươi đỉnh nhất! Ta phục!"
Bình Luận (0)
Comment