Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1479 - Chương 1642 - Tha Hóa Vạn Vật 3

Chương 1642 - Tha Hóa Vạn Vật 3
Chương 1642 - Tha Hóa Vạn Vật 3

Phương Tịch liếc nhìn Chu Quân, cảm giác người này hình như rất coi trọng thằng nhóc này.

Tuy nhiên, nó cũng chỉ có tư chất linh căn thượng phẩm mà thôi.

... Cho dù ở Địa Tiên Giới, linh căn Thiên phẩm cũng được xem là tư chất nổi bật, sẽ bị tông môn Hóa Thần tranh đoạt.

Bản thể của Phương Tịch bây giờ, tư chất linh căn lại không tiện nói.

Hắn đã từng mượn khoa học kỹ thuật của Cửu Châu Giới nâng cao mộc linh căn của bản thân tới trình độ Địa phẩm, sau đó vì tiêu hao thật sự quá lớn, đồng thời nâng cao linh căn Thiên phẩm chỉ tồn tại trong lý luận, thực tiễn còn chưa hoàn mỹ...

Nhưng sau khi luyện thành Vạn Cổ Trường Thanh Thể, Phương Tịch lại phát hiện mộc linh căn của bản thân đang thong thả tăng lên.

Chờ đến khi hắn tiếp nhận truyền thừa Địa Tiên, thành Phản Hư lại không quan trọng nữa.

Tu sĩ Phản Hư hợp nhất các dòng, hạn chế ban đầu của tư chất linh căn biến mất gần một nửa.

Địa Tiên tu hành chỉ liên quan tới linh cảnh, không mấy quan hệ với tư chất linh căn ban đầu thế nào.

Có thể nói sau Phản Hư, ngoại trừ mấy loại rất ít linh căn tiên phẩm và tiên thể đặc biệt theo lời đồn đại, rào cản tư chất đối với tu sĩ gần như biến mất.

Đương nhiên, ở trước Phản Hư, đặc biệt từ giai đoạn Luyện Khí đến Nguyên Anh, tư chất linh căn vẫn là tiêu chuẩn quan trọng để tuyển chọn đệ tử ưu tú.

Chu Quân có thể thành Nguyên Anh, tư chất không phải Địa phẩm chính là Thiên phẩm.

Thậm chí không chừng còn có một linh thể, Phương Tịch nhìn trái nhìn phải, không cảm thấy Tiểu Trùng này có linh quang xuyên đỉnh gì, chắc hẳn chỉ có thể nói là... Nhìn hợp mắt!

Duyên phận hoặc hợp mắt vốn là một chuyện rất kỳ diệu.

- Không cần, Chu gia gia, phù này dùng rất tốt, Tiểu Trùng còn muốn ra ngoài chơi thêm vài lần...

Trên gương mặt Tiểu Trùng đầy vẻ hoảng hốt, nói.

- Ôi...

Chu Quân thở dài một tiếng.

Phương Tịch biết, với thần thức Nguyên Anh, Chu Quân hoàn toàn có thể bảo đảm Tiểu Trùng ở gần không xảy ra chuyện gì, hoàn toàn chỉ đang trêu đùa đứa trẻ mà thôi.

Đồng thời, hắn căn bản không nhận ra mình.

Tuy người này từng gặp Phương Tịch giáo úy, nhưng bây giờ tướng mạo của hắn đã được dịch dung, không phải là dáng vẻ ban đầu.

Chờ đến khi Chu Quân trêu đùa Tiểu Trùng xong, Tiểu Trùng lưu luyến trở về nhà.

Chu Quân lại nói với vẻ ám chỉ:

- Nhà Lương đạo hữu không dễ dàng gì...

- Ồ? Tại hạ mới đến gần đây, còn chưa biết rõ về hàng xóm, mong được đạo hữu chỉ giáo.

Phương Tịch lộ ra vẻ mặt hứng thú.

Chu Quân thở dài một tiếng:

- Bọn họ bị chuyển tới để lấp đầy số tu sĩ cấp thấp ở Biên Hoang hoặc phạm sai lầm lớn, bị xử Lưu Vong, hoặc hoàn toàn là cá trong chậu bị vạ lây, tông môn và gia tộc bị hủy diệt. Để đề phòng kẻ địch đuổi tận giết tuyệt, bọn họ không thể không tự nguyện báo danh khai hoang...

Đối với tu sĩ, một khi biến thành đối địch thì nhất định phải nhổ cỏ nhổ tận gốc.

Cũng may trong Địa Tiên Giới còn có vài quy định, ví dụ như chỉ cần tự nguyện khai hoang, kẻ địch ban đầu không thể ngăn cản và truy sát.

Mệnh lệnh này đến từ cao tầng Nhân tộc, tông môn bình thường căn bản không dám vi phạm.

Hơn nữa...

Tu sĩ cấp thấp căn bản không có năng lực vượt qua một vực, cũng không cần lo lắng tới vấn đề bọn họ trở về báo thù.

Cho dù trong con cháu dư nghiệt có tu sĩ thiên phú đặc biệt hơn người, đó cũng là chuyện hơn mấy trăm ngàn, thậm chí mấy nghìn mấy chục nghìn năm sau... tu sĩ nâng cao cảnh giới rất khó nhảy qua, cho dù là thiên tài tuyệt thế cũng phải từng bước một, không thể chậm trễ.

Cao tầng Nhân tộc chỉ ban bố một pháp lệnh, lại có thể liên tục thu vô số bia đỡ đạn nhét vào vào biên giới khai hoang, đây chính là chuyện vẹn cả đôi đường chuyện.

Về phần những bia đỡ đạn kia sống hay chết, bọn họ không quá để ý.

Dù sao phần lớn tu sĩ vô cùng độc lập, có thể sống được mới là tu sĩ khai hoang cao tầng Nhân tộc thật sự cần.

- Ôi... phu thê Lương đạo hữu vốn là đệ tử của tông môn nhỏ trong Viêm Hỏa Vực. Thế nhưng khi tông môn và thế lực thù địch khai chiến, phu quân nàng chết trong chiến tranh, tông môn bị đánh bại... Vì mạng sống, nàng không thể không tiếp nhận khai hoang, trở thành tu sĩ khai hoang, không ngờ lại gặp phải loại chuyện này...

Chu Quân thở dài:

- Cả đời chúng ta đều chỉ có thể sống giãy giụa trong Thiên Phạm Vực này, thậm chí cha truyền con, con truyền cháu, cuối cùng khó có thể trở về ranh giới của Nhân tộc...

Trong lời nói của người này lại kèm theo sự bi thương vô tận.

- Ôi... Có thể những cao tầng của Thiên Phạm Quân đang đánh thông truyền tống trận siêu cấp, cứu viện sắp tới...

Phương Tịch không thể không an ủi một câu.

- Hừ...

Chu Quân cười lạnh mấy tiếng nói:

- Cao tầng của Thiên Phạm Quân à? Cảm nhận thời gian của tu sĩ cao cấp khác chúng ta... Đối với tu sĩ Phản Hư thậm chí Hợp Thể, mấy chục mấy trăm năm chẳng qua chỉ như một cái búng tay, nhưng đối với người phàm thậm chí tu sĩ cấp thấp, đó có thể chính là cả cuộc đời của bọn họ! Chờ đến khi những nhân vật lớn kia nhớ tới chúng ta, có thể Tiểu Trùng đã có thể làm gia gia rồi…

Bình Luận (0)
Comment