Nhân tộc là chủng tộc có năng lực sinh mạng không thể tưởng tượng nổi.
Tu sĩ lại càng không cần phải nói!
Phương Tịch tin tưởng, cho dù không có lực lượng bên ngoài ảnh hưởng, ngàn vạn năm sau chắc hẳn vẫn sẽ có Nhân tộc kiên cường sống ở trên Man Hoang Đại Địa này!
Chẳng qua đến lúc đó sẽ thoái hóa là dã nhân ăn tươi nuốt sống hay biến nơi đây thành lại một cõi yên vui của Nhân tộc thì khó nói lắm.
...
“Người này... Hình như đang thử thăm dò ta, hay là cảnh cáo?”
Phương Tịch nhìn theo bóng lưng của Chu Quân rời đi, hắn cười lạnh và trở về động phủ.
Sau khi đóng cửa động phủ, một cấm chế lập tức hiện lên.
Lấy thành tựu trận pháp của hắn, cho dù hắn chỉ tiện tay bố trí cũng đủ để ngăn cản tu sĩ Nguyên Anh thậm chí Hóa Thần nhìn trộm.
Ở trong thần niệm của những tu sĩ này, động phủ này chính là động phủ của tu sĩ Trúc Cơ bình thường, không có gì đáng nghi.
- Tình hình bây giờ không rõ thế nào, ta tạm thời chờ đợi chẳng chẳng có hại gì... Chẳng qua...
Phương Tịch tháo một cái túi linh thú bên thắt lưng xuống và tùy ý ném một cái.
Một quầng ánh sáng màu xanh hiện lên, giống như một cánh cửa ánh sáng.
Từ trong cánh cửa ánh sáng lại có một thiếu nữ áo lông màu xanh hiện lên, trên trán nàng có một mảnh linh vũ trang trí. Nàng nhìn Phương Tịch với vẻ mặt thoáng buồn bã, oán trách:
- Chủ nhân cuối cùng đã nhớ tới Tiểu Thanh...
Là một yêu tu Hóa Thần cấp năm, thực lực của Tiểu Thanh không dưới đám Hóa Thần giáo úy của Thiên Phạm Quân.
Chỉ tiếc, kẻ địch Phương Tịch đối mặt hoặc quá cùi bắp, căn bản không cần Tiểu Thanh bao vây tấn công, hoặc quá mạnh mẽ, bất luận là hoang thú nguyên cổ còn là Đại Thiên Kiếp, Thanh Loan cấp năm cũng không giúp được gì.
Bởi vậy nàng vẫn lúng ta lúng túng bị Phương Tịch nuôi ở trong túi linh thú.
Cho dù túi linh thú tốt chắc chắn không lớn bằng động phủ ở Sơn Hải Châu trước kia, vẻ u oán khó hiểu trên mặt Tiểu Thanh vẫn khiến Phương Tịch hơi chột dạ, giống như mình làm chuyện gì bội tình bạc nghĩa vậy.
Thật may da mặt hắn rất dày, loại cảm giác khác thường này chỉ thoáng hiện, hắn đã không để ý tới nữa.
Hắn lấy ra một phong thư đã viết từ lâu, giao cho Tiểu Thanh:
- Ngươi đi tới nơi này liên hệ với Vân Hi Tiên Tử và Liễu Nhứ, tốt nhất mang theo hồi âm về luôn!
Làm một con Thanh Loan cấp năm, thực lực của Tiểu Thanh không kém, ít nhất cẩn thận vẫn có thể đi xuyên qua nơi hoang dã.
Nàng sớm quen biết với hai nữ tử kia, trên phương diện tín nhiệm cũng không có vấn đề gì.
Chính là người đưa tin tốt!
- Hì hì... Chim xanh truyền thư... Điều này có hơi giống câu chuyện giai nhân tài tử trong tiểu thuyết ở Nhân Gian Giới...
Tiểu Thanh cầm lá thư, nhiệt tình định chạy ra khỏi động phủ.
Phương Tịch thấy thế, lập tức dặn dò một câu:
- Mọi chuyện đều phải cẩn thận, còn phải nhớ che giấu khí tức và độn quang... Ta không muốn bị người ta phát hiện ra ở chỗ này, càng không muốn bị người ta phát hiện có gì đặc biệt.
Tiểu Thanh bĩu môi, nhưng vẫn cực kỳ nghe lời, hai tay nàng bấm pháp quyết.
Từng Phượng Triện Văn màu bạc hiện lên, quấn quanh toàn thân nàng.
Hào quang màu bạc bỗng nhiên tăng mạnh, bao phủ lấy nàng.
Tiếp theo, thân hình nàng biến mất ở trong hư không, cũng khó có thể phát hiện ra.
“Không tệ, từ khi thăng cấp lên cấp năm, lại được ta truyền thụ Phượng Triện Văn, lĩnh ngộ của Tiểu Thanh ở trên phương diện hư không quả nhiên đã tiến bộ cực nhanh...”
Phương Tịch nhìn thấy cảnh tượng này, không khỏi âm thầm gật đầu.
Bản thể của Tiểu Thanh chính là Thanh Hỏa Loan, có chứa huyết mạch Chân Linh Thanh Loan nồng đậm!
Tuy kém hơn Tiểu Huyền Quy nhưng huyết mạch Thanh Loan vốn am hiểu thao túng lực hư không, phối hợp với Phượng Triện Văn đơn giản là càng tăng thêm sức mạnh.
Bây giờ nàng cũng coi như tiến bộ thần tốc, nhưng vẫn kém xa bản tôn vẫn tìm hiểu Chư Thiên Bảo Giám mỗi ngày.
Sau khi làm xong những chuyện vặt này, Phương Tịch lại đi tới phòng luyện khí.
Ở trong tay hắn có ánh sáng lóe lên, hiện ra các loại nguyên liệu trên thân Hỗn Lạc Xà.
- Đông khí...
Theo một pháp quyết được đánh ra, từ trên một đoạn răng nanh trắng ởn hiện ra một màn sương mù mỏng màu trắng xám.
Mà ở trong sương mù lại có từng gương mặt con người vặn vẹo, kêu lên thảm thiết...
- Khí này hình như có thể dung nhập vào trong Huyền Minh Kỳ, tăng cường uy lực của Độc Giao Vụ Khí... Nhưng đây chỉ là thủ đoạn tầm thường nhất.
Phương Tịch trầm ngâm suy nghĩ.
Sau khi đến Phản Hư, hắn có thể tu luyện bí thuật Tha Hóa Vạn Vật trong Tha Hóa Tự Tại Ma Công, cảm giác có phần thiên biến vạn hóa.
Bây giờ hắn có được tất cả tinh huyết, xương cốt, nội đan con hoang thú này... lại càng hiểu rõ về nó hơn.
Chờ đến lần sau hắn thi triển thuật pháp, chưa chắc đã không thể biến ra một Hỗn Lạc Xà hoàn toàn mới!
Thậm chí cuối cùng của bí thuật Tha Hóa Vạn Vật không phải ở chỗ thao túng nguyên khí thiên địa hóa hình.