Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1481 - Chương 1644 - Tình Hình

Chương 1644 - Tình hình
Chương 1644 - Tình hình

Mà là bản thân lấy Vạn Hóa Thần Ma Thể làm cơ sở, không chỉ mô phỏng ra các loại ma thể, còn có thể mô phỏng ra vạn vật thế gian, từ nay về sau không có bất kỳ thần thông pháp lực nào có thể kìm chế hắn!

Ví dụ như hắn gặp phải kẻ địch sử dụng thủy pháp, hắn có thể hóa hình ra hoang thú hệ thủy.

Khi đối mặt với kẻ địch e ngại độc tố, hắn lại có thể hóa thân thành Hỗn Lạc Xà!

Lấy tu vi Phản Hư, hắn mô phỏng ra Hỗn Lạc Xà chắc hẳn có thể đẩy uy năng của con thú này tới cấp sáu, đạt tới trình độ hoang thú nguyên cổ!

Đây mới là chỗ thật sự khủng khiếp của bí thuật Tha Hóa Vạn Vật!

Đương nhiên, bây giờ Phương Tịch tu hành bí thuật này chỉ có thể tính là vừa mới nhập môn.

Hắn có thể lấy nguyên khí thiên địa hóa hình thành các loại hoang thú có hình dáng không thực đã là cực hạn.

Nếu lúc này hắn mô phỏng Hỗn Lạc Xà, tối đa chỉ đạt tới tình trạng cấp năm ban đầu.

Hắn muốn trực tiếp hóa hình thành hoang thú nguyên cổ cấp sáu sẽ rất khó làm được.

Điều này không chỉ cần hắn tu luyện bí thuật tới cảnh giới đại thành, còn cần hiểu cực kỳ sâu về giống loài mình mô phỏng.

- Tha Hóa Tự Tại, Tha Hóa Vạn Vật! Hóa ra còn là một môn thần thông dịch dung ẩn nấp vô thượng...

Phương Tịch nghĩ đến Chu Quân và Tiểu Trùng gặp mặt hôm nay, thân hình hắn bỗng nhiên biến đổi.

Trong phút chốc, hắn lại biến thành dáng vẻ Chu Quân, quả thật từ huyết mạch đến khí tức pháp lực đều không hề khác biệt...

Thời gian như nước chảy.

Chớp mắt, nhiều năm đã qua.

Phương Tịch tận mắt nhìn thấy Tiểu Trùng đột phá cảnh giới, trở thành một tu tiên giả tay mơ Luyện Khí tầng ba.

Điều này làm hắn không khỏi xúc động, Địa Tiên Giới thật sự thích hợp đột phá.

Qua vài năm này, chỉ có thể khiến hắn miễn cưỡng quen biết Chu Quân cùng với Lương quả phụ.

Gió nhẹ thổi qua.

Ở bên cạnh con sông là vài mẫu linh điền mới được khai khẩn lộ ra mạ xanh.

Mấy mẫu đất này dĩ nhiên là do Lương quả phụ mở. Dựa theo cách nói của nàng, người sống còn có thể nhịn tiểu chết được sao?

Nếu ngoài Phường thị nguy hiểm, không bằng mở linh điền ở bên trong Phường thị.

Vì thế, nàng còn đẩy ngã vài động phủ bằng đá ban đầu, khổ cực dọn đá vụn ngói vỡ, ở trong đống đổ nát thật sự mở ra một mẫu ba phần đất, còn mỗi ngày cắn răng tiết kiệm ra linh thạch, chuyên môn mua linh mễ giống để trồng trọt.

Bây giờ thoạt nhìn, những linh mễ mọc không tệ.

Dù sao Hắc Nham Phường thị đã từng có một linh mạch lớn, cho dù bây giờ bị tàn phá cũng vẫn tốt hơn những địa phương khác nhiều.

Mỗi ngày, Phương Tịch khổ luyện bí thuật, chế tạo phù lục...

Sáng sớm, hắn theo thông lệ ra ngoài đi dạo, lại thích đến ngắm nhìn linh điền.

Dù sao hắn xuất thân linh nông, bây giờ lại là Địa Tiên, hắn rất có thiện cảm với điều này.

- Ấy, Lương đạo hữu lại trồng trọt à?

Phương Tịch cười tủm tỉm lên tiếng chào.

Ở trong linh điền, hai tay Lương quả phụ bấm pháp quyết, khí tức pháp lực trên thân dần dần tiêu tan, rõ ràng nàng vừa thi triển xong pháp thuật làm cỏ của linh nông.

Tiểu Trùng đang ở bên cạnh ra sức nhặt thi thể côn trùng có hại từng bị Canh Kim Kiếm Khí xuyên thủng trên mặt đất.

Những con sâu này ăn linh mễ lớn lên, mùi vị coi như không tệ, nướng chín cũng xem như có thịt ăn.

... Theo thời gian trôi qua, lương thực trong Phường thị càng lúc càng khan hiếm.

Càng không cần phải nói tới... tu sĩ cũng người.

Tu sĩ cấp thấp sẽ kết đạo lữ, xác suất sinh ra con cháu còn rất cao.

Chỉ có sau khi đạt đến cao cấp, phương diện con cháu mới có thể tương đối khó khăn.

- Đại thúc!

Tiểu Trùng ngoan ngoãn chào một tiếng.

- Ừ, ngoan...

Phương Tịch cười đáp lại.

- Xem thằng bé thích đạo hữu bao nhiêu... Tuy đạo hữu có thể ích cốc không có nhu cầu lớn về lương thực, nhưng còn không bằng đi cùng chúng ta... Ta có thể chia cho đạo hữu năm phần đất.

Lương quả phụ vén tóc ra sau tai, lại đưa ra kiến nghị.

Nữ tử này cũng là một người thông minh. Trước đây, nàng nhìn thấy giá thị trường lương thực trong Phường thị tăng lên không ngừng, lại lập mưu khai khẩn linh điền.

Đáng tiếc, chuyện này không vòng qua được quản sự của Thiên Phạm Bang, bởi vậy nàng tới mượn sức mình cùng Chu Quân bên cạnh.

Phương Tịch biết rất rõ thái độ của đối phương đối với mình lúc trước, tuyệt đối kính trọng mà xa cách, tránh không kịp.

Rất rõ ràng, ở trong mắt Lương quả phụ, cần lấy kẻ ác ra mài kẻ ác, so với nguy cơ chết đói, lá mặt lá trái với mình cũng là chuyện bất đắc dĩ.

Nếu không kéo được mấy trợ thủ hậu trường, nàng căn bản không dám khai khẩn ở trong Phường thị.

Nhưng Phương Tịch căn bản chướng mắt điều ấy, bởi vậy trực tiếp từ chối.

Ngược lại, không biết Chu Quân nghĩ thế nào, còn thật sự đáp ứng chiếm một ít định mức.

Ở chỗ quản sự của Thiên Phạm Bang, hắn đứng ra mới khiến cho quản sự này miễn cưỡng giả vờ không biết chuyện này.

Bình Luận (0)
Comment