Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1485 - Chương 1648 - Thế Đạo 2

Chương 1648 - Thế đạo 2
Chương 1648 - Thế đạo 2

Chắc hẳn năm sau nếu vẫn trồng linh mễ, có thể sẽ có một mùa thu hoạch lớn.

Lương quả phụ đi tới trước động phủ Phương Tịch, nhìn thấy mấy đoạn thi thể thì không khỏi giật mình:

- Quả nhiên, người này ra tay tàn nhẫn, còn máu lạnh vô tình...

Cửa động phủ bỗng nhiên mở ra, Phương Tịch đi ra. Lương quả phụ sợ đến mức giật mình.

- Ha ha, không ngờ được đạo hữu còn là kiếm tu!

Lúc này, Chu Quân mặc áo bào bằng đay đi tới, thở dài nói:

- Kiếm ra giống như kèm theo sấm sét, quả thật rất...

- Ôi, đêm qua có đám đạo chích đánh vào động phủ, mặc dù ta miễn cưỡng đẩy lùi kẻ địch nhưng pháp lực suy nhược, không dám ra ngoài...

Phương Tịch thở dài:

- Mấy vị không có việc gì là tốt rồi...

- Ba nhà chúng ta không có việc gì, nhưng mấy nhà khác...

Lương quả phụ nói tới đây lại im bặt.

Đêm qua, nhà nàng thiếu chút bị phá, thật may có Chu đạo hữu ra tay trợ giúp.

Nếu không, chỉ sợ cả nhà nàng đều phải chết hết!

Lúc này nàng nhớ tới, vẫn còn cảm thấy sợ hãi.

Sau một lúc lâu, giữa không trung lại có một luồng ánh sáng uốn lượn lao đến, hiện ra bóng dáng của quản sự Thiên Phạm Bang.

- Đêm qua, Nghĩa Khí Xã đánh vào động phủ của rất nhiều tu sĩ giống như phát điên vậy, nhìn thấy các vị không sao, ta lại yên tâm rồi...

Quản sự vốn đang tươi cười, chờ đến khi nhìn thấy mấy thi thể trước động phủ của Phương Tịch, sắc mặt hắn không khỏi biến đổi:

- Thiên Quỷ Tứ Thú? Tốt... Không ngờ bốn người này đều chết ở chỗ này. Phương đạo hữu xem như vì dân trừ hại rồi.

- Thiên Quỷ Tứ Thú? Chính là đám hung ác am hiểu bố trí trận pháp, có người nói còn từng chạy thoát dưới tay của Kết Đan chân nhân à?

Lương quả phụ kinh hãi.

- Chỉ là chuyện nhỏ, không đáng nhắc đến.

Phương Tịch khoát tay.

Lúc này, chỉ thấy quản sự này nói rất hùng hồn:

- Nghĩa Khí Xã chính là khối u ác tính của Hắc Nham Phường thị chúng ta. Bây giờ Thiên Phạm Bang chúng ta và Lôi Hỏa Đường đã đạt được hiệp nghị, chắc chắn sẽ tiêu diệt xã này, không chừa lại một tên phỉ tu nào! Vẫn mong các vị đạo hữu trợ giúp bản bang một tay, bản bang nhất định sẽ có hậu báo!

- Ta vốn chỉ nhàn vân dã hạc, không có ý định giành lợi chém giết...

Phương Tịch khẽ lắc đầu, trực tiếp từ chối.

Ngược lại Lương quả phụ nhìn hơn nửa linh điền bị hủy kia, có vẻ ngẫm nghĩ...

Thứ nhất, cả nhà kiếm sống dựa vào linh điền này, bây giờ nó bị phá hủy, năm sau có tám phần sẽ bị đói.

Hiện nay, nàng chỉ có thể bí quá hoá liều.

Chờ đến khi quản sự đi rồi, Phương Tịch và Chu Quân liếc nhìn nhau. Bọn họ lại nhìn thấy Lương quả phụ cắn răng đi tới, hành lễ:

- Thiếp thân có một yêu cầu quá đáng, vẫn mong hai vị đáp ứng.

- Đã là yêu cầu quá đáng, vậy không cần phải nói với ta nữa.

Phương Tịch khoát tay rồi chọn một nơi ngồi xuống uống rượu.

Lương quả phụ chỉ có thể nhìn về phía Chu Quân.

Chu Quân cũng bất đắc dĩ, thở dài một tiếng:

- Lương đạo hữu ngươi đi đi, lão phu sẽ giúp ngươi trông coi Tiểu Trùng một thời gian...

- Cảm ơn.

Lương quả phụ liếc mắt nhìn Chu Quân với vẻ cảm kích, sau đó vội vàng rời đi...

- Đây là rượu gì vậy?

Chu Quân bảo Tiểu Trùng ngồi tĩnh tọa luyện khí ở bên cạnh, bản thân hắn đi tới bên cạnh Phương Tịch, nhìn hồ lô rượu trong tay Phương Tịnh với vẻ hơi tò mò.

- Ngươi uống một chén chứ?

Phương Tịch nhìn người này, cười nói.

- Vật trong chén, nhất định phải nếm thử!

Chu Quân lấy ra một con chén rượu, nhận một chén linh tửu và nhấp một hớp, chân mày nhíu lại:

- Chỉ là rượu mạnh cấp một, còn hơi cay đắng...

- Đây là rượu ta ủ. Có lẽ đạo hữu uống không quen.

Phương Tịch cười ha ha. Tuy hắn không phải không hể suy diễn tửu phương của Thanh Trúc Tửu tới cấp năm, cấp sáu... nhưng làm vậy sẽ không còn là Thanh Trúc Tửu ban đầu nữa.

Bây giờ, bản tôn càng thích uống mùi vị trước kia, lại ủ ra số lượng lớn.

Ngoại Đạo Hóa Thân cũng mang theo một ít, thỉnh thoảng lấy ra thưởng thức.

- Ta đúng là uống có phần không quen, nhưng cẩn thận thưởng thức cũng thấy có chút thú vị.

Chóp mũi Chu Quân hơi ửng đỏ, nhìn về phía Tiểu Trùng đang nỗ lực hơn bình thường rất nhiều:

- Chẳng lẽ đạo hữu cũng coi trọng hài tử này?

- Quân tử không đoạt thứ yêu thích của người khác.

Phương Tịch lắc đầu.

- Nếu vậy, lão phu lại bắt đầu...

Ánh mắt Chu Quân lập tức sáng lên.

...

Ba ngày sau, Lương quả phụ trở về, khí tức rối loạn, trong góc pháp bào có dính đầy vết máu.

Cùng lúc đó, nàng cầm về mấy túi trữ vật dính máu. Sau khi về nhà không lâu, nàng đã ngã xuống đất.

Tiểu Trùng vội vàng đi mời Chu gia gia qua.

Kết quả sau khi Chu Quân xem xong, cho dùng một viên linh đan, Lương quả phụ quả nhiên thuốc đến bệnh trừ.

Bởi vậy, tình nghĩa giữa hai nhà càng thêm thân thiết. Không bao lâu, Chu Quân lại chính thức thu nhận Tiểu Trùng làm đồ đệ...

Thời gian trôi mau qua, chớp mắt lại qua hai mươi năm nóng lạnh…

Bình Luận (0)
Comment