Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1487 - Chương 1650 - Quán Đính 2

Chương 1650 - Quán Đính 2
Chương 1650 - Quán Đính 2

Phương Tịch cười lắc đầu:

- Có thể ở đây tạm thời nghỉ ngơi dưỡng sức, thu được hai mươi năm dư dật, ngươi chắc hẳn phải cười trộm rồi...

Hơn nữa, tu sĩ Phản Hư đi săn một con hoang thú nguyên cổ, chậm trễ hai mươi năm cũng không có gì đáng nói.

Cũng có người vì đi săn, phải năm mươi năm, một trăm năm liên tục theo dõi không ngừng.

Đương nhiên, loại tình huống đó vô cùng đặc biệt, tám phần là đi săn hoang thú nguyên cổ có nguyên liệu vô cùng quý hiếm, đồng thời có liên quan mật thiết tới đột phá tu vi thậm chí cứu mạng.

- Cũng đúng... Ở lại còn có thể có trò hay để xem.

Tiểu Thanh nhìn về phía động phủ của Chu Quân:

- Lão già kia cách chết không xa, hắn chuẩn bị đoạt xá sao?

Dù sao Chu Quân cũng là tu sĩ Nguyên Anh, thật sự đến giây phút cuối cùng cơ thể tan vỡ, hắn còn có thể dùng Nguyên Anh đoạt xá!

Kể từ đó, hắn lại có thể nhanh chóng hồi phục vết thương, nếu đồng thời thân thể đoạt xá vô cùng thích hợp, tốt nhất là linh căn tương đồng, còn tu luyện cùng một pháp môn, vậy có lẽ sẽ nhanh chóng khôi phục tu vi.

Dù sao sau khi Nguyên Anh đoạt xá, căn bản không cần độ kiếp ngưng tụ Nguyên Anh, chỉ cần hồi phục pháp lực là được.

- Có lẽ vậy...

Phương Tịch nhìn về phía động phủ của Chu Quân, trong mắt lộ ra cảm xúc khó hiểu.

...

Sau nửa tháng, trong thiên địa ầm ầm chấn động, linh khí trong phạm vi trăm dặm chen chúc tới, hội tụ về phía nơi nào đó ở thành tây.

Một linh áp vượt xa Kết Đan hiện ra, không ngừng khuếch tán ra xung quanh, khiến trăm dặm chấn động.

- Đó là...

- Thiên tượng Kết Anh?

- Phương hướng là Lôi Hỏa Đường, chẳng lẽ Lôi Hỏa Chân Nhân sắp ngưng tụ Nguyên Anh?

Rất nhiều tu sĩ lần lượt dừng tay, trên mặt hiện ra vẻ chấn động và hâm mộ.

- Không xong, Phường thị này vừa khởi sắc sẽ lại rối loạn rồi...

Mấy lão tu khác lại vô cùng đau khổ, gần như chửi ầm lên:

- Thiên Phạm Bang làm sao chịu để Lôi Hỏa Đường xuất hiện một vị Nguyên Anh Chân Quân? Chỉ sợ sẽ lập tức xảy ra đại chiến đấy...

Phương Tịch không thể không thừa nhận, đối phương nói rất có đạo lý.

Chắc hẳn người thật sự sốt ruột là Chu Quân mới đúng.

Người này che giấu tu vi, một đám tu sĩ Kết Đan vốn căn bản không phát hiện ra được.

Nhưng nếu là tu sĩ Nguyên Anh lại khác.

Bởi vậy, bất luận hắn có kế hoạch gì cũng nên lập tức bắt đầu mới tốt.

- Lôi Hỏa Chân Nhân... gặp họa lớn thì trốn đi thành lập bang phái, thu thập tài nguyên... Chỉ hai mươi năm đã muốn đột phá bình cảnh Nguyên Anh à?

Phương Tịch xoa cằm, nhìn về hướng linh mây hội tụ kia:

- Đúng là có chút số mạng của nhân vật chính...

Trong ánh sáng kỳ lạ lập lòe trên đỉnh đầu hắn hiện ra một con cổ trùng đặc biệt giống như con nhện tám chân. Nó có phần nóng lòng muốn thử mảnh linh mây kia, nói đúng hơn là người có khí vận lớn ở phía dưới đó.

Từ sau khi hắn thu được con Khí Vận Cổ cấp năm này, nó vẫn giúp đỡ hắn rất nhiều.

Cho tới hôm nay, nó vẫn đang giúp Phương Tịch che giấu Thiên Cơ.

Chỉ là theo cảnh giới không ngừng đột phá, hiệu quả của con cổ trùng này sẽ chỉ càng ngày càng kém, trừ khi... chế luyện nó một lần nữa để nâng cấp!

Phương Tịch đã tìm được phương pháp chế luyện ở trong Cốc Thần Bí Cảnh, nhưng phải chế luyện cổ trùng cấp năm tới cấp sáu sẽ đặc biệt khó khăn.

- Nguyên Anh... có tu sĩ Kết Đan viên mãn thăng cấp Nguyên Anh?

Bên trong động phủ của Chu Quân, Tiểu Trùng nhìn cảnh tượng này với vẻ vô cùng kinh ngạc.

- Ôi... Lão phu vốn cho rằng còn có thể chống đỡ thêm chút thời gian.

Chu Quân nhìn thiên tượng đó lại thở dài một tiếng, phẩy tay áo.

Một hào quang màu đen hiện lên, bọc lấy Tiểu Trùng.

Tiểu Trùng lập tức kinh ngạc, hừ một tiếng, từ trong mũi phun ra hai đường kiếm khí.

Hắn tập luyện kiếm thuật chỉ có thể tính là bình thường, lại có một Phế Kim Kiếm Khí. Thường ngày, hắn có thể thông qua hít vào thở ra Ngũ Kim Tinh để chế luyện tích trữ ở bên trong phổi và kinh mạch, lúc sử dụng hừ lạnh một tiếng lại có thể thông qua xoang mũi thi triển ra, đả thương người vô hình, chính là con át chủ bài để bảo toàn tính mạng!

Đáng tiếc kiếm khí chém trên hào quang màu đen lại trực tiếp biến mất.

- Sư phụ... Vì sao ngươi làm vậy?

Trên gương mặt Tiểu Trùng đầy vẻ khó tin.

Hắn bất chợt nhìn thấy ở trên đỉnh đầu Chu Quân hiện ra một pháp bảo dạng đỉnh màu đen. Nó tản ra dao động khiến Tiểu Trùng biến sắc:

- Pháp bảo Kết Đan... Sư phụ không ngờ là tu sĩ Kết Đan...

- Cũng không phải!

Chu Quân mỉm cười và dẫn theo Tiểu Trùng tới bên trong một gian mật thất.

Hắn ngồi xếp bằng, trong thiên linh trên đỉnh đầu có ánh sáng lóe ra, một Nguyên Anh hiện ra.

Nguyên Anh này có vẻ hơi gầy, gương mặt không có gì giống với Chu Quân.

Dù sao Chu Quân ẩn thân nơi này, gương mặt đã thay đổi.

Lúc này, nó nhìn chăm chú vào Tiểu Trùng và phát ra một tiếng cười lạnh:

- Đồ nhi... Trước đây sư phụ giúp đỡ ngươi rất nhiều rồi, hôm nay ngươi lại giúp đỡ sư phụ một lần đi!

Bình Luận (0)
Comment