Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1683 - Chương 1846 - Tiểu Sủng 2

Chương 1846 - Tiểu sủng 2
Chương 1846 - Tiểu sủng 2

Những hồ lô này có lớn có nhỏ, mặt ngoài có từng ánh sáng lập lòe, vừa thấy đã biết đặc biệt bất phàm.

- Thất Bảo Hồ Lô Tổ Đằng!

Bạch Ngọc Sinh nhìn thấy cảnh này, đôi mắt nhất thời sáng lên.

- Ồ?

Phương Tịch tùy ý chộp một cái, Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang hóa thành một bàn tay chộp về phía Tiên Thiên Nhất Khí Hồ Lô màu tím chộp tới.

Mặt ngoài hồ lô nhất thời có chữ triện vàng bạc chớp động, một tầng ánh sáng cấm chế hiện ra, ngăn cản bàn tay đi tới.

Hắn hừ lạnh một tiếng, bàn tay lớn màu xanh bỗng nhiên nổ tung, hóa thành từng thần quang vô cùng sắc bén.

Cấm chế bắt đầu chống đỡ hết nổi, nhưng cái hồ lô màu tím kia cũng lắc lư sắp đứt. Ngay cả sức sống của Thất Bảo Hồ Lô Đằng cũng trở nên suy yếu.

Bạch Ngọc Sinh và tiểu hồ ly nhìn thấy cảnh tượng này, đều vô cùng kinh ngạc:

- Không thể dùng sức lấy hồ lô, bằng không dây leo hồ lô này và Tiên Trì đều sẽ hỏng...

- Ồ? Không biết trong đó còn có bí mật gì vậy?

Phương Tịch vô cùng kinh ngạc nhìn về phía hai người.

Tiểu hồ ly suy nghĩ, cung kính trả lời:

- Chủ nhân... muốn lấy được hồ lô, cần phải lấy ra Thất Bảo Phù Chiếu không thể, đồng thời một Phù Chiếu chỉ có thể lấy đi một cái hồ lô... ở chỗ tiểu nô có một tấm Phù Chiếu.

Nàng há miệng nhỏ, đầu lưỡi màu hồng phấn ngậm ra một tờ Phù Chiếu màu xanh lá.

Tiểu hồ ly này suy nghĩ rất rõ ràng, dù sao đến lúc đó sẽ bị ép lấy ra, còn không bằng bây giờ sớm lập công.

- Ồ? Ngươi không tệ...

Phương Tịch cười ha ha:

- Đúng rồi, tiểu súc sinh ngươi tên là gì?

Trong lòng Tiểu Hồ Ly tức tới phát khổ, nhưng chỉ có thể nhỏ giọng nói:

- Thiếp họ Tô... Trong nhà đứng hàng thứ ba, chủ nhân gọi Tô tam là được rồi.

- Ừ, tiểu tam ngươi làm không tệ.

Phương Tịch xoa đầu của tiểu hồ ly, nhìn về phía Bạch Ngọc Sinh, trên mặt cười như không cười:

- Hóa ra đạo hữu còn giấu một phần.

- Vương đạo hữu, ngươi hiểu nhầm bản tọa...

Bạch Ngọc Sinh vội vàng giải thích:

- Tổ tiên nhà ta truyền xuống hai Phù Chiếu, tất cả đều ở trong bản đồ bảo tàng kia!

- Ồ?

Phương Tịch xoa chất liệu Phù Chiếu do tiểu hồ ly giao ra trên tay với vẻ ngẫm nghĩ, lại lấy ra bản đồ bảo tàng của Bạch Ngọc Sinh.

Lúc này, hắn búng ngón tay một cái, một Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang hóa thành ánh đao chém bản đồ bảo tàng ra, ở trong đó quả nhiên rơi xuống ra hai Phù Chiếu.

Phương Tịch suy nghĩ, thần thức đảo qua trong túi trữ vật của Hắc Khô nhưng không phát hiện ra.

Như vậy xem ra, sở dĩ trước đây Hắc Khô ôm cây chờ thỏ, ngoại trừ muốn thu thập Thiên Ma Thi mà công pháp mình cần, còn có thể vì không có Phù Chiếu, muốn tiện tay vớt một tấm.

Bây giờ, hắn lại rơi vào kết quả như vậy, chỉ có thể nói là số mệnh.

- Bây giờ trên tay chúng ta có ba tờ Phù Chiếu, có thể lấy đi ba hồ lô.

Phương Tịch dừng lại một lát, ngẫm nghĩ.

Tô tam căn bản không suy nghĩ gì, ngược lại Bạch Ngọc Sinh cắn răng, thi lễ tới đất:

- Bản tọa có một con cháu bằng hữu tốt chịu nỗi khổ Vạn Độc Tuyệt Mạch, cần gấp Dịch Cân Tẩy Tủy Hoàng Hồ Lô cứu mạng, vẫn mong đạo hữu giúp đỡ!

- Thật ra ta không phải không thể giúp ngươi được toại nguyện, chẳng qua ta có một điều kiện.

Phương Tịch thản nhiên nói.

- Vẫn mong đạo hữu phân phó.

Bạch Ngọc Sinh mừng rỡ, điều kiện gì cũng đáp ứng.

- Sau khi lấy đi khí linh của Dịch Kinh Tẩy Tủy, hồ lô vàng kia còn lại phải thuộc về bản tọa.

Phương Tịch nói ra điều kiện của mình.

Hắn thực sự không có hứng thú gì với Dịch Kinh Tẩy Tủy kia.

Ngược lại hồ lô vàng kia chứa linh cơ kia chính là nguyên liệu cấp bảy, vừa lúc có thể cầm tới luyện bảo!

- Không thành vấn đề.

Bạch Ngọc Sinh nghe được điều kiện như vậy, lập tức thở phào nhẹ nhõm:

- Trong Hạo Nhiên Chi Khí do bản tọa tu luyện có một môn bí pháp có thể lấy khí tinh túy trong Dịch Kinh Tẩy Tủy ra chỗ khác bảo tồn, có thể lập tức giao Thất Bảo Hoàng Hồ Lô cho đạo hữu.

- Chủ nhân...

Tiểu hồ ly Tô Tam nghe đến đó, cũng nhìn Phương Tịch với ánh mắt chờ mong.

Đáng tiếc, Phương Tịch sẽ không nói điều kiện với tù binh.

Bạch Ngọc Sinh tốt xấu gì cũng dẫn hắn đến cơ duyên trong bí cảnh này, hắn đưa lại một linh khí cũng không có gì.

Về phần các loại lợi ích do linh khí của Dịch Kinh Tẩy Tủy Đích Linh Khí mang tới, Phương Tịch thật sự chướng mắt.

Gì mà khiến người phàm thu được linh căn từ Địa phẩm trở lên, lấy khoa học kỹ thuật của Cửu Châu Giới, hắn vẫn có thể làm được.

Chỉ là sau khi đạt tới Phản Hư, biên độ lợi ích của tư chất tiên thiên đối với việc tăng thêm tu vi càng lúc gặp yếu. Bây giờ Cửu Châu Giới xem thường chuyện tiếp tục tập trung nghiên cứu mà thôi.

Sau khi Cửu Châu Giới xuất hiện nhiều lần Hóa Thần, khoa học kỹ thuật thật ra đã nghênh đón mấy đợt bạo phát.

Chỉ là sau khi Phương Tịch đạt tới Hóa Thần và Phản Hư đã từng mấy lần đổi mới và nâng cao cho Thái Nhất, bằng không sẽ không thể còn sử dụng đến bây giờ.

Một hệ thống có sự hấp dẫn lớn nhất ở chỗ có thể không ngừng tiến bộ!

Bình Luận (0)
Comment