Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1684 - Chương 1847 - Huyền Tinh Bích

Chương 1847 - Huyền Tinh Bích
Chương 1847 - Huyền Tinh Bích

- Đi!

Phương Tịch lại ra tay lần nữa, một tia pháp lực được rót vào trong Phù Chiếu xanh biếc.

Phù Chiếu bay ra, rơi vào trước Thất Bảo Hồ Lô Đằng, trên đó có hai màu vàng bạc chuyển động.

Cấm chế trên dây leo hồ lô bỗng nhiên mở ra một lỗ thủng, để một hồ lô vàng bay ra.

Hồ lô vàng này to bằng đầu người, có màu vàng. Sau khi nó chuyển động, lại có linh cơ dào dạt hiện ra.

- Cho ngươi!

Phương Tịch tiện tay ném hồ lô vàng cho Bạch Ngọc Sinh, bản thân hắn lại đang suy nghĩ về cấm chế của tiên phủ này.

- Đây là loại cấm chế trao đổi nào đó...

- Nếu thử thêm vài lần, chắc hẳn có thể nhìn thấy rõ ràng bí mật trong đó, ta có lẽ có thể chế tạo mô phỏng ra mấy tấm Phù Chiếu...

- Đến lúc đó mỗi lần bí cảnh mở ra, ta đều tới, trực tiếp nhổ dây leo hồ lô này là được rồi!

...

Trong lúc Phương Tịch đang suy nghĩ, Bạch Ngọc Sinh lại giống như lấy được chí bảo, đánh ra một pháp quyết.

Bảo vật quyển sách cổ của hắn lập tức ào ào lật tới một trang mới, có Hạo Nhiên Chi Khí hiện ra.

Bạch Ngọc Sinh mở ra miệng hồ lô vàng, lại có một linh khí tinh túy tản ra, bị Hạo Nhiên Chi Khí cuốn lấy, phong ấn vào bên trong sách cổ, hình thành một chữ Khí như rồng bay phượng múa!

- Cảm ơn Vương đạo hữu đã giúp đỡ, sau này có gì phân phó, tại hạ sẽ không chối từ!

Hắn dùng hai tay dâng hồ lô vàng trả lại cho Phương Tịch, trên mặt đầy vẻ kích động.

- Ừ... Chúng ta bị nhốt ở Hãm Không Đảo, ngươi làm sao cứu người?

Phương Tịch nhẹ nhàng xoa hồ lô vàng, thầm nghĩ lấy gùi bỏ ngọc.

Hồ lô có thể nuôi dưỡng linh khí tinh túy như vậy, có thể còn có giá trị cao hơn linh khí nuôi dưỡng ra!

Đương nhiên, ở trong mắt đối phương lại là hai điều khác nhau.

- Con cháu kia đã theo bản tọa tiến vào Hãm Không Đảo...

Bạch Ngọc Sinh giải thích một câu.

- Thì ra là thế.

Phương Tịch gật đầu, cũng không hỏi nhiều.

Có thể nhìn ra được Bạch Ngọc Sinh bằng lòng vì người có Vạn Độc Tuyệt Mạch Chi Thể kia mà từ bỏ một cơ duyên thăng cấp Hợp Thể, lại biết được hắn và người kia tuyệt đối phải có quan hệ không cạn.

Nếu như mình mạo muội hỏi, không chừng còn chọc phải phiền phức, sau này bên cạnh còn thêm một con chồng trước...

Bởi vậy hắn dứt khoát giả vờ không biết, chỉ là quan hệ giao dịch là thoải mái nhất.

Hắn lại ném ra một tờ Phù Chiếu xanh biếc, lấy ra Hồng Trần Luyện Tâm Hồ Lô kia.

Chỉ thấy hồ lô này màu đỏ, lớn bằng ngón cái, quả thực trong suốt như ngọc, sờ vào cảm giác ôn hòa.

Lần này ra tay khiến Phương Tịch càng hiểu rõ cấm chế trong đó hơn.

Hắn ghi lại cảm ngộ ở trong Thái Nhất Kinh, trong tay cầm hồ lô qua và ngẫm nghĩ.

- Ta không biết nhiều về Thất Bảo Hồ Lô này. Tô Tam, ngươi nói cho ta biết công hiệu của hồ lô này đi...

Phương Tịch bỗng nhiên mở miệng, nói với tiểu hồ ly.

Tô Tam nghe vậy, cảm thấy điều này không phải là bí mật gì, mở miệng trả lời:

- Chủ nhân, bên trong hồ lô màu đỏ này chứa một Hồng Trần Luyện Tâm Khí, có thể trợ giúp tu sĩ vượt qua Tâm Ma Kiếp Số...

- Trong trong hồ lô da cam nuôi dưỡng một viên Thảo Hoàn Đan, nhưng tăng thêm một giáp tu vi cho tu sĩ Hợp Thể...

- Dịch Kinh Tẩy Tủy Khí trong hồ lô vàng có thể khiến người sắp chết sống lại, xương mọc thịt...

- Trong hồ lô xanh lục lại nuôi dưỡng một Vạn Hóa Bệnh Ôn Khí, có người nói cho dù là tu sĩ Hợp Thể nhất thời không cẩn thận cũng sẽ bị độc chết...

- Trong hồ lô xanh đen có Tam Bảo Như Ý Khí, có người nói nó có thể tăng đại vận một đời cho tu sĩ... Cho dù trước có bị ngôi sao xui xẻo bám theo, sau khi dùng khí này đều có thể gặp nạn hóa lành, nhiều lần gặp cơ duyên!

- Về phần bên trong hồ lô xanh lam lại nuôi dưỡng có một viên Vạn Tái Huyền Băng Tâm, nếu có tu sĩ luyện hóa có thể thu được một loại linh thể hệ băng đỉnh cấp...

- Cuối cùng là hồ lô màu tím lại là Tiên Thiên Nhất Khí Tử Hồ Lô, có hiệu quả đối với đột phá cảnh giới từ Hợp Thể trở xuống!

...

Phương Tịch nghe Tô Tam nói xong, phát hiện nàng và Bạch Ngọc Sinh nói đại khái không khác nhau là mấy.

HẮn nhìn về phía năm cái hồ lô còn lại, đương nhiên muốn chọn cái có giá trị lớn nhất.

Hắn đánh ra Phù Chiếu thứ ba, lấy ra hồ lô màu tím kia.

Hồ lô này nhỏ hơn hồ lô vàng, lớn hơn hồ lô màu đỏ lớn, bằng nắm tay, bị Phương Tịch ném thẳng vào trong Địa Tiên Linh Cảnh.

- Đáng tiếc...

Hắn nhìn Thất Bảo Hồ Lô Tổ Đằng trước mặt, thấy hơi đáng tiếc.

Cấm chế ở đây quá phức tạp, trong nhất thời nửa khắc khó có thể công phá.

Không chỉ nói việc chuyển dây leo hồ lô tới nơi khác trồng, ngay cả hái thêm vài cái cũng chỉ là hy vọng xa vời.

Hắn lại tới đến bên cạnh hồ bị phá hỏng, đánh ra một cái pháp bảo bát ngọc. Hắn phát hiện vẫn không có cách nào thu được rất nhiều tiên dịch có lợi cho Thất Bảo Hồ Lô Đằng sinh trưởng này. Hắn chỉ có thể bất đắc dĩ lùi lại:

- Chúng ta đi thôi…

Bình Luận (0)
Comment