- Thế giới này khá kỳ lạ, triều đình không gọi là triều đình mà là Đạo Đình, chẳng qua người thống trị vẫn là Thiên Tử...
Phương Tịch lật tới một tờ khác. Trong đó nói là một vị tên là Vương Lục Lang, trời đất cảm động trước lòng hiếu thảo của hắn, cuối cùng sau khi hắn chết đã phong thần, có thể phi thăng Thiên Đình.
Lúc trước, hắn còn xem qua một dã sử thú vị, nói là Thiên Tử ở tiền triều đời nào đó ngu ngốc vô đạo, bách quan đều lấy cái chết can gián, được gọi là Bách Nghĩa, truyền ra thành một giai thoại.
Nhưng dựa theo Phương Tịch hiểu, đại khái đều là người có thần chức, những người này chẳng những không sợ chết, trái lại cảm thấy được giải thoát, bởi vậy đồng thời bãi công, phi thăng thành thần!
Bạch!
Phương Tịch đặt sách trong tay xuống. Những ngày qua, hắn xem lướt qua các loại chuyện thú vị kỳ lạ... Lại kéo tơ bóc kén, lộ ra cho hắn một thế giới hoàn toàn mới.
- Thần Đạo Thế Giới... Bởi vậy người thống trị được gọi là Thiên Tử mà không phải là Nhân Hoàng.
- Ngoài ra, không ngờ thỉnh thoảng lại có truyền thuyết sứ giả Thiên Đình cùng với phù chiếu của Thiên Đình, phi thăng thành thần các loại... Hình như người phàm cũng có thể làm được, chỉ cần sau khi chết có linh, âm linh không bị mê muội, lại có khả năng được phong thần?
- Thiên Đình? Thiên Đình trị thế, Đạo Đình trị người...
Phương Tịch bất giác nghĩ đây là một Trung Thiên Thế Giới cực lớn, bây giờ xem ra, chắc hẳn chính là sự tồn tại của Thiên Đình Tam Thập Tam Thiên theo lời đồn đại.
Thiên Đình và nhân gian nơi này hình như không lực giới diện gì mạnh mẽ ngăn cản.
Bất luận thần tiên phi thăng hoặc Thiên Đình giáng chỉ, tuy không tính là qua quýt nhưng cũng không hiếm thấy.
So sánh ra, vách ngăn Nhân Gian Giới và Địa Tiên Giới lại cực kỳ đáng sợ.
“Thoạt nhìn, đây cũng là sự đặc biệt của Trung Thiên Thế Giới này... có thể lập tức giao tiếp cùng với thế giới nhỏ phụ thuộc?”
“Đồng thời, hệ thống dòng chính hình như không phải tu tiên luyện khí... Mà là Thụ Lục, chính là đi theo Thần Đạo...”
“Tu luyện giả của thế giới này phải thông qua con đường khoa cử, thi trúng tiến sĩ của Đạo Đình mới có tư cách bước vào danh sách đạo tịch, truyền thụ Đạo Lục, từ nay về sau có tên trên thiên tào, có đạo vị thần chức... Người có thần chức mới có thể mặc đạo quan!”
Phương Tịch nghĩ đến Quảng Lâm Chí Dị đã xem qua, trong đó chỉ cần là quan viên thì yêu quỷ tránh né, một vài tăng lữ phương sĩ càng khó có thể trực diện thể hiện ra thần dị.
Bọn họ tuyên bố ra ngoài là có quan khí hộ thể, long khí che chở, trấn áp ngũ hành, cấm hoàn toàn vạn pháp!
Trên thực tế, bởi vì bản thân bọn họ chính là thần linh! Có thần chức trong người! Bởi vậy mới có thể làm được Thánh Nhân tại vị, nó là quỷ không phải thần!
- Quan của Đạo Đình, ban ngày trị người, buổi tối trị quỷ... Thậm chí sau khi chết thần hồn bất diệt, trực tiếp vào thần chức tương ứng, thật sự thành thân vàng của chính thần. Người có công đức lớn thậm chí có thể trực tiếp phi thăng lên Thiên Đình làm quan... Bởi vậy chết đối với bọn họ là một sự giải thoát đáng để chờ mong... Mới có cả trăm quan viên trực tiếp lấy cái chết can gián. Đó không phải vì mỗi người đều trung gan nghĩa mật, mà bọn họ đều có đường lui thôi...
- Hệ thống Thần Đạo à? Thật thú vị...
Phương Tịch xoa cằm.
Hắn quan sát Thổ Địa Công kia suốt ngày đêm, đã biết đôi chút về sự ảo diệu của loại hệ thống này.
Nói một cách cụ thể là thông qua Thần Đạo phù chiếu, tập trung lực lượng hương hỏa của một nơi để đắp nặn thân vàng, lấy ra thần lực...
- Kể từ đó, gần như tương đương với trói buộc với tín đồ, sẽ chịu độc hương hỏa nhuộm dần, có họa “Thất đi bản thân” đồng thời mang trách nhiệm trong người, khó có thể tiêu diêu tự tại...
- Nhận nhiều tệ hại như vậy, tốt ở chỗ không có yêu cầu về tư chất, đồng thời một khi thành tựu, tu vi mạnh mẽ, gần như vượt xa tu tiên giả ngang hàng...
Dù sao tu tiên giả chỉ là sức lực của một người, thần linh của Thần Đạo lại tập trung lực lượng của đám đông!
- Chẳng qua... Tác hại lớn nhất vẫn là cấp bậc trong Thần Đạo. Nếu không được thượng cấp đề bạt, quả thật cả đời không thể nâng cao!
- Phân đất phong hầu từng tầng như vậy, cúng bái thần phật... Cuối cùng Thiên Đế trong Thiên Đình phải khủng khiếp tới mức nào?
Phương Tịch bỗng nhiên nghĩ đến mình muốn đi tới Trung Thiên Thế Giới, cảm nhận được uy hiếp lớn.
Lấy lưới Thần Đạo nghiêm mật, cho dù mình thi triển ra thuật pháp đưa tới một trận Linh Vũ, cũng có Thổ Địa Công phát hiện.
Nếu ở trong Trung Thiên Thế Giới của Thiên Đình này làm gió làm mưa, chỉ sợ trong giây lát đã bị Thiên Đế phát hiện!
Đây chính là tồn tại tương đương với thống nhất Địa Tiên Giới cộng thêm ba nghìn thế giới, còn là rắn địa đầu của Thần Đạo!
Phương Tịch thậm chí nghi ngờ, cho dù Chân Tiên hạ xuống, vị Thiên Đế này vẫn có thể trấn áp...
Bởi vậy, ban đầu hắn không lập tức lựa chọn đi thẳng tới vị trí Tam Thập Tam Thiên của Thiên Đình, đây tuyệt đối là quyết định chính xác nhất.