- Xem ra... thu hoạch ở thế giới này chắc hẳn là hệ thống tu luyện Thần Đạo hoàn toàn mới sao?
Phương Tịch thì thào một tiếng.
- Chỉ là... Thần Đạo cần Thụ Lục... Bị thượng cấp hạn chế quá khủng khiếp.
- Vẫn nên tìm một con chuột bạch thay ta đi thể nghiệm trước đã.
Hắn thật sự thấy hứng thú với phương pháp Thần Đạo này.
Đây không phải là bản thân tu luyện.
Nguyện vọng duy nhất của Phương Tịch là thành tiên tiêu dao tự tại, hắn lười đi làm chuyện Thần Đạo khổ sai này.
Chỉ có điều... Hắn nghĩ đến một đám thủ hạ của mình ở Cửu Châu Giới.
Hắn không cần Thái Nhất Kinh phân tích, vẫn biết được hệ thống Thần Đạo này kết hợp với Cửu Châu Giới đúng là tuyệt phối!
Cho dù là Đạo Đình cũng thống trị không quá một trăm triệu dân.
Ở Cửu Châu Giới, tùy tiện có tới mấy chục tỷ người, đây là tiện lợi sau khi khoa học kỹ thuật phát triển, mang đến cho bình dân!
Đồng thời, còn là mấy chục tỷ được đã được giáo dục căn bản, các phương diện đều tương đối xuất sắc, xem như đám người tín đồ chất lượng tốt!
Càng không cần phải nói tới ở trong Địa Tiên Giới, sau khi chiếm Hãm Không Đảo, bọn họ còn có thể tiến hành cải tạo hoàn cảnh, cổ vũ sinh đẻ, nhân khẩu của Cửu Châu Giới hoàn toàn có thể nghênh đón sự tăng vọt cấp luỹ thừa!
Lực tín ngưỡng như thế sinh ra thần chỉ, phải khủng khiếp tới mức nào?
- Đủ mạnh, có thể dễ dàng học cấp tốc... Quan trọng hơn là dễ bị thượng cấp kìm chế... Thật sự khá thích hợp với hệ thống của ta, có thể dễ dàng bồi dưỡng được số lượng lớn thủ hạ tương đương với tu sĩ Phản Hư, Hợp Thể... Đến lúc đó, cho dù rửa sạch Nhân tộc bại hoại trên Địa Tiên Giới, báo thù rửa hận cho Phương Tiên Đạo Chủ, xoay chuyển bầu không khí tu tiên giới cũng đủ rồi...
Phương Tiên Đạo Chủ chết chính là nỗi đau trong lòng tu sĩ Cửu Châu Giới.
Chỉ là, nếu giết tới máu chảy thành sông, hai tộc yêu ma tự nhiên được lợi, ngược lại biến thành tội nhân của tất cả Nhân tộc.
Tốt nhất là giết người đáng chết, đồng thời lập tức có số lượng lớn tu sĩ cao cấp có thể thay thế.
Cho dù với sự phát triển của Cửu Châu Giới, muốn tích góp nhiều lực chiến đấu cho tầng cao nhất như vậy, không tích lũy mấy nghìn hoặc mấy chục nghìn năm thì không thể thực hiện được.
Chỉ có điều bây giờ có hệ thống Thần Đạo, tất cả đều khác.
Các thức để Cửu Châu Giới phát triển nhảy vọt đang ở trước mắt!
Đương nhiên, tất cả còn phải chờ Phương Tịch đích thân khảo sát qua, mới có khả năng đưa ra kết luận cuối cùng.
Nhưng kể từ những tin tức thu thập được, có thể thấy con đường Thần Đạo này có vài điểm tinh diệu.
Ít nhất, Phương Tịch cảm giác sau này mình tu tiên, nuôi dưỡng một nhóm thủ hạ thần chỉ, làm các loại bổ sung tạp vụ cũng là một chuyện tốt.
- Đầu tiên lại chọn Cam Ngọc...
Khí Vận Cổ cấp sáu trên đỉnh đầu Phương Tịch đang vô tình nằm một bên.
Trước đó, hắn mượn cổ này đã tra xét khí vận của Cam Ngọc, chỉ có thể nói vậy.
Mặc dù có chút tổ đức nhưng tiêu hao gần hết, bây giờ chỉ còn lại một chút, văn khí cũng không quá nhiều.
Muốn thi đậu đồng sinh, thực sự có phần gian nan.
Về phần bỏ công đọc sách à?
Trên đời này có rất nhiều người bỏ công đọc sách, thậm chí đọc ngày đọc đêm đọc đến nôn ra máu, nhưng không thi nổi thì vẫn không thi nổi.
- Một mạng hai vận ba phong thuỷ, bốn tích âm đức năm đọc sách... Giới này cũng chỉ có mấy thủ đoạn sửa mệnh như vậy.
- Nếu ngủ đông ở thế giới này thì không cần dùng quá nhiều phương pháp vượt quá lẽ thường, mà thử giải quyết vấn đề trong dàn giáo đã...
Muốn làm cho Cam Ngọc thi đậu đồng sinh, thật ra không khó.
Bây giờ, Phương Tịch là khách quý của một đám quý nhân, giúp đỡ đối phương đọc sách.
Chờ đến sau khi học thuộc ba mươi sáu quyển Đạo Kinh, có thể thử kết quả.
- Lấy Khí Vận Cổ quan sát, khí vận của người này hơi kém... Nhưng không sao.
Tuy Phương Tịch không quá am hiểu thuật bói toán, nhưng căn cứ vào Khí Vận Cổ, tìm được cơ duyên có thể giúp khí vận của Cam Ngọc, sau đó chỉ điểm một lúc, lại có thể nước chảy thành sông.
- Thật ra... Nếu trực tiếp vận dụng bí thuật khiến Khí Vận Cổ báo đáp lại khí vận cũng được...
- Nhưng làm này có hơi rắc rối... Dù sao cũng là thủ đoạn Thiên Ma bên ngoài...
Thần thức của hắn quét ngang, Thổ Địa của thôn này căn bản khó có thể phát giác.
Thần thức của Phương Tịch ra khỏi thôn Bạch Cam, lan tràn ra ngoài giới...
Không lâu sau, ánh mắt hắn lập tức sáng lên, tìm được một chỗ cơ duyên vừa khéo có thể bổ ích cho mệnh số của Cam Ngọc...
Cam Ngọc cõng giỏ trúc, đi lại khó nhọc trong rừng núi.
Hắn nghĩ đến sách mượn đọc lần trước, Đạo Kinh trình bày bằng ngôn ngữ tinh tế, ý nghĩa sâu xa, trên mặt hắn không khỏi mỉm cười.
- Quả nhiên đọc sách trăm lần, sẽ thấy được ý nghĩa khác... Trước đây, ta chỉ có sáu quyển Đạo Kinh, còn không thể liên kết với nhau. Sau khi đọc nhiều lần vẫn cảm thấy không thể lưu loát. Bây giờ sau khi liên kết trên dưới, lại cảm thấy sáng tỏ thông suốt hơn…