Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1744 - Chương 1907 - Ấn Đá

Chương 1907 - Ấn đá
Chương 1907 - Ấn đá

Mai Trường Không nhìn thấy Phương Tịch như vậy, trong lòng càng hâm mộ hơn.

Tán tu linh cơ có hạn, ngay cả hắn có dị bảo trong người, mỗi khi dùng pháp lực đều phải cẩn thận kiệm để đề phòng bất trắc.

Hắn chắc chắn không làm ra hành động xa xỉ như vậy.

Mai Trường Không lấy lại bình tĩnh, lập tức nói về những gì mình đã trải qua:

- Lão hủ xuất thân Phi Tinh Quan...

-... Lần này ám sát, lão hủ vốn đã chế luyện ba Tang Môn Đinh. Chỉ cần đóng đinh vào cơ thể Tào tặc kia, nhất định có thể làm ô nhiễm hồn phách của hắn. Thế nhưng...

Nói xong lời cuối, lão đạo này bất đắc dĩ lắc đầu, đưa ấn đá màu xám hình vuông và ba cái đinh màu đen lên:

- Chút vật phẩm này, vẫn mong ân công đánh giá!

- Ừ.

Phương Tịch đầu tiên cầm lấy ba cái Tang Môn Đinh kia, không khỏi mỉm cười.

Theo ma tu đỉnh cấp như hắn thấy, pháp khí này chế luyện quả thật khó coi.

Chẳng qua vẫn phần nào nắm chắc có thể ô nhiễm thần hồn của tu sĩ Trúc Cơ... Điều kiện trước tiên là phải đánh vào trong.

Mai Trường Không hiển nhiên đánh không trúng.

“Đồng thời quan viên ở thế giới này đều có đạo lục và thần chức trong người, cho dù có đánh hết ba cái đinh này vào người, chỉ sợ cũng không tiêu diệt được thần hồn của đối phương...”

Hôm nay, Phương Tịch xem như đã chứng kiến qua năng lực của thần chỉ, thật sự không tệ đâu.

Ví dụ như vị Thành Hoàng huyện Thanh Khê kia. Hắn ở trong phạm vi cương vực của huyện Thanh Khê, uy năng tuyệt đối có thể tương đương với Kết Đan!

Thậm chí các loại thần thuật còn có thể tùy tâm phát ra hơn các thần thông cùng loại, cho dù ở trong nhóm tu sĩ Kết Đan cũng được xem là khó đối phó.

Chẳng qua, Thần Đạo cũng có điểm tai hại.

Đó chính là một khi ra khỏi phạm vi thần chức của huyện Thanh Khê này, chỉ sợ vị Thành Hoàng đại nhân này sẽ lập tức trở thành Trúc Cơ bình thường nhất, thậm chí còn kém hơn tu sĩ Trúc Cơ bình thường...

“Ngược lại, cái ấn đá hình vuông này hơi thú vị...”

Phương Tịch bất chợt cầm ấn đá hình vuông màu trắng xám bên cạnh lên.

Chỉ thấy ấn đá này có bốn cạnh vuông vắn, chữ triện bên dưới đã mờ từ lâu, không nhìn rõ, mặt ngoài còn có từng vết nứt.

Nhưng chính là ấn đá hình vuông này lại có thể khiến tán tu không có đạo lục, không vào Đạo Đình nhận được cơ hội thở dốc ở dưới Thiên La Địa Võng.

Hắn thưởng thức một lúc, cảm giác vật này che giấu khí cơ khá sâu sa.

Thế nhưng mình không phải là tu sĩ Thần Đạo cao cấp, không nhìn ra ảo diệu trong đó.

- Vật này hơi kỳ diệu, ta chỉ có thể xác định nó chính là bảo vật Thần Đạo cao cấp...

Phương Tịch ném ấn đá lại cho Mai Trường Không.

Mai Trường Không giống như bị sét đánh, lại chợt cười gượng:

- Lão hủ cũng có vài suy đoán, bây giờ xem ra quả nhiên là thế...

Trên mặt hắn có phần chán nản.

Dù sao tổ sư các đời của Phi Tinh Quan đều muốn tự học tự hiểu, tiêu diêu thành tiên.

Kết quả, bọn họ lại phát hiện con đường bọn họ đi đã sai ngay từ đầu.

Vật bọn họ dựa vào cũng là Thần Đạo!

Lại giống như thử ngàn vạn con đường, cuối cùng vẫn đảo quanh trong tay thần chỉ.

Nếu không phải bây giờ nhìn thấy Chân Tiên Đạo của Phương Tịch, chỉ sợ loại đả kích tam quan vỡ nát này có thể khiến Mai Trường Không sinh ra tâm tư sẽ theo đạo lục.

- Nếu là bảo vật của Thần Đạo,vậy không phải thứ lão hủ cầu nữa.

Mai Trường Không cắn răng, hai tay dâng ấn đá và quỳ xuống:

- Lão hủ bằng lòng hiến bảo vật này cho ân công, chỉ cầu mong ân công cho phép lão hủ ở bên cạnh hầu hạ, đi theo làm tùy tùng lão nô...

- Vật này... không bình thường, ngươi đã nghĩ kỹ chưa?

Phương Tịch cầm lấy ấn đá, mỉm cười hỏi.

- Dù có chết chín lần cũng không hối hận!

Mai Trường Không nói chắc như đinh đóng cột, đồng thời trong lòng bất giác cảm thấy buồn bã, giống như mất đi vật gì đó quan trọng.

- Nếu vậy, ta lại nhận.

Phương Tịch mỉm cười gật đầu:

- Ta chuẩn bị đi du lịch thiên hạ, tìm kiếm một nơi chuyên tâm tu hành, thật sự cần một lão bộc để xử lý tạp vụ, sau này ngươi cứ gọi ta công tử là được rồi.

- Lão nô bái kiến công tử!

Mai Trường Không vội vàng hành lễ.

Phương Tịch cầm ấn đá, trong U Minh cảm giác được mình đã kết nhân quả với người này, không khỏi cười.

Ở thế giới này, quy tắc nhân quả như thế còn mạnh hơn ở Địa Tiên Giới nhiều.

Chẳng qua, hắn tất nhiên không có gì kiêng kỵ, lại không sợ hãi.

...

Sau khi phái Mai Trường Không ra ngoài chuẩn bị món ăn thôn quê. Phương Tịch lại vẫy tay một cái, trong sơn động có ánh sáng lấp lánh và hiện ra sáu phù lục.

Ba cái trong đó chính là đạo lục, có hai cái là Thái Thượng Đạo Đình Đô Công Chức Lục đến từ Nhật Dạ Du Thần.

Chẳng trách hai vị thần này dám hy vọng nhập phẩm, không ngờ bọn họ có xuất thân tiến sĩ, là đạo sĩ có tên trên danh sách đạo tịch!

Còn có một cái lại là Thái Thượng Đạo Đình Bắc Đấu Bí Lục bát phẩm, đến từ vị Võ Phán Quan kia.

Bình Luận (0)
Comment