Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1745 - Chương 1908 - Ấn Đá 2

Chương 1908 - Ấn đá 2
Chương 1908 - Ấn đá 2

Phương Tịch nhìn Thần Đạo Phù Chiếu còn lại.

Chỉ thấy một Phù Chiếu giống như bạch ngọc, dài một thước, rộng ba ngón tay, trên đó viết "Trị Nhật Du Tuần Đô Tư Sự của miếu Thành Hoàng huyện Thanh Khê!”

Một cái khác không khác lắm, chỉ là viết “Trị Dạ Du Tuần Đô Tư Sự của miếu Thành Hoàng của huyện Thanh Khê.”

- Đều là thân lại không phẩm cấp, nhưng thoạt nhìn đỡ hơn so với thần chức Chuyển Vận Thủy Sử của Tỉnh Long Vương.

Phương Tịch nhìn về phía một thần chức Phù Chiếu cuối cùng.

Cái này lại càng khác. Nó không chỉ hoàn toàn có màu trắng thuần, còn có từng tia khí đỏ quấn quanh, phía trên có thần văn năm màu lập lòe, khắc rõ Võ Phán Quan tòng cửu phẩm ở Thưởng Phạt Viện miếu Thành Hoàng huyện Thanh Khê!

- Thần chức tòng cửu phẩm!

Phương Tịch cảm nhận lực phù lục của thần chức này, không khỏi thì thào.

Một thần chức như thế lại có thể khiến người phàm bước một bước lên trời, đều không cần thử thách tư chất.

Thậm chí trong thần chức còn tự mang theo một vài pháp thuật cùng loại với Quán Đính, có thể khiến thần chỉ mới tiến vào lập tức học được! Đồng thời cơ bản đều có thể Dung Hội Quán Thông!

- Hôm nay có thu hoạch không nhỏ, chẳng qua hậu hoạn cũng rất lớn. Người thật sự vào phẩm cấp, có thần chức đều có trong danh sách của Đạo Đình... Không chừng ngay cả Thiên Tử cũng biết Thiết Từ, nhân vật số một ở huyện Thanh Khê bị ta giết chết, ta sẽ lập tức phải đối địch với cả Thần Đạo...

- Đương nhiên, cho dù lật ngược cả Đạo Đình, trên thực tế cũng không sao. Dù sao chỉ là một tiểu giới. Nhưng nếu Thiên Đình hạ xuống, lại không dễ chơi nữa...

- Những đạo lục này không ngờ có công hiệu theo dõi định vị...

Lúc này, sáu phù lục phát ra ánh sáng rực rỡ, giống như sáu con cá nhỏ muốn phá không bay đi.

Phương Tịch cong môi cười mỉm, bỗng nhiên ngoắc tay.

Một tia sáng bạc hiện ra, bao quanh sáu phù lục này, trong thoáng cái đã biến mất.

- Định vị lợi hại, vậy định vị Hãm Không Đảo ở Địa Tiên Giới đi...

- Sáu tấm phù lục này đều có thể lấy tới làm thần văn mẫu, sẽ có hiệu quả dựng sào thấy bóng đối với việc nâng cao phù chú thuật...

- Đặc biệt thần chức tòng cửu phẩm của Võ Phán Quan càng khiến người ta có cảm giác khác.

- Không biết thần chức cao cấp hơn có thể cho ta lĩnh ngộ thế nào?

Trong mắt hắn thoáng hiện vẻ mong chờ.

Đương nhiên, thần chức chính là trung tâm của thần chỉ, không đánh đối phương chết, hoặc trở thành thượng cấp của đối phương, cơ bản không thể nào thấy được bí ẩn như vậy.

Bởi vậy, hắn muốn quan sát thần văn của càng nhiều thần chức hơn, hình như chỉ có một con đường để đi?

- Cũng không thể nói như vậy được. Tục ngữ có câu, muốn được quan, giết người phóng hỏa chiêu an... Đạo Đình cũng không phải không có chuyện hàng phục Tà Thần nhét vào chính tế...

Phương Tịch nhìn về một hướng nào đó với vẻ ngẫm nghĩ.

...

Mấy ngày sau, ở thôn Bạch Cam.

- Chúc mừng Cam thiếu gia đã thi trúng đồng sinh!

Một đám người vây quanh hàng rào tre nhà Cam Ngọc, trong ánh mắt nhìn hắn đầy hâm mộ.

Mà ở trong đám người còn có hai vị sai dịch.

Sai dịch này thường ngày xuống nông thôn đều như sói như hổ, bắt nạt thôn dân là chuyện thường như cơm bữa.

Bình thường, thôn dân nhìn thấy trang phục kia thì mềm chân, hận không thể quỳ xuống đất, đẩy thôn trưởng và địa chủ tới ứng phó.

Nhưng lúc này, trên mặt hai sai dịch tươi cười, nhìn về phía Cam Ngọc hành lễ:

- Chúc mừng Cam đồng sinh lần này thi đồng sinh đạt vị trí thứ sáu, năm sau nhất định có thể có chỗ trong Lộc Minh Yến...

Lộc Minh Yến chính là bữa tiệc do bên châu tổ chức cho những người trúng cử tài trong cuộc thi châu.

Đây dĩ nhiên là có ý chúc tốt.

Cam Ngọc liên tục nói cám ơn, lại lấy từ trong người ra mấy tiền bạc do Phương Tịch giúp đỡ, đưa cho hai vị sai dịch:

- Hai vị ở xa tới khổ cực rồi, ta có chút tiền nước trà, mong hãy nhận lấy.

- Cam đồng sinh khách sáo rồi...

Sai dịch lớn tuổi hơn tươi cười, gần như giãn hết nếp nhăn trên mặt:

- Đây là công văn của quan phủ, tiểu lão gia nhớ kỹ, bảy ngày sau phải đi tới quan phủ gặp mặt tri huyện đại nhân, sẽ do Huyện lão gia đích thân đưa vào Thụ Lục đồng sinh...

- Cảm ơn đã nhắc nhở.

Sau khi Cam Ngọc tiễn hai vị sai dịch, lại gặp được một lão già tóc trắng, gương mặt hồng hào, chống một cây cưu trượng đến. Hắn nhận ra người này chính là địa chủ lớn nhất trong thôn, vội vàng chắp tay:

- Bạch lão gia...

- Ôi chao... lão phu không dám nhận A Ngọc xưng hô như vậy...

Bạch lão gia cười nói:

- Năm đó, lão phu đã cảm thấy A Ngọc ngươi là một người có tiền đồ, hôm nay vừa gặp, quả nhiên là thế. Phần mộ tổ tiên của thôn Bạch Cam chúng ta bốc khói xanh mới có thể xuất hiện một vị đồng sinh. Sau này chuyện giao tiếp với quan phủ lại phải nhờ vào ngươi rồi...

Sau khi trở thành đồng sinh, thật ra có chút tiện lợi, ví dụ như được xem là nửa viên chức, chờ đến khi thuế lại xuống nông thôn, cũng không dám quá mức bóc lột, có thể dành chút lợi ích cho toàn thôn.

Bình Luận (0)
Comment