Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 1770 - Chương 1933 - Đột Nhiên Xuất Hiện

Chương 1933 - Đột nhiên xuất hiện
Chương 1933 - Đột nhiên xuất hiện

- Đó là Tam Thập Lục tỷ phu của ta... Hắn sản xuất ra rượu Băng Ngọc Thiêu, đã được phụ vương xác định là rượu cống...

Không biết vì sao, Tiểu Bối Nữ đối mặt với Phương Tịch lại nói ra hết.

- Hóa ra là Băng Ngọc Thiêu...

Phương Tịch cười ha ha:

- Nếu vậy, ta sẽ thông báo cho phụ vương của ngươi cầm một trăm vò Băng Ngọc Thiêu tới chuộc ngươi về...

Bây giờ hắn đang rảnh rỗi không có việc gì, chỉ có thể lặng lẽ chờ đợi Thần Đạo Hóa Thân thành.

Dĩ nhiên hắn phải làm vài chuyện mình cảm thấy hứng thú rồi.

Đối với loại rượu có thể khiến cảm động Long Vương, dẫn tới chọn làm tế tửu của Long Cung, hắn cũng cảm thấy hứng thú.

Tuy nhiên, trực tiếp chém giết, phá tan Long Cung để uống rượu, hình như không quá phong nhã.

Ngược lại, lấy trăm vò rượu ngon đổi một công chúa, không chừng còn có thể trở thành một giai thoại mới của Bàn Long Hồ.

Dù sao hắn có Khí Vận Cổ cấp sáu hộ thân, ngăn chặn tất cả Thiên Cơ diễn tính. Nếu thật sự gặp phiền phức, cũng mời đi tìm Tỉnh Long Vương kia!

“Lại nói tiếp... quy tắc của giới này hình như còn kiêm cả Khí Vận Cổ...”

“Pháp tắc khí vận sao? Thật ra không phân cao thấp với pháp tắc nhân quả...”

Ở đỉnh núi nào đó của Hắc Vân Sơn.

Ở đây gần bên ngoài nhất, trên núi có một sơn trại. Gần đây, bọn họ khai khẩn ra mấy trăm mẫu ruộng trên núi.

Ruộng trên núi dốc lại vô cùng cằn cỗi, khó có thể trồng ra được bao nhiêu lương thực.

Trong sơn trại, rất nhiều kiến trúc được xây dựng rất có kết cấu, ở vị trí trung tâm nhất có một từ đường.

Ở bên ngoài, Từ Vân Lãng là công tử thế gia cao quý, nhưng ở chỗ này lại phải cẩn thận đề phòng, cũng không dám thở mạnh.

Hắn đi vào một gian thư phòng. Ở trong thư phòng là một người trung niên có tướng mạo tương tự hắn, đang cầm bút viết.

- Phụ thân...

Từ Vân Lãng hành lễ trước:

- Hôm nay hài nhi tuần tra thôn Tiểu Điền, thấy ruộng trong trang mọc không tệ, năm sau chắc hẳn có thể được mùa... Đã kiểm tra xong sổ sách của tiệm vải Đại Thông trong thành, tổng cộng lời một nghìn hai trăm sáu mươi bảy bạc...

- Ừ, coi như không tệ...

Sắc mặt của người trung niên thoáng ôn hòa:

- Đã sắp tới Đông Tế, các loại nghi thức tế lễ đều phải chuẩn bị đầy đủ, tuyệt đối không thể có sơ suất...

- Vâng, hài nhi biết rồi.

Từ Vân Lãng khom lưng, nắm tay giấu trong tay áo âm thầm nắm chặt.

Tuy vật tế đã chuẩn bị đầy đủ, nhưng không có gì mới mẻ, vậy phòng của hắn vẫn sẽ tiêu tan trong đám người.

Nếu có thể nhận được linh tửu ngày ấy, hắn nhất định có thể khiến lão tổ tông vui vẻ. Nếu khiến hắn vui vẻ, có thể...

Lúc này hắn lại không thể nhiều lời, hành lễ và lùi ra khỏi thư phòng.

Hắn vừa ra hỏi cửa không lâu, đã nhìn thấy một quý công tử mặc trang phục bằng gấm, trong tay cầm quạt ngà voi đi tới trước mặt.

- Là Vân Lãng à?

Quý công tử này nhìn thấy Từ Vân Lãng, cười và lên tiếng chào.

Hắn được tiền hô hậu ủng, nô phó mỹ tỳ vây quanh, quy cách càng khí thế hơn Từ Vân Lãng chỉ có một gã sai vặt.

Từ Vân Lãng nhận ra được, hắn chính là Từ Vân Đỉnh của đại phòng. Trên mặt hắn không khỏi lộ vẻ lấy lòng:

- Bát ca... Ngươi cũng tới à?

- Ừ, sau này núi này là căn cơ của gia tộc, chủ mạch chúng ta vẫn phải tới thích ứng nhiều hơn...

Từ Vân Đỉnh nhíu mày, ở đây rõ ràng không sa hoa như đại trạch nhà mình, còn có vẻ quá nghèo nàn.

Hai người lại nói chuyện vài câu, hắn nói tiếp:

- Lần này Đông Tế, ta tốn rất nhiều công sức mới tìm được một con trâu trắng... Lấy nó tế lễ, nhất định có thể khiến lão tổ tông vui vẻ.

Từ Vân Lãng nghe được lời này, vội vàng nói:

- Bát ca có lòng... Thậm chí còn có thể tìm được con trâu trắng.

Heo, trâu, dê hợp lại được gọi là tam sinh, đều là vật tốt để tế thần chỉ.

Trong đó quý nhất là trâu.

Trâu màu trắng càng là trân phẩm hiếm thấy.

Vật này không kém gì linh tửu kia.

“Chờ đến khi lão tổ tông thật sự thành Hắc Vân Sơn Thần, đại phòng lại là đích mạch, sau này nhất định có thể càng cao quý hơn...”

Từ Vân Lãng nhìn theo bóng lưng của Từ Vân Đỉnh rời đi, trong mắt lóe lên vẻ lo lắng.

Mà lúc này, trong từ đường.

Phụ thân của Từ Vân Lãng, người trung niên kia đứng nghiêm trang, nhìn một lão già chậm rãi sửa sang lại từ đường và trái cây cống phẩm.

Trong từ đường, hương khói lượn lờ, kèm theo một loại bầu không khí thần bí.

- Đạo luật có quy tắc...

Từ thị lang đã về hưu mở miệng, giọng nói trầm tĩnh:

- Chỉ có người của bản gia mới có thể tế trong từ đường gia tộc, phải kiểm soát hương hỏa thật nghiêm ngặt...

Dù sao cũng là Thần Đạo Thế Giới, lực tín ngưỡng bao nhiêu lại đại biểu cho lực lượng bấy nhiêu!

- Muốn đột phá rào cản này, chỉ có trở thành chính thần!

Lão già chậm rãi nói:

- Bây giờ vi phụ chỉ có đạo lục... Năm đó các đảng trong Đạo Đình tranh đấu, lão phu tính vì phe phái chống lại tất cả rào cản chỉ trích, khi có công, lén lút tế cũng không có sao. Trong triều tất có người sẽ nói giúp lão phu. Bây giờ thần lực đã tích góp đủ, mấy nhà khác đều bị nhà ta ép đi, nên cấp tiến hơn nữa…

Bình Luận (0)
Comment