Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 203 - Chương 203 - Lại Đi

Chương 203 - Lại đi
Chương 203 - Lại đi

Ong ong!

Trận bàn lập tức khởi động, từng linh văn trắng nõn hiện lên lại không ngừng lan tràn ra xung quanh.

Phương Tịch lại cầm chủ lệnh bài khống chế cấm chế trong tay, không ngừng tiến hành thử điều chỉnh...

Mùa đông, phong cảnh trên Phỉ Thúy Nhai hiu quạnh.

Vù vù!

Bỗng nhiên, từ trong không trung sinh ra sương mù. Sương mù ban đầu còn mỏng manh, sau càng lúc càng dày đặc, cuối cùng bao phủ cả vách núi đá.

Sương mù này khác với sương trắng bình thường. Ban đầu, xuyên qua sương mù còn có thể nhìn thấy cảnh linh điền mơ hồ, trong nháy mắt lại biến mất không thấy nữa.

- Thành công rồi!

Phương Tịch khống chế Hắc Vũ Chu dò xét xung quanh một lúc, không khỏi thỏa mãn về hiệu quả của Tiểu Vân Vũ Trận.

Trận này không chỉ bao phủ cả linh điền và nhà cửa, còn bao phủ cả Phỉ Thúy Nhai ở trong đó.

Kể từ đó, khả năng hang động dưới lòng đất bị bại lộ lại càng nhỏ hơn.

- Tiểu Vân Vũ Trận có tụ linh, có hiệu quả che giấu. Lực phòng ngự chỉ có thể tính là bình thường, nhưng chỉ cần một vị Luyện Khí trung kỳ cầm lệnh bài cấm chế trong tay chủ trì trận pháp, ít nhất có thể ngăn cản tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ thậm chí đại viên mãn một thời gian.

Lệnh bài cấm chế trong tay Phương Tịch cũng là một phần trận pháp, tương đương với chìa khóa thao tác bí mật.

Ngoại trừ lệnh bài này ra, còn có ba lệnh bài phụ khác có thể điều chỉnh quyền hạn, thấp nhất chỉ có thể ra vào ở phía ngoài cùng của đại trận, cao nhất có thể khống chế trận pháp công kích kẻ địch.

- Có trận pháp này, đường lui ổn rồi.

Tuy Tiểu Vân Vũ Trận chỉ có cấp một trung phẩm, nhưng chỉ cần đối phương không có Phá Cấm Phù, lại có thể chống đỡ được một thời gian.

Trong thời gian này đủ để Kính Nguyệt Hồ phát hiện không đúng, đồng thời tăng viện.

Kể từ đó, cho dù là tu sĩ Luyện Khí viên mãn cũng có thể bị chặn ở ngoài cửa, có thể tính là đường lui yên ổn.

- Trồng cây trồng cây.

Phương Tịch chà xát tay, âm thầm quy hoạch.

- Những chuẩn bị bây giờ thật ra còn thiếu khôi lỗi thuật và linh giáp Xà Giao.

Nếu có nguyên liệu Xà Giao chế tạo áo giáp thượng phẩm, thực lực của hắn còn có thể nâng cao thêm một bước, cho dù chống lại Luyện Khí viên mãn cũng không sợ.

Khôi lỗi thuật lại có thể bù đắp chỗ thiếu hụt do mình không có cách nào rời xa linh thực bản mệnh.

- Linh giáp thật sự không được, chỉ có thể ra ngoài nhờ Luyện Khí Sư Phường thị trong chế tạo.

Không thể không nói, Phương Tịch trời sinh có tính đa nghi.

Nguyễn Tinh Linh lại quá mức thông minh, làm hắn tự nhiên muốn trốn xa.

- Về phần khôi lỗi thuật thật sự không tìm được. Đại khái chỉ có thể nuôi mấy con linh thú thay thế.

Ở trên vài phương diện, linh thú thật sự không bằng khôi lỗi.

Phương Tịch nghĩ đến cuối cùng, nhìn mặt hồ, không khỏi hô to một tiếng. Hắc Vũ Chu hóa thành một tia sáng bay trên mặt hồ.

Hắn chuẩn bị bắt một con cá về nấu theo thường lệ.

Về phần câu cá? Vẫn thôi đi, kỹ thuật của hắn luôn không tốt.

Vèo!

Hắc Vũ Chu bay hạ thấp thuyền thân, tạo thành gợn sóng nhộn nhạo trên mặt hồ.

Trong phút chốc, trong mắt Phương Tịch lóe sáng.

Hắn hình như nhìn thấy một con linh ngư?

Trong Vạn Đảo Hồ vốn có yêu thú, hắn tới một năm mới gặp được, chỉ có thể nói vận may rất bình thường.

Trong lòng Phương Tịch vui mừng, phát động Hắc Vũ Chu đuổi theo cái bóng màu xanh kia.

Ầm!

Cái bóng xanh kia hoảng sợ chạy trốn không chọn đường, bỗng nhiên hình như nhận sai hướng, lao thẳng về phía Phương Tịch.

Ầm!

Nó va mạnh vào phía trên Hắc Vũ Chu, hình như tự đụng ngất luôn.

Phương Tịch cảm thấy cạn lời, tay phải chộp một cái đã bắt được cái bóng xanh có bụng trắng kia.

Chờ tới khi cầm vào tay, hắn mới phát hiện ra đó là một con Đại Thanh Ngư cùng loại với Thanh Ngọc Lý, nặng chừng năm sáu cân.

- Cá ngu như vậy, ăn vào có thể cũng trở nên ngu ngốc không.

Hắn phỉ nhổ một câu và trở lại trong viện.

Viện này còn có một hồ nước, chỉ trồng ít cỏ nước và hoa sen.

Ầm một tiếng!

Phương Tịch ném Đại Thanh Ngư vào trong ao. Đối phương lập tức xoay người, nhanh chóng bơi vòng tròn ở trong hồ.

- Quả nhiên hơi ngốc.

Hắn cảm thấy cạn lời.

Hắn chẳng qua tâm huyết dâng trào mới tiện tay thu con Thanh Ngọc Lý này.

Trong truyền thừa ngự thú không đầy đủ của Miêu Đông có cách chuyên bồi dưỡng huyết mạch, thậm chí bản thân cũng là Bích Huyết Mãng tiến giai, có nghiên cứu rất sâu về huyết mạch Giao Long.

- Nghe đồn Thanh Ngọc Lý Vương nắm giữ một chút huyết thống Giao Long, không biết có thể bồi dưỡng được không.

Sở dĩ Phương Tịch dám làm thực nghiệm này hoàn toàn là vì trên tay có rất nhiều tinh huyết của Xà Giao, không sợ tiêu hao.

Nếu có thể bồi dưỡng ra được một Tiểu Thanh Long, vậy mình kiếm bộn rồi!

Hắn vẫn có hứng thú với canh Thanh Long trong truyền thuyết.

Sau khi bố trí Tiểu Vân Vũ Trận, sinh hoạt hàng ngày Phương Tịch khác có gì khác bình thường.

Mỗi ngày chủ yếu là ngồi tĩnh tọa tu luyện, rèn luyện linh loại, thỉnh thoảng lại tu luyện tài nghệ khác, hoặc đi chơi đùa, cho Đại Thanh Ngư ăn.

Bình Luận (0)
Comment