Vương quả phụ hâm mộ:
- Ta thấy lần này gia chủ Mộc gia thành công, sẽ kiếm được một khoản lời lớn đấy...
- Như vậy... cũng là chuyện tốt!
Phương Tịch mỉm cười.
Bất kể vì sao Chung gia thu tay lại, không đánh chung quy vẫn tốt hơn.
Hắn ở đây trồng cây, cần một hoàn cảnh hòa bình yên ổn.
Về phần Mộc Văn tiểu nhân đắc chí? Vậy cứ để cho hắn đắc chí đi. Nhất thời thuận buồm xuôi gió không tính là gì cả.
Sau khi trăm tuổi, lại xem còn có người này không!
- Vương thẩm!
Đúng lúc này, có một người tới nhà của Vương quả phụ, người đó là Lư Quá!
Hắn nhìn thấy Phương Tịch, theo thói quen cơ thể khẽ run lên, sau đó hành lễ:
- Lão gia!
- Ừ.
Phương Tịch gật đầu. Hắn phát hiện người này không ngờ đã dẫn khí vào cơ thể, trở thành một tu sĩ Luyện Khí tầng một!
“Không hổ danh là tư chất linh căn trung phẩm, bây giờ mới qua mấy tháng?”
“Trước đây, nguyên thân tốn bao lâu mới thăng cấp lên Luyện Khí tầng một? Một năm? Hay là hai năm?”
“Thôi... tâm tư bình thường, tâm tư bình thường!”
Hắn cố gắng kìm chế khóe mắt giật giật và đi ra ngoài, không làm phiền Vương quả phụ nói chuyện với Lư Quá.
Không bao lâu, hắn thấy Lư Quá đi ra khỏi nhà của Vương quả phụ, trong tay còn cầm một thanh nhỏ đao gỗ.
Sau khi thằng bé rót vào một tia pháp lực, thanh đao gỗ này tự nhiên lơ lửng ở giữa không trung!
“Pháp khí hạ phẩm?”
“Không... Không phải là pháp khí, chỉ là một món đồ chơi nhỏ, đại khái chỉ đáng giá mấy cái linh tinh...”
Phương Tịch liếc mắt đã nhận ra được món đồ chơi nhỏ này giống như con hổ máy kia, nó không có năng lực sát thương gì, hoàn toàn là đồ chơi cho trẻ con.
Ngay cả như vậy, Lư Quá cũng xoa thanh đao gỗ với vẻ quý trọng, trịnh trọng đeo ở bên thắt lưng.
- Thoạt nhìn... Cũng tới lúc truyền thụ công pháp Trường Xuân Quyết mấy tầng sau rồi.
Phương Tịch nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức ngẫm nghĩ.
Tư chất linh căn trung phẩm thật sự ít hơn linh căn hạ phẩm.
Lại thêm hắn tu luyện ở trong Linh Địa từ nhỏ, tương lai vẫn có khả năng đột phá Luyện Khí hậu kỳ.
Cũng không biết Nguyễn Tinh Linh rốt cuộc có ý gì.
...
Hạ đi thu tới, chớp mắt đã tới cuối năm.
Phương Tịch kiểm tra năm mẫu linh điền kia, sau đó tính toán sổ sách và chia bốn phần cho Vương quả phụ, để Vương quả phụ có một cái tết sung túc.
So sánh ra, Lư Quá lại có vẻ buồn tẻ, thậm chí vẫn ở trong lều gỗ.
Một ngày, trong trăm hoa đua nở, pháp khí của Nguyễn Tinh Linh hạ xuống bên trong Tiểu Vân Vũ Trận.
- Đảo chủ đại giá quang lâm, thật vinh hạnh cho ta!
Phương Tịch đi tới đón, cười nói:
- Ta đã chuẩn bị sẵn Thanh Trúc Tửu từ lâu, vẫn mong đảo chủ nể mặt uống một chén.
- Ừ!
Nguyễn Tinh Linh và Phương Tịch đi tới dưới cây hoa đào, mở một bình Thanh Trúc Tửu.
Không biết vì sao, Nguyễn Tinh Linh là thích loại này.
Phương Tịch uống có hơi linh tinh, có thể uống Thanh Trúc Tửu, cũng có thể uống Xích Huyết Tửu, gần đây còn ủ một số Đào Hoa Tửu.
Rượu này có mùi hoa đào, được một ít nữ tu rất yêu thích.
Nhưng chẳng biết tại sao, Nguyễn Tinh Linh vẫn thích Thanh Trúc Tửu hơn.
- Lư Quá đã là Luyện Khí tầng một, ta thấy sang năm hắn có thể thăng cấp tầng hai...
Phương Tịch rót một chén rượu cho Nguyễn Tinh Linh, thản nhiên nói.
- Linh căn trung phẩm quả nhiên không tệ. Đáng tiếc vẫn kém hơn Đan nhi.
Vẻ mặt Nguyễn Tinh Linh thản nhiên, không rõ vui hay giận. Nàng lại bắt đầu quan tâm tới Phương Tịch:
- Bây giờ ngươi đã hai mươi tám tuổi, là Luyện Khí tầng sáu rồi. Nếu như ngươi có thể đột phá Luyện Khí hậu kỳ trong vòng mấy năm nữa, tương lai sẽ có hi vọng đạt tới Trúc Cơ!
- Đảo chủ nói đùa...
Trên gương mặt Phương Tịch đầy vẻ cay đắng:
- Ta mới vào tầng sáu, chỉ riêng tích góp, đánh bóng pháp lực đã không biết phải bao nhiêu năm. Năm năm, sáu năm tu luyện còn chưa chắc đạt tới tầng sáu viên mãn, càng khỏi phải nói tới có bình cảnh lớn hậu kỳ ở đó... Nếu ta có thể phá Luyện Khí hậu kỳ trước bốn mươi tuổi đột, ta đã cám ơn trời đất rồi.
- Luyện Khí trung kỳ đến bình cảnh hậu kỳ thật sự rất phiền phức...
Nguyễn Tinh Linh nghĩ đến Phong gia và Mạc gia. Năm đó, sau khi gia chủ Luyện Khí hậu kỳ chết đi, bọn họ đã rối loạn một thời gian.
Lúc đó, nàng còn phải qua trợ giúp, nâng đỡ... Lại tốn rất nhiều nội tình của gia tộc, qua Phường thị mua hai viên đan dược, mới thuận lợi bồi dưỡng được hai tộc nhân Luyện Khí hậu kỳ, ổn định tình thế.
Đối với tán tu, bình thường ngay cả đan dược tăng cường pháp lực còn không mua nổi, nói gì tới mua đan dược phá giai?
- Linh mễ ở chỗ ngươi ngoại trừ sâu bệnh ra, gần như hàng năm đều được mùa. Ngươi lại tích góp mấy năm, qua phòng đấu giá của Phường thị mua đan dược phá giai, có lẽ sẽ không thành vấn đề...
Nguyễn Tinh Linh hình như đang thật lòng suy nghĩ cho Phương Tịch.
Dựa vào quân lương tu tiên từ mười mấy mẫu linh điền này, Phương Tịch vẫn có khả năng đột phá tới Luyện Khí hậu kỳ.