Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 234 - Chương 234 - Trồng Cây Mười Năm

Chương 234 - Trồng cây mười năm
Chương 234 - Trồng cây mười năm

Phỉ Thúy Nhai được khai khẩn nhiều năm, bây giờ đã biến thành mười lăm mẫu linh điền.

Trong tình huống Phương Tịch chỉ nắm bắt tình hình chung, chưa từng đích thân ra tay, hơn nửa sức lao động lại rơi vào trên thân Lư Quá.

Lúc này, thiếu niên mười hai tuổi đã cao hơn một mét, mặc áo vải gọn gàng, thoạt nhìn giống như một ông cụ non đang canh tác ở trong linh điền.

- Canh Kim Kiếm Khí!

Lư Quá búng ngón tay một cái, một đường kiếm khí màu vàng nhạt hiện lên, trong nháy mắt đã đâm thủng một con sâu lông màu xanh lá không làm mà hưởng.

Trong phút chốc, tay phải hắn điểm ra giống như hoa sen, từng đường kiếm khí hiện lên, cắt cỏ dại.

- Lư ca ca!

Ở bên cạnh linh điền còn có một đứa trẻ khoảng bảy tám tuổi. Đó chính là Vương Tiểu Hổ!

Hắn búi tóc đồng tử trên đầu, nhìn Lư Quá thi triển kiếm khí, trên mặt đầy vẻ hâm mộ:

- Năm nay, ta bắt đầu luyện khí. Sang năm, nương sẽ dạy ta pháp thuật lợi hại. Đến lúc đó, ta cũng muốn giống như Lư ca ca vậy!

- Ha ha...

Lư Quá xoa đầu Vương Tiểu Hổ, cười đầy cay đắng.

Cho tới hôm nay, Phương Tịch cũng chỉ truyền thụ cho hắn công pháp Trường Xuân Quyết tầng bốn, cộng thêm hai pháp thuật linh nông mà thôi.

Về phần pháp thuật có lực sát thương thật sự lớn? Phương Tịch thậm chí còn chưa từng nhắc qua.

Không chỉ Phương Tịch, cho dù Vương quả phụ cũng không dám động tới điều cấm kỵ này.

Tâm trí của tu tiên giả trưởng thành sớm. Bây giờ, Lư Quá cũng biết mình có thể yên ổn tu tiên đã là may mắn cực lớn rồi, hắn không dám hy vọng quá xa vời.

Lúc này, thiếu niên vừa làm cỏ vừa thầm nghĩ:

“Ta không thể làm linh nông cả đời. Chờ tới khi ta đột phá Luyện Khí trung kỳ, ta sẽ nghĩ cách lên linh thuyền, đi vào trong Phường thị xông pha thử một lần... Ôi, cũng không biết đảo chủ có bằng lòng thả người không?”

Đúng lúc này, hắn nhìn thấy từng mây mù trên Tiểu Vân Vũ Trận Pháp dao động, hắn không khỏi giật mình kinh ngạc:

- Đây là... có người xông vào trận? Chẳng lẽ có kẻ địch?

Sự thay đổi của Tiểu Vân Vũ Trận đương nhiên lập tức thu hút sự chú ý của mọi người trên Phỉ Thúy Nhai.

Khi Phương Tịch đi ra, ngay cả Vương quả phụ cũng căng thẳng đứng ở bên cạnh, rút một thanh pháp khí trường đao màu đen ra, dáng vẻ như sẵn sàng liều mạng bất kỳ lúc nào.

Sắc mặt Phương Tịch hơi kỳ lạ.

Năm năm qua, hắn vẫn là dáng vẻ trẻ tuổi tuấn tú, quân tử như ngọc, hoàn toàn không nhìn ra hắn đã là một người trung niên ba mươi ba tuổi.

Lúc này, hắn lấy ra lệnh bài cấm chế và vung nhẹ.

Mây mù tản ra, hiện ra một người thanh niên mặc trang phục bằng gấm hoa, chân đạp trên phi thuyền màu vàng, trong tay vẫn cầm một chiếc nhẫn pháp khí màu vàng. Đó chính là Mộc Văn!

- Mộc Văn, vì sao ngươi quấy nhiễu tới Hộ Sơn Pháp Trận của ta?

Phương Tịch nhíu mày, trầm giọng quát.

- Lão thúc đừng trách!

Mộc Văn cười ha ha, hoàn toàn không che giấu pháp lực Luyện Khí tầng sáu mạnh mẽ trên người mình:

- Tiểu chất vẫn luôn ở trong Linh Không Phường Thị, gần đây mới quay về đảo báo cáo công tác, trong lòng nhớ lão thúc mới cố ý tiện đường tới thăm. Vẫn mong lão thúc xem thử Huyễn Kim Giới điệt nhi mới nhận được?

Chiếc nhẫn màu vàng trong tay hắn có thể công có thể thủ, lại có khả năng vây khốn người khác. Đây là một món pháp khí thượng phẩm hiếm có! Còn là loại tinh phẩm trong pháp khí thượng phẩm!

Năm năm qua, Long Ngư Chung gia mặc cho Linh Không Phường Thị phát triển, giống như tằm ăn rỗi giao dịch của Bảo Chu Phường Thị. Những tu sĩ đầu cơ lúc trước lần lượt kiếm được chậu đầy bát đầy.

Mộc Văn này có tư chất linh căn không tệ, lại nhận được công việc béo bở, tu luyện ở trên linh mạch cấp hai đã đột phá Luyện Khí tầng sáu trong thời gian gần đây!

Không chỉ có vậy, hắn còn lấy được một món pháp khí tinh phẩm!

Lần này, hắn áo gấm về nhà, nghĩ tới mối thù trước đây Phương Tịch không chịu cho mình mượn linh thạch, hắn cố ý qua khoe khoang, chế giễu...

Hắn muốn để cho Phương Tịch thấy mình sống tốt bao nhiêu!

Về phần thật sự đánh Phỉ Thúy Nhai, vậy thì tuyệt đối không thể làm được.

- Quả thật không tệ!

Không ngờ Phương Tịch nghe được những lời nói ngầm châm chọc của Mộc Văn, hắn lại ung dung, còn đưa ra lời đánh giá:

- Mặt ngoài của Huyễn Kim Giới này có ánh sáng màu vàng trong suốt, chẳng lẽ có thêm vào chút Kim Tinh? Đây chính là nguyên liệu có thể rèn linh khí đấy, tất nhiên phải rất đắt?

- Cũng chỉ hơn hai trăm viên linh thạch thôi!

Mộc Văn có phần đắc ý:

- Lão thúc đúng là hiểu biết nhiều. Trong Linh Không Phường Thị chúng ta có tu sĩ Trúc Cơ Ngư Linh Tử trấn giữ, Chung gia đã lựa chọn giải hòa. Bây giờ Phường thị phát triển cực nhanh, tương lai không thể đo đếm... Lần này, điệt nhi trở về tính dốc hết lực lượng của gia tộc để mua một cửa hàng trong Phường thị, thậm chí chuyển phần lớn tộc nhân tới Linh Không Đảo. Dù sao ở đó cũng là linh mạch cấp hai!

Song Tử Đông Phong gì chứ? Đó chỉ là linh mạch không đủ phẩm cấp, hắn đã chướng mắt từ lâu.

Bình Luận (0)
Comment