Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 256 - Chương 256 - Phá Sản Và Rời Đi 2

Chương 256 - Phá sản và rời đi 2
Chương 256 - Phá sản và rời đi 2

Trong cánh hoa bay đầy trời, một nữ tu hạ xuống đất.

Đối phương mặc váy màu hồng phấn, gương mặt bình thường, năm tháng không để lại quá nhiều dấu ấn ở trên người nàng, chỉ xuất hiện thêm một phần quyến rũ chín chắn.

Phương Tịch nhìn thấy nữ tử này cũng hơi hoảng hốt, hình như trở lại lúc mình vừa tới Vạn Đảo Hồ, gặp nàng ở trên Bảo Chu Phường Thị.

- Bái kiến đảo chủ.

Hắn vội vàng ném quả đào và tiến lên hành lễ.

- Đạo hữu đúng là có thuật giữ nhan sắc...

Nguyễn Tinh Linh nhìn dáng vẻ Phương Tịch gần như càng sống càng trẻ, nàng cười dịu dàng và nói.

- À... Ta chẳng qua tu luyện công pháp hệ mộc, tương đối thích hợp giữ nhan sắc, tâm tính lại tốt mà thôi.

Phương Tịch lắc đầu.

Rất nhiều công pháp hệ mộc đều có hiệu quả giữ nhan sắc, dùng loại đan dược Trú Nhan cũng có thể duy trì thanh xuân.

Gương mặt tu tiên giả không già, cũng không tính là chuyện gì đáng ngạc nhiên.

Cho dù không tu luyện công pháp hệ mộc, chỉ cần đột phá đủ sớm, lại có thể vẫn duy trì gương mặt không già.

Thậm chí có vài loại công pháp đặc biệt còn có đủ hiệu quả “phản lão hoàn đồng”.

Bản thân Nguyễn Tinh Linh lại dùng qua Trú Nhan Đan, lúc này cũng không để ý, chỉ cười nói:

- Tiểu đồ không tốt, mong đạo hữu đừng trách!

- Đạo hữu thu được đồ đệ tốt, tại hạ chúc mừng còn không kịp đấy.

Phương Tịch mỉm cười, biểu thị mình không để tâm.

Lúc này, thần thức của hắn đảo qua, phát hiện ra Nguyễn Tinh Linh thật sự đột phá tới Luyện Khí tầng mười. Bây giờ xem ra, chắc nàng sẽ ra ngoài tìm kiếm cơ duyên Trúc Cơ?

Tuy Vạn Đảo Hồ rộng lớn, nhưng dù sao cơ duyên Trúc Cơ vẫn quá ít.

Trên cơ bản, tất cả tu sĩ Luyện Khí viên mãn đều sẽ cố gắng theo đuổi Trúc Cơ Đan, cho dù không được cũng muốn có một loại linh vật Trúc Cơ.

Nếu cái gì cũng không chuẩn bị, trực tiếp đột phá Trúc Cơ, không chỉ xác suất thất bại rất cao, đồng thời tỉ lệ tử vong cũng cực cao.

Phương Tịch nhất định phải dùng Trúc Cơ Đan. Tuy bây giờ hắn đã nắm chắc mấy phần có thể đột phá Trúc Cơ, nhưng dù sao Trúc Cơ Đan có thể bảo đảm đột phá Trúc Cơ thất bại sẽ không chết!

Đối với hắn, bất kỳ khả năng đột phá nào có thể chết đều không thể tiếp nhận.

Cổ pháp Trúc Cơ, văn đạo Trúc Cơ, thiên đạo Trúc Cơ gì đó... Bất kỳ phương pháp đột phá nào có chứa xác suất phải chết đều cút sang một bên!

Mình chỉ muốn dùng Trúc Cơ Đan đột phá!

Trong người có cơ duyên cực lớn, phải bình tĩnh như lão cẩu!

Nguyễn Tinh Linh nhắc tới đồ đệ chỉ là mới bắt đầu, nàng lại nhắc tới chuyện của Mộc gia, trên mặt tươi cười:

- Để biểu thị sự áy náy, nếu đạo hữu cầu xin, bản đảo chủ có thể quản chuyện của Mộc gia...

Trước đây Luyện Khí hậu kỳ của hai nhà Phong, Mạc trước sau lần lượt mất mạng, hai nhà rơi vào tình cảnh bấp bênh, nàng đã đi qua ổn định tình hình, lại hộ tống hai nhà Phong, Mạc tới Phường thị, vận dụng tài nguyên của gia tộc mình mua đan dược phá giai... Chống đỡ được tới khi Luyện Khí hậu kỳ xuất hiện, vững vàng vượt qua thời kỳ này. Nàng có ơn lớn đối với hai nhà.

Hơn nữa, nàng làm đảo chủ của Đào Hoa Đảo, bản thân có quyền can thiệp vào chuyện này!

- Ôi... năm đó Mộc Hủ đạo hữu nhiều lần khổ cực, nhưng không ngờ Mộc gia rơi vào tình cảnh như ngày hôm nay.

Phương Tịch thở dài một tiếng:

- Mặc dù ta và hắn có chút tình cảm, nhưng sao ta có thể chỉ vì chút lợi ích của bản thân mà khiến đảo chủ phải khó xử được? Vẫn mong đảo chủ xử lý theo lẽ công bằng, chỉ đừng để ảnh hưởng đến mạch Mộc Trung là được rồi...

Nguyễn Tinh Linh khẽ gật đầu:

- Mạch của Mộc Trung kia đã ở riêng, linh điền nhà hắn không ở trong khế ước thế chấp, tất nhiên sẽ không có ai động vào... Ôi, trước đây bản đảo chủ để cho Mộc gia chủ ở riêng, cũng vì cảm thấy Mộc Văn quá mạo hiểm, chừa lại chút đường lui xem như cho Mộc Hủ đạo hữu chút an ủi mà thôi, không ngờ chuyện này lại thành sự thật!

- Thế sự thay đổi khó lường, sao có thể nói rõ được. Chẳng qua mới chỉ mười lăm năm...

Phương Tịch xúc động than một tiếng, đột nhiên hỏi:

- Có phải đảo chủ có định ra ngoài tìm kiếm cơ duyên Trúc Cơ?

- Xem ra đồ nhi này của ta đã nói với ngươi về chuyện ta đột phá. Đúng là như vậy.

Nguyễn Tinh Linh kinh ngạc, sau đó không ngờ lại thản nhiên thừa nhận:

- Cả đời ta, khi còn bé sống mỹ mãn, sau khi lớn lên phiêu bạt không nơi nương tựa, về sau báo được thù lớn... Lại thu được đồ đệ tốt, đời người xem như viên mãn. Ta cũng nên thử xông qua cửa ải lớn Trúc Cơ này.

- Vậy ta chúc mừng bằng hữu Trúc Cơ công thành trước.

Phương Tịch nghiêm túc ôm quyền hành lễ.

- Mong được như lời chúc của ngươi. Hôm nay ta đi qua đây là đặc biệt tới đòi một chén Thanh Trúc Tửu uống, xem như đưa tiễn.

Nguyễn Tinh Linh cười, thậm chí ngay cả gương mặt trông rất bình thường lại có thêm vài phần quyến rũ.

Phương Tịch tất nhiên lập tức lấy ra Thanh Trúc Tửu cất trong hầm mấy năm nay, cố gắng khoản đãi Nguyễn Tinh Linh một lúc. Sau đó, hắn mới nhìn theo vị đảo chủ này rời đi...

Bình Luận (0)
Comment