Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 269 - Chương 269 - Đấu Pháp 3

Chương 269 - Đấu pháp 3
Chương 269 - Đấu pháp 3

“Thần thức trợ giúp, ở trong đấu pháp cũng tương đối sắc bén...”

Bây giờ, Phương Tịch vẫn chỉ vận dụng pháp lực Luyện Khí tầng bảy.

Chỉ có điều, thần thức của hắn trải qua hai lần đột phá cảnh giới nhỏ, đã có thể bao trùm phạm vi sáu bảy trượng, có thể dùng tới để phối hợp trong đấu pháp.

Ở dưới thần thức, từng hành động cử chỉ của đối phương thậm chí cách pháp lực vận chuyển đều vô cùng rõ ràng, giống như bật chế độ hack vậy.

Ngay cả lúc phòng ngự sơ hở, hắn cũng biết rõ ràng!

Bởi vậy, hắn có khả năng sử dụng một “Mộc Thứ Thuật” bình thường giết chết mười mấy tu sĩ Luyện Khí trung kỳ!

“Có thần thức trợ giúp, mình có thể dựa vào ít pháp lực để hoàn thành nhiều việc nhất.”

“Bây giờ, ta chỉ dựa vào pháp thuật đã có thể giết chết tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ bình thường!”

Phương Tịch cười dài một tiếng, thanh kiếm gỗ đào hóa thành một luồng ánh sáng xanh sẫm bay ra.

- A!

Mạc Thanh Ngọc khống chế cây quạt pháp khí chống đỡ. Sau mấy chiêu, hắn đã cảm giác được tình hình không đúng.

Mỗi lần, thanh kiếm gỗ đào đều có thể tránh nặng tìm nhẹ, dễ dàng tránh được sát chiêu của hắn, sau đó mỗi kiếm đều đâm tới vị trí mình không tưởng tượng được, đánh cho hắn đổ mồ hôi lạnh đầm đìa. Nếu không phải có ngọc bội phòng ngự, không chừng hắn đã chết nhiều lần rồi!

- Điều này...

Lư Quá cũng đổ mồ hôi lạnh đầm đìa. Hắn đột nhiên nhớ lại, lúc hắn còn rất nhỏ, hắn đã nghe nói vị này một người một kiếm trấn áp Lư gia.

Năng lực đấu pháp của hắn đứng đầu Đào Hoa Đảo!

Bây giờ xem ra, quả thật bảo đao không cùn!

Không, phải nói là trước đây trường kiếm nằm trong vỏ, hôm nay mới lộ rõ sự sắc bén!

Mạc Thanh Ngọc đã có ý định muốn rút lui. Hắn điên cuồng rót pháp lực vào trong cái quạt ngà voi, thổi bay thanh kiếm gỗ đào, trong tay ném ra mấy tấm phù lục, quấn lấy Phương Tịch, còn bản thân xoay người trốn về phía Kính Nguyệt Hồ!

Nhưng lúc hắn đi ngang qua một hố đất, biến cố khác thường xảy ra!

Mấy hạt giống nhanh chóng nảy mầm, từng sợi dây leo đột ngột lao lên, trói lấy hắn!

Đây là cái bẫy Triền Nhiễu Thuật!

Phương Tịch đã phán đoán được con đường Mạc Thanh Ngọc chạy trốn từ bao giờ!

Lúc này, bóng dáng hắn lóe lên, đi tới trước mặt Mạc Thanh Ngọc và tiện tay tát một phát.

Bốp!

Vòng bảo hộ của ngọc bội vỡ nát, đầu của Mạc Thanh Ngọc biến dạng theo...

- Lão gia uy phong!

Lư Quá ra khỏi trận pháp từ bao giờ. Hắn đang đứng cùng Hải Đại Quý lớn tiếng khen ngợi cho Phương Tịch.

Lúc này, Phương Tịch nhìn về phía Kính Nguyệt Hồ, nơi đó mơ hồ hiện ra ánh lửa.

- Kính Nguyệt Hồ bị bao vây tấn công? Chẳng lẽ là ma đầu mặc giáp bạc?

Vẻ mặt Vương quả phụ khó coi.

- Các ngươi trở lại, canh giữ trận pháp, không được ra ngoài!

Lúc này, thần thức của Phương Tịch đang phóng ra ngoài, nhưng không phát hiện ra tu sĩ Trúc Cơ nào. Trong lòng hắn thấy tự tin hơn, chỉ tay về phía Lư Quá nói:

- Lư Quá, ngươi có tu vi cao nhất, ngươi đi theo ta tới Kính Nguyệt Hồ xem thử...

“Không xong rồi... Lúc trước mình ở lại trong trận, đã bị lão gia phát hiện.”

Lư Quá đi theo sau lưng Phương Tịch, âm thầm kêu khổ.

Hắn biết biểu hiện của mình lúc trước không đủ trung thành. Vào thời điểm quan trọng này, hắn lại bị Phương Tịch dẫn theo bên người đi mạo hiểm, không có cách nào yên ổn ở lại trong Phỉ Thúy Nhai.

“Cũng may... lúc trước lão gia tát một phát đập vỡ vòng phòng ngự của pháp khí kia, tu vi Luyện Thể hình như cũng đột phá. Kết hợp cả hai, cho dù gặp phải tu sĩ Luyện Khí viên mãn, chắc hẳn vẫn có thể kìm chế được đôi chút...”

Dù sao Lư Quá đã từng ra ngoài rèn luyện, ánh mắt sắc bén. Hắn nghĩ trong thời điểm hỗn loạn này, mình đi theo Phương Tịch có lẽ còn an toàn hơn ở trong Phỉ Thúy Nhai.

Phương Tịch khống chế Hắc Vũ Chu, chỉ một lát đã vượt qua mười mấy dặm.

Ầm ầm!

Bọn họ có thể nhìn thấy một chiếc linh thuyền dài mười mấy trượng đang điên cuồng đánh nổ ở cách đó không xa. Từng đợt sấm sét điên cuồng đánh xuống, phối hợp với rất nhiều pháp khí phía trên tập kích, mặt trăng trăng trên Kính Nguyệt Hồ nhất thời vỡ nát, hiện ra vô số kiến trúc bên dưới.

Thủy Nguyệt Đại Trận bị phá rồi!

- Chuyện này...

Lư Quá nhìn thấy, một người mặc giáp bạc nhảy từ trên phi thuyền xuống, không khỏi khiếp sợ kêu lên thất thanh:

- Là ma đầu mặc giáp bạc?

Hắn vốn còn hy vọng chỉ là phỉ tu bình thường, nhưng không ngờ lại gặp phải kết quả xấu nhất!

Sắc mặt hắn lập tức trở nên vô cùng khó coi.

- Ha ha... Giết đi!

- Theo lão đại sẽ có thịt ăn!

Từng tên tán tu khống chế pháp khí giống như châu chấu vậy lao xuống, thậm chí đốt nhà, linh điền... Làm cho ánh lửa bốc lên cao, xua tan màn đêm. Chúng dựa vào điều này để tìm niềm vui.

Ở trên Song Tử Phong cũng có ánh lửa nổi lên!

- Đi!

Phương Tịch khẽ quát một tiếng, Hắc Vũ Chu bay về phía Song Tử Phong.

- Ơ?

Lư Quá kinh ngạc nhìn lão gia.

Bình Luận (0)
Comment