Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 270 - Chương 270 - Cứu Viện

Chương 270 - Cứu viện
Chương 270 - Cứu viện

Phương Tịch không quay đầu lại nói:

- Mạng sống của bản lão gia rất quý giá, cần gì phải liều mạng với tên ma đầu mặc giáp bạc thực lực mạnh mẽ kia? Chúng ta đi tới chỗ Song Tử Phong ít kẻ địch, có thể cứu được nhà nào hay nhà nấy...

Từ trước đến nay, khi hắn đấu pháp luôn chú ý ép xuống cảnh giới.

Lúc trước, hắn đánh Mạc Thanh Ngọc dễ dàng thoải mái là do lấy Luyện Thể viên mãn, Luyện Khí tầng chín phối hợp với thần thức nghiền ép!

Nếu đổi thành kẻ giả mạo ma đầu mặc giáp bạc kia, vẫn có chút nguy hiểm.

Dù sao đối phương tối thiểu cũng là cao thủ Luyện Khí viên mãn.

Nguyễn Đan?

Nguyễn Đan và hắn có quan hệ quái gì chứ? Ngược lại còn có chút ân oán đấy. Vậy thì đừng trách hắn thấy chết mà không cứu...

- Ta đi Tây Phong, ngươi đi Đông Phong, xem cả nhà Mộc Trung thế nào...

Trong sự kinh hoàng của Lư Quá, Phương Tịch ném hắn về phía Đông Phong, bản thân lại bay về phía Tây Phong.

Ở Tây Phong, Mê Huyễn Trận cấp một hạ phẩm đã bị phá từ lâu.

Trong sơn cốc liên tiếp truyền đến tiếng đấu pháp.

Vèo!

Phương Tịch nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức rùng mình. Hắn rót pháp lực vào Hắc Vũ Chu, khiến nó gần như hóa thành một đường ánh sáng màu đen bay bên trong vào sơn cốc.

Trong cốc, ánh lửa đang thiêu đốt vườn hoa, chiếu sáng cả khu vực xung quanh.

Hai mẹ con Hoa Thiền Quyên đang khống chế pháp khí, đấu pháp với một nhóm phỉ tu, bọn họ rõ ràng đã rơi vào tình thế hạ phong.

Ong ong!

Vô số con Ngọc Phong vỗ cánh và phát ra tiếng nổ. Dưới sự chỉ huy của một con ong chúa trắng nõn như ngọc, lớn bằng bàn tay, chúng không ngừng đánh về phía ba tu sĩ.

Người dẫn đầu trong ba tu sĩ không ngờ có tu vi Luyện Khí tầng tám, trên mặt lộ ra nụ cười dữ tợn. Hắn khống chế một cái hồ lô đỏ. Trong đó không ngừng phun ra khói độc và lửa đốt cháy từng con Ngọc Phong.

Còn hai phỉ tu khác lại khống chế pháp khí là đao kiếm, đang đánh với pháp khí do Hoa Thiền Quyên thả ra.

- Bà già kia thì thôi, giữ đứa trẻ còn sống cho ta!

Nam tu Luyện Khí tầng tám quát lớn:

- Lão tử đang luyện thành môn Long Ngâm Quyết còn thiếu mấy lô đỉnh tốt nhất! Hì hì... nếu con quỷ nhỏ ngươi giơ tay chịu trói, lão tử có thể cân nhắc tha cho mẫu thân ngươi!

- Đừng có mơ!

Hoa Thiền Quyên chợt phun ra một ngụm tinh huyết, tay bấm pháp quyết.

Trên thanh pháp khí phi đao của nàng bỗng nhiên lan tràn ra một tầng ánh sáng màu đỏ, pháp lực cuồn cuộn, mơ hồ có thể ngang với Luyện Khí hậu kỳ.

- Cẩn thận, bà già này thi triển bí pháp liều mạng!

Pháp khí của hai phỉ tu bị ánh đao đỏ ngầu chém ra. Hoa Thiền Quyên lại phun ra một ngụm tinh huyết, thanh phi đao lại hóa thành một dải lụa đỏ đánh về phía nam tu dẫn đầu!

- Hì hì, tài vặt!

Nam tu cười lạnh, không chút hoang mang phóng ra một tấm lá chắn màu xanh, lại dễ dàng ngăn cản được ánh đao.

Dù sao tu vi của hắn là Luyện Khí tầng tám. Cho dù Hoa Thiền Quyên tiêu hao nguyên khí thi triển bí thuật liều mạng, tối đa cũng chỉ vượt qua Luyện Khí hậu kỳ, còn chỉ có thể duy trì được mấy đòn, căn bản không thể khiến hắn bị thương được!

- Nhất Tịch, ta khống chế cho con ong chúa tự nổ, liều mạng ngăn chặn những người này, ngươi nhanh chạy đi, đừng quay đầu lại!

Hoa Thiền Quyên tóc tai bù xù, khóe miệng rỉ máu, giống như ác quỷ dữ tợn. Nàng khẽ nói với nữ nhi bên cạnh.

Bây giờ, Vi Nhất Tịch đã lớn lên thành cô nương hai mươi tuổi, mắt nàng đỏ hoe:

- Nương...

Trong lúc hai mẹ con đang sinh ly tử biệt.

Ầm ầm!

Mặt đất ầm ầm rạn nứt, mấy gai gỗ sắc bén tập kích tới.

- A!

Trong vài tiếng kêu thảm thiết, ngoại trừ nam tu, mấy phỉ tu còn lại đã đã mất mạng!

- Là ai?

Nam tu hoảng hốt lo sợ, vội vàng thu tấm lá chắn và hồ lô tới trước mặt, bảo vệ toàn thân:

- Lão đại ta là người mặc giáp bạc! Đạo hữu đừng mắc sai lầm!

Vèo vèo!

Trong vườn hoa xung quanh, rễ cây của những linh hoa và linh thảo bỗng nhiên mọc rất nhanh, vặn vẹo biến thành từng dây leo màu xanh sẫm, mặt ngoài còn mọc ra vô số gai nhọn, không ngừng đánh ra về phía nam tu.

- Nhanh!

Vẻ mặt nam tu dữ tợn, tay bấm pháp quyết, từ trong hồ lô đỏ phóng ra rất nhiều lửa thiêu đốt dây leo.

Từng đợt dây leo hóa thành than, nhưng chúng dường như vô cùng vô tận, không ngừng lao ra khỏi mặt đất!

- Không tốt!

Nam tu cảm nhận pháp lực tiêu hao cực lớn, phạm vi mình có thể tránh né càng lúc càng nhỏ, hắn lập tức muốn rút lui. Một độn quang màu đỏ bay ra, chuẩn bị phát động.

Binh!

Trong hàng nghìn hàng vạn dây leo, một thanh kiếm gỗ đào bay tới, va chạm vào tấm lá chắn màu xanh và phát ra một tiếng động.

Phía sau thanh kiếm còn có một bóng người!

Chân cương trên nắm đấm của hắn tăng vọt, giống như một cái búa lớn có thể xé trời đột nhiên hạ xuống!

Ầm ầm!

Tấm lá chắn bị đánh bay, pháp lực bảo hộ nam tu không ngờ cũng bị xé rách một cách dễ dàng.

Bình Luận (0)
Comment