- Liên minh lại phát lệnh chiêu mộ binh sĩ, bảo người trên ba mươi sáu đảo ra người ra vật tư, đồng thời chiêu mộ rất nhiều tán tu...
Vương quả phụ nói:
- Tiểu Hổ trở về nói, Mạc gia ở bên Hắc Sa Đảo đã tới chỗ đảo chủ khóc lóc kể lể...
Bảy năm trước, Nguyễn Tinh Linh đích thân mang theo thi thể của lão đại Khấu gia đi tới Liên minh ba mươi sáu đảo khiếu nại.
Kết quả cuối cùng, chẳng qua cũng chỉ xử lý mấy tu sĩ đội chấp pháp, sau đó “phân chia” một khoản linh thạch vật tư treo thưởng cho ma đầu mặc giáp bạc xuống mà thôi.
Ngược lại mấy năm gần đây, mâu thuẫn giữa Liên minh ba mươi sáu đảo và Chung gia gần như thể hiện rõ ràng hơn, có vẻ như sắp diễn ra cuộc đại chiến hết sức căng thẳng.
Về phần Mạc gia ở Hắc Sa Đảo?
Dĩ nhiên là do Mạc Thanh Hạc ở Đào Hoa Đảo đi xây dựng lại chủ nhà, đồng thời còn kêu gọi những nhánh ở các nơi trở về, thật ra cũng xây dựng lại Mạc gia, chỉ là thực lực suy nhược, dần dần trở thành hòn đảo phụ thuộc Đào Hoa Đảo.
Lại thêm Đào Hoa Đảo vốn thân thiết với Phong gia, bây giờ cũng xem như một phương đứng đầu trong Liên minh ba mươi sáu đảo.
Thế nhưng... Nguyễn Tinh Linh phải phân tâm lo lắng rất nhiều việc, dẫn đến tu vi mãi không có cách nào đột phá.
Điều này đại khái cũng phù hợp với lợi ích của các phương, bởi vậy trong khoảng thời gian này Đào Hoa Đảo rất bình yên.
Nhưng bây giờ lại khác!
- Dù sao chúng ta sống nhờ trong Đào Hoa Đảo, có thể không ra người nhưng có thể trợ giúp chút vật tư...
Phương Tịch suy nghĩ và nói với Vi Nhất Tịch:
- Bên ngươi không cần đưa ra, ta lấy danh nghĩa các nhân trợ giúp đảo chủ đôi chút là được rồi...
- Vẫn là đại thúc tốt...
Vi Nhất Tịch cười ngọt ngào:
- Chẳng qua sắp tới đại thọ năm mươi tuổi của đại thúc, đại thúc muốn quà tặng gì? Ta sẽ đi chuẩn bị...
Tu tiên giả không quá quan tâm tới chuyện mừng thọ, chẳng qua đại thọ năm mươi cũng có chút ý nghĩa.
Đặc biệt bây giờ Phương Tịch là cao thủ đứng thứ hai cùng với tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ trên đảo, những tu sĩ khác âm thầm đố kỵ, khinh thường trái lại phải tranh nhau nịnh bợ, không chừng có thể mượn danh nghĩa mừng thọ để thu vào một khoản linh thạch!
- Ta bất giác đã năm mươi tuổi rồi...
Phương Tịch xoa gương mặt căng mịn khiến Vi Nhất Tịch cũng phải ghen tỵ, bỗng nhiên cười:
- Cũng không phải là ngày gì đặc biệt, không cần mời quá nhiều khách tới. Đến lúc đó ta mở mấy bình Đào Hoa Nhưỡng hai mươi năm, mời mấy người thân thiết cùng uống một chén là được rồi...
...
Mấy tháng sau, trong hang động dưới lòng đất.
Phương Tịch mở hai mắt ra, hai luồng ánh sáng màu xanh dài gần một tấc không ngừng phun ra nuốt vào.
- Trồng cây hai mươi bảy năm, cơ thể này của ta cũng năm mươi tuổi rồi... cuối cùng đã đạt tới Luyện Khí viên mãn!
Luyện Khí tầng mười là một cảnh giới đặc biệt. Sau khi phá vỡ cảnh giới này chính là Luyện Khí đại viên mãn, có khả năng đột phá tới Trúc Cơ!
Thậm chí Phương Tịch cảm giác pháp lực Trường Xuân Quyết của mình lúc này đã không có cách nào tăng thêm, đạt tới cực hạn của Luyện Khí kỳ nào đó, muốn lại đột phá chỉ có thể dùng hết sức lực vận chuyển công pháp, đột phá bình cảnh Trúc Cơ!
Lấy khí huyết trên cơ thể hắn không bị thất thoát, cảnh giới thần thức phóng ra cao tới mười trượng, cho dù không ăn linh vật Trúc Cơ và Trúc Cơ Đan cũng có thể nắm chắc được ba bốn phần!
Đây đã là xác suất rất nhiều tán tu cầu còn không được.
Đáng tiếc, Trúc Cơ thất bại sẽ có hậu quả không chết cũng bị thương, làm Phương Tịch từ bỏ kích động này.
- Trúc Cơ Đan! Chờ đến khi Ất Mộc Pháp Thân thành tựu, mình cần phải chuẩn bị Trúc Cơ Đan!
Bây giờ Phương Tịch quan sát bên trong, có thể nhìn thấy hơn nửa phù văn màu bạc của Ất Mộc Pháp Thân đã hoàn thành, đại khái qua hơn chục năm nữa sẽ thành!
- Hôm nay vui vẻ, nên ăn mừng thôi!
Hắn toét miệng cười và đi ra khỏi phòng tu luyện.
Không lâu, đám người Vương quả phụ, Vương Tiểu Hổ, Hải Đại Quý, Lư Quá tới cung kính bái kiến:
- Mừng lão gia đại thọ năm mươi, tương lai có hi vọng Trúc Cơ, tiên đạo kéo dài!
- Ha ha, thưởng!
Phương Tịch cười ha hả, phát cho mỗi người một phong bì lì xì linh thạch.
- Hì hì, Nhất Tịch đặc biệt tới chúc mừng đại thúc đại thọ năm mươi vui vẻ!
Lúc này, Vi Nhất Tịch cũng đi đến, nàng cười híp mắt cầm một hộp quà màu đỏ.
Phương Tịch nhận lấy và mở ra, chỉ thấy bên trong là một món pháp bào màu xanh, phía ngoài phát ra ánh sáng rực rỡ, thêu Thanh Trúc. Sau khi mở ra còn có linh quang xuất hiện.
Vi Nhất Tịch cười nói:
- Đại thúc, đây chính là pháp bào thượng phẩm do ta đặc biệt lựa chọn cho đại thúc... Thanh Trúc Pháp Bào, phía trên cố định pháp trận Ích Trần, Phòng Hộ, Tụ Linh. Thậm chí khi gặp phải nguy hiểm còn có thể tự động bảo vệ thân thể!
- Pháp bào thượng phẩm, trong Phường thị phải bán khoảng hai trăm linh thạch. Nhất Tịch ngươi thật sự có tâm.