Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 285 - Chương 285 - Xác Định Kế Sách 2

Chương 285 - Xác định kế sách 2
Chương 285 - Xác định kế sách 2

Với thân phận của hắn mà mạo muội mật báo, không chừng người cuối cùng gặp tai ương lại là mình!

Quả nhiên một lát sau, một Truyền Âm Phù bay tới.

Phương Tịch nhận lấy, trên mặt lại tươi cười:

- Đảo chủ nghị sự, tất cả đều đi tới sảnh nghị sự...

...

Rất nhiều tu sĩ tập trung ở trong đại sảnh nghị sự.

Bây giờ, có thể nói Đào Hoa Đảo đang phát triển mạnh, chỉ riêng tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ đã có tới ba người Nguyễn Đan, Phương Tịch, Nguyễn Tinh Linh!

Ở trong ba mươi sáu đảo, bọn họ tuyệt đối được xem là thế lực số một, cũng khó trách bọn họ bị rất nhiều người mơ ước.

Chuyện Nguyễn Đan bị ám sát là ảnh hưởng tới tiến độ tu hành và Nguyễn Tinh Linh gặp phải biến cố lớn cũng không có cách nào đột phá Trúc Cơ đều có bóng dáng của các thế lực khác.

Lúc này, qua mấy chục năm, từng nhóm Tiên Miêu cũng dần dần trưởng thành lên. Cho dù lần trước bọn họ bị tử thương nặng nề, nhưng trải qua đấu pháp sinh tử cũng có thể nâng cao tâm tính và ý chí của tu sĩ lên rất nhiều.

Mấy năm qua, đã xuất hiện năm, sáu tu sĩ Luyện Khí tầng sáu. Bọn họ không còn là những con mèo nhỏ như trước đây nữa.

- Đại thúc!

Trong đám tu sĩ, Vi Nhất Tịch nhìn thấy Phương Tịch mặc Thanh Trúc Pháp Bào đến đây, ánh mắt lập tức sáng lên, vẫy tay gọi.

- Ôi... sao ngươi sắp ba mươi mà vẫn như đứa trẻ vậy.

Phương Tịch đi qua, khẽ xoa đầu Vi Nhất Tịch với vẻ bất đắc dĩ.

Chẳng qua nữ tử này cũng chỉ lộ vẻ ngây thơ ở trước mặt hắn, phần lớn thời gian tính tình vẫn tinh quái, ở trên Đào Hoa Đảo đã dần dần lưu truyền ra danh hiệu tiểu ma nữ Tây Phong...

Hắn nhìn lướt qua, phát hiện người của Mộc gia cũng ở đây. Đó là Mộc Lục Anh, con trai út của Mộc Trung.

Ngoài ra, gia chủ Mạc gia Mạc Thanh Hạc không ngờ cũng đến, nhìn dáng vẻ hắn dường như đã quyết tâm muốn phụ thuộc vào Đào Hoa Đảo.

Chờ sau khi đám người tập trung đông đủ, Nguyễn Đan hô to một tiếng:

- Đảo chủ đến!

Nguyễn Tinh Linh mặc chiếc váy màu đỏ thẫm bước tới và ngồi xuống ghế của mình.

- Bái kiến đảo chủ đại nhân!

Một đám tu sĩ vội vàng hành lễ.

- Miễn lễ... Hôm nay ta triệu tập các vị đến đây thực vì chuyện Chung gia khai chiến với Liên minh ba mươi sáu đảo!

Nguyễn Tinh Linh chậm rãi nói, giọng nói giống như Ngân Linh trong trẻo, kể lại đầu đuôi mọi chuyện:

- Bây giờ, bản đảo chủ muốn nghe thử ý kiến của các vị xem Đào Hoa Đảo chúng ta nên đi theo con đường nào?

- Chuyện này còn phải nói nữa sao? Liên minh ba mươi sáu đảo bất nghĩa trước, lại có tình thế bất lợi, chúng ta không bằng trực tiếp đầu hàng Chung gia!

Một tu sĩ có tướng mạo thô lỗ, để râu quai nón lớn tiếng nói.

Lời này vừa nói ra, mọi người liếc nhìn nhau.

“Người này đại khái là nội ứng của Chung gia, không đúng, là quân cờ ngoài mặt!”

Trong lòng Phương Tịch thầm nghĩ.

Quả nhiên, lập tức có một nữ tu sĩ phản bác:

- Đại quân Chung gia còn ở xa. Một khi chúng ta tuyên bố phản bội, vị tán tu Trúc Cơ kia đánh tới thì làm thế nào?

- Hắn chỉ là một cung phụng, chưa chắc sẽ bán mạng cho ba nhà Thái Thúc!

Nam tử râu quai nón không cho là đúng, trả lời:

- Lúc này, ai nấy đều nhìn ra được Liên minh ba mươi sáu đảo đang gặp nguy hiểm sớm tối, chúng ta không lập tức nhảy thuyền, còn chờ gì nữa? Mặc dù có chút nguy hiểm, nhưng cầu phú quý trong nguy hiểm, nếu như quay giáo đánh một đòn, lập được công lớn, bọn họ chưa chắc đã không ban thưởng cơ duyên Trúc Cơ. Vẫn mong đảo chủ minh giám!

- Trúc Cơ, Trúc Cơ đấy...

Nguyễn Tinh Linh xúc động than một tiếng.

Từ sau khi mất đi cơ hội từ mấy năm trước, nàng không tìm được cơ duyên Trúc Cơ nào khác.

Lúc này, nàng bỗng nhiên nói:

- Bản đảo chủ đã quyết, đầu hàng Chung gia!

- Cái gì?

Không ít người chấn động ngẩng đầu, nam tử râu quai nón lại mừng rỡ:

- Đảo chủ sáng suốt!

...

- Mong Phương đạo hữu dừng bước!

Chờ đến khi đám người tản đi, Nguyễn Đan gọi Phương Tịch lại.

- Ồ, Thiếu đảo chủ có việc gì sao?

Phương Tịch hơi kinh ngạc.

- Gia sư cho mời!

Nguyễn Đan hạ giọng nói, sau đó dẫn Phương Tịch tới trong một gian mật thất.

Xung quanh mật thất đều dán Hộ Thân Phù, sau khi đóng lại có vẻ khá yên tĩnh.

- Phương đạo hữu...

Nguyễn Tinh Linh quả nhiên ở trong đó, vẻ mặt nàng nghiêm túc nói:

- Không biết Thanh Hòa Kiếm của ngươi còn sắc bén không?

- Ngay cả khi kiếm cũ bị rỉ sét ăn mòn, vào lúc quan trọng vẫn có thể giết người...

Phương Tịch thở dài:

- Không biết đảo chủ có gì chỉ giáo?

- Đâu dám, đâu dám...

Nguyễn Tinh Linh mím môi cười:

- Hôm nay, bản đảo chủ tuyên bố đầu hàng Chung gia trước mặt mọi người thật ra chỉ là kế sách trong liên minh!

- Hả?

Phương Tịch lập tức ngẩng đầu lên.

- Hừ! So với liên minh thấy chết mà không cứu, Chung gia chủ động phái người tập kích, tàn sát Mạc gia, lại hại đồ nhi ta cụt tay, chẳng lẽ ta phải bỏ qua mối thù này như vậy sao?

Nguyễn Tinh Linh cười lạnh và giải thích:

- Bây giờ ta thông qua nội ứng của Chung gia truyền ra tin tức, để cho Chung gia phái người có vai trò quan trọng đến đây bàn bạc, đến lúc đó chúng ta có thể cướp giết…

Bình Luận (0)
Comment