Ở phía sau bí tịch ngoại trừ căn dặn coi trọng Lư Quá, còn có một hàng chữ nhỏ... “Hoa đào có biến, cần Thanh Hòa trợ giúp gấp... Lấy bí mật Kết Đan làm thù lao...”
- Nữ tử này sợ ta không đi, thế mà còn tăng thêm bí mật Kết Đan để mê hoặc ta?
Phương Tịch xoa cằm.
Tuy hắn Trúc Cơ khá thuận lợi, nhưng không phải là linh căn thiên phẩm, chung quy vẫn có vài thắc mắc về Kết Đan.
Cho dù Trúc Cơ chân truyền trong đại tông Nguyên Anh cũng không dám nói mình nhất định có thể Kết Đan thành công.
Chỉ cần có thể tăng thêm một chút xác suất, đều tốt.
- Có thể… tin được lời nữ tử này nói không?
- Quen biết hơn bốn mươi năm, nữ tử này vẫn có uy tín.
- Sau đó, chính là vấn đề có nguy hiểm không... ta biết mối nguy hiểm của Vạn Đảo Hồ chính là dư nghiệt của Tư Đồ gia. Tư Đồ gia bị diệt môn cũng kéo không ra lực chiến đấu Kết Đan, thậm chí Giả Đan... Có thể thấy được bọn họ đều là Trúc Cơ kỳ, tối đa cộng thêm một Diệp Tán Nhân Trúc Cơ trung kỳ... Cần phải cẩn thận ma công và luyện thi kỳ quái...
- Buôn bán này... vẫn có thể làm được!
Trong phút chốc, hắn lấy ra khôi lỗi bay cấp hai, trực tiếp nhảy lên.
- Chim nhỏ, dẫn ta đi Vạn Đảo Hồ!
Thu!
Khôi lỗi bay cấp hai phát ra một tiếng ngân dài, vỗ đôi cánh đen ánh vàng, hóa thành một tia sáng biến mất ở giữa không trung.
...
Vạn Đảo Hồ trong bóng đêm mông lung, sương mù dày đặc phủ trên mặt hồ.
Phương Tịch hạ độn quang xuống và thả Đại Thanh Ngư ta:
- Cá mặn đáng chết, đi ra làm việc đi!
Đại Thanh Ngư phun ra một bọt khí cực lớn bọc lấy cả người Phương Tịch, sau đó cùng lặng lẽ tiến vào trong hồ nước.
Dù sao con cá mặn đáng chết này cũng là yêu thú cấp một đỉnh cấp, thuật thủy độn vẫn không tệ.
Tốn hơn nửa buổi tối, bọn họ bơi từ đáy hồ tới phạm vi Đào Hoa Đảo, lại theo đường nước Yêu Ma Thụ bắt cá chui xuống trong hang động dưới Phỉ Thúy Nhai.
Hang động này không có Thái Tuế và Yêu Ma Thụ, sớm trở nên vô cùng trống trải.
- Không ngờ mình lại có thể trở về đây...
Phương Tịch vuốt ve tường đá ẩm ướt, sờ những dấu vết do mình tự tay đánh bóng, không khỏi xúc động.
Lần này hắn dám đến, dĩ nhiên là vì có tự tin về năng lực bảo toàn tính mạng của mình.
Dù sao Diệt Thiên Minh tòa mèo ba chân, cao nhất không vượt quá Trúc Cơ kỳ, mình đánh không nổi vẫn chạy thoát được.
Đồng thời, hắn chỉ tới giúp một lần, không thể cứ dừng lại ở trong vũng nước đục Vạn Đảo Hồ này.
Nếu như xảy ra tình huống xấu nhất, cùng lắm thì hắn xuyên qua Đại Lương Thế Giới, lại trồng cây chờ tới khi tất cả kẻ địch chết!
Dù sao Đại Lương có Yêu Ma Thụ, hắn trồng cây kéo dài tuổi thọ, cho dù Kim Đan Nguyên Anh cũng sống không lâu hơn hắn!
Phương Tịch xúc động một lúc, sau đó đi dọc theo mật đạo trở lại phòng tu luyện trong tứ hợp viện của mình.
Két một tiếng, cửa phòng mở ra.
Phương Tịch chắp tay sau lưng, nhìn lướt qua tiểu viện mình ở hơn ba mươi năm:
- Vi Nhất Tịch dọn dẹp chỗ này không tệ.
Hắn bấm một Ẩn Thân Phù và đi ra khỏi nhà, thần thức đảo qua, lại gặp được Hải Đại Quý.
Tá điền này đang tĩnh tọa nghỉ ngơi, trên mặt có ánh sáng lấp lánh, tu vi có vẻ là Luyện Khí trung kỳ.
Ngược lại, đã không thấy bóng dáng của Vương quả phụ đâu.
- Ừ... tốc độ khôi lỗi cấp hai của ta quá nhanh, còn về sớm hơn Nguyễn Tinh Linh... Bây giờ ta còn có thời gian bố trí một lúc.
Phương Tịch chợt lật bàn tay và lấy ra Ất Mộc Thần Lôi Trận đã được sửa lại!
Tiểu Vân Vũ Trận trên Phỉ Thúy Nhai là do hắn đích thân bố trí, hắn quá rõ từng chỗ trong này.
Lúc này, hắn bố trí một Ất Mộc Thần Lôi Trận ở trong Tiểu Vân Vũ Trận chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ.
Nhưng sau khi bố trí xong trận pháp, hắn không lựa chọn lập tức mở ra.
Ất Mộc Thần Lôi Trận này bị tàn phá từ lâu, công năng che giấu không tồn tại. Sau khi mở ra sẽ có thanh thế lớn, sợ rằng Tiểu Vân Vũ Trận chưa chắc có thể giấu được.
Ngày hôm sau, Phương Tịch ở trong tứ hợp viện, tiện thể đi vào hầm rượu mở ra một bình Đào Hoa Nhưỡng.
Ngoài cửa, Hải Đại Quý vẫn đang cần cù chăm chỉ làm việc, không dám mạo muội xông vào nhà lớn của gia chủ
Buổi tối, một hào quang bay tới Kính Nguyệt Hồ, hạ xuống nơi ở của Nguyễn gia.
Trong rừng đào bên hồ, một khôi lỗi gỗ ký sinh ở trong cây đào lặng lẽ nhìn cảnh tượng này.
- Bắt đầu rồi...
Bên trong tứ hợp viện, Phương Tịch uống một hớp Đào Hoa Nhưỡng.
Coong!
Trong đại viện Nguyễn gia, một tiếng đàn tỳ bà đột nhiên cao vút, mang theo khí thế hào hùng.
Ầm ầm!
Trong một căn nhà đổ nát, hai độn quang một trước một sau lao lên trên không trung, kinh động vô số tiểu tu Luyện Khí bên dưới.
- Là đại tu sĩ Trúc Cơ...
- Người ôm tỳ bà kia là đảo chủ à? Đảo chủ không ngờ đã là Trúc Cơ?
- Kẻ địch đang đối đầu với đảo chủ là ai?