- Nguyễn đạo hữu, đây là...
Phương Tịch truyền âm hỏi thăm.
- Thiếp thân giao dịch với ma đạo, bị ma đầu trồng cấm chế. Tuy trong lúc Trúc Cơ đã mạo hiểm lấy bí pháp phá vỡ hơn nửa, nhưng vẫn còn lưu lại. Bây giờ nghĩ lại cũng thấy sợ. Ta e rằng không thể giúp đạo hữu...
Nguyễn Tinh Linh cười gượng và truyền âm giải thích:
- Trúc Cơ truy sát thiếp thân tên là Tư Đồ Gia, có Phi Cương cấp hai, am hiểu Ma hỏa...
Tốc độ thần thức của tu sĩ truyền âm rất nhanh.
Nhưng sau khi Nguyễn Tinh Linh truyền âm, một độn quang màu đen lập tức hạ xuống.
- Đi!
Phương Tịch chỉ vào Kim Giao Tiễn. Trên Kim Giao Tiễn phát ra từng ánh sáng màu vàng. Linh khí này lập tức lớn lên, hóa thành kích thước chừng mấy trượng, lưỡi kéo sắc bén hình như có thể cắt nhỏ mọi thứ, hung hăng cắt về phía Trúc Cơ áo bào đen trong độn quang.
- Hừ!
Tư Đồ Gia hừ lạnh một tiếng, Phi Cương cấp hai phát ra rít gào, trên hai tay mọc ra mảnh vảy, móng tay sắc bén nắm lấy mép Kim Giao Tiễn.
Xèo, rắc...
Trong tiếng động khiến cho người ta ê răng, Kim Giao Tiễn gian nan cắt qua bộ giáp, mảnh vảy, da thịt trên người Phi Cương... Nhưng tới xương thì bị kẹt lại.
- Nhanh!
Trong cơ thể Phương Tịch, một giọt chất lỏng pháp lực nhanh chóng tiêu hao, ánh sáng của Kim Giao Tiễn lại tăng vọt, giống như hai cột ánh sáng giao nhau ghim chặt Phi Cương ở trên mặt đất.
- Mẹ ơi...
Trong Vạn Đảo Hồ, Hải Đại Quý vừa ló đầu ra khỏi mặt nước thì nhìn thấy cảnh tượng này, không khỏi trợn mắt há hốc mồm.
Ánh sáng màu vàng khủng khiếp và khí tức Trúc Cơ này khiến hắn cảm thấy mình giống như một con kiến hôi...
- Ngươi là... Phương Tịch?
Tư Đồ Gia nhận ra Phương Tịch, cười lạnh:
- Năm đó, ngươi là linh nông dựa vào Tư Đồ gia ta, giống chó vẫy đuôi mừng chủ, bây giờ cũng dám ra tay với chủ nhà à? Đi!
Hắn vỗ một cái vào túi trữ vật, hai cốt trảo hiện ra, chộp về phía Phương Tịch.
Thậm chí ở trên cốt trảo tự cháy lên Ma Hỏa màu đen!
- Ngũ Hành Thuẫn... Lên!
Phương Tịch nhíu mày, rót pháp lực vào trong Ngũ Hành Thuẫn Giáp, một tấm lá chắn ánh sáng năm màu hiện lên, ở giữa không trung ngăn cản cốt trảo màu trắng.
Rắc!
Chỉ một lần va chạm, trên tấm lá chắn ánh sáng năm màu lại hiện ra sáu vết nứt, xung quanh còn có ngọn lửa màu đen chậm rãi thiêu đốt.
Cho dù tấm lá chắn ánh sáng năm màu này chỉ do linh khí biến thành, nhưng Phương Tịch vẫn cảm nhận được pháp lực trong cơ thể đang giảm đi rất nhanh. Hắn không khỏi cười gượng:
“Ngũ Hành Thuẫn Giáp này quả nhiên là một món thứ phẩm, lực phòng ngự kém hơn linh khí trung phẩm thật sự...”
- Nguyễn đạo hữu... pháp lực của tại hạ bình thường, không giỏi về đấu pháp, sắp không chịu nổi nữa rồi!
Cũng may Phương Tịch phán đoán cốt trảo do Tư Đồ Gia sử dụng cũng chỉ là cấp bậc linh khí hạ phẩm, cho dù có Ma Hỏa giúp đỡ, Ngũ Hành Thuẫn Giáp vẫn có thể chống đỡ được một thời gian.
Dù sao công pháp hệ mộc có kém, vẫn tương đối có ưu thế ở trên phương diện hồi phục pháp lực.
Hơn nữa, Phương Tịch còn chưa vận dụng tới đại chiêu, mặc bộ Ngũ Hành Quang Giáp và hóa thân Võ Thần đánh một đòn!
Lúc này, Nguyễn Tinh Linh đã nhanh chóng ăn đan dược, trên mặt có ánh sáng lập lòe, tạm thời trấn áp Huyết Chú Tâm Ấn cắn trả xuống.
Nàng mở hai mắt ra và thản nhiên cười giống như trăm hoa đua nở, bàn tay trắng mịn gảy tỳ bà.
Coong!
Một tiếng đàn xuyên thấu cả trời mây, xé tim xé phổi.
Phương Tịch cũng cảm giác trong cơ thể không thoải mái. Tư Đồ Gia đối diện lại run lên, uy năng của linh khí cốt trảo suy giảm.
- Cơ hội tốt!
Trên tay hắn có ánh sáng lóe lên, hiện ra mấy chục tấm phù lục. Tuy tất cả đều là cấp một, nhưng hắn vẫn không ngừng nỗ lực ném ra. Vô số phong nhận, quả cầu lửa, sấm sét nện ở trên cốt trảo, cũng khiến hai linh khí hạ phẩm liên tục bại trận phải rút lui.
- Đáng trách!
Tư Đồ Gia nổi giận gầm lên một tiếng:
- Các ngươi tự tìm đường chết!
Trong phút chốc, Phương Tịch cảm giác trong đầu dường như bị đâm trúng, rên lên một tiếng, không có cách nào thừa thắng xông lên.
- Bí thuật công kích thần thức?
Hắn nhìn Ngũ Hành Thuẫn Giáp vẫn lành lặn, lại nhìn Tư Đồ Gia, ánh mắt lập tức sáng lên.
- Đáng chết... Thần thức của ngươi không ngờ còn mạnh hơn bản tọa?
Tư Đồ Gia nhìn thấy cảnh tượng này cũng hết sức kinh ngạc.
Trước kia, người trúng bí thuật thần thức của hắn không trực tiếp ngã xuống, cũng phải ôm đầu kêu rên nửa ngày, đâu có hồi phục đơn giản lại dễ dàng như vậy?
Điều này có thể chứng minh, thần thức của người này còn mạnh hơn Trúc Cơ sơ kỳ đỉnh phong hắn!
Không phải người trời sinh có thần thức mạnh mẽ, vậy chính là người tu luyện công pháp thần thức mạnh mẽ nào đó!
- Bất kể ngươi tu luyện bí thuật công pháp nào... sau này đều là của bổn tọa!
Trên mặt Tư Đồ Gia lộ vẻ ngoan độc, lấy ra một giấy phù màu vàng bình thường và điên cuồng rót pháp lực vào trong đó.