Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 413 - Chương 413 - Thú Triều 2

Chương 413 - Thú triều 2
Chương 413 - Thú triều 2

Trong nháy mắt, mấy tháng trôi qua.

Có thể nói, các tu sĩ đều thích ứng với bầu không khí chiến tranh.

Bởi vì có cấp ba đại trận bảo vệ, căn bản không có yêu thú nào có thể đột phá trận pháp phá tường thành, tiến vào trong thành giết người.

Mấy tháng đầu, bên trong Bạch Trạch Tiên Thành thật ra vẫn tính là bình yên, đồng thời giá của các loại nguyên liệu yêu thú một đường nhảy cầu.

Phương Tịch vẫn đúng giờ tu luyện mỗi ngày, thỉnh thoảng ra tay hoàn thành nhiệm vụ luyện đan của tiên thành.

Bởi vì hắn khá quen với các loại thủ pháp chế luyện nguyên liệu yêu thú, xác suất thành đan cực cao, còn có thể cắt xén không ít nguyên liệu, đồng thời tiết kiệm rất nhiều thời gian.

Thậm chí La Công còn ám chỉ, nếu như Phương Tịch bằng lòng ký kết lâu dài, có thể cung cấp cho hắn phần nguyên liệu Trúc Cơ Đan hoàn chỉnh, để hắn thử chế luyện Trúc Cơ Đan.

Chẳng qua Phương Tịch xem nội dung khế ước, phát hiện một khi làm Luyện Đan Sư cho Bạch Trạch Tiên Thành thì khó có thể rời đi, hắn vẫn phải từ chối.

Chỉ thử chế luyện một viên Trúc Cơ Đan đã nghĩ đưa ra yêu cầu trói buộc như vậy, cũng quá mức ngây thơ rồi.

Trước đây, hắn muốn gia nhập Bạch Trạch Tiên Thành vì thiếu công pháp, thực lực Trúc Cơ cũng không đủ. Bây giờ, hắn di chuyển giữa các thế giới dễ dàng, tâm tính lại khác.

Thật ra vì chiến sự thuận lợi, Bạch Trạch Tiên Thành vẫn chưa ép tán tu vào tới chiến đấu, khiến Phương Tịch cảm giác quyết sách của bản thân mình lúc trước có lẽ không thoả đáng.

...

- Nào, Tinh Linh, mời ngươi một chén này!

Nguyễn Tinh Linh hiếm khi xuống tường thành tu dưỡng, lén lúc rảnh rỗi cùng Phương Tịch ngồi ở dưới cây hoa đào.

Phương Tịch cười dài rót cho Nguyễn Tinh Linh một chén Thanh Trúc Tửu:

- Chúc mừng Đào Linh Tiên Tử của Vạn Đảo Hồ cũng có đại danh vang vọng Bạch Trạch Tiên Thành!

Nguyễn Tinh Linh tu luyện Huyền Âm Công chính là loại thủ đoạn công kích sóng âm phạm vi, rất hữu dụng để loại bỏ tạp binh, đồng thời đấu pháp của bản thân nàng không kém, trong khoảng thời gian nàng ở trên tường thành đã đánh ra uy danh hiển hách. Danh hiệu Đào Linh Tiên Tử ngày xưa được lan truyền nhanh chóng, đồng thời có người nói còn có rất nhiều người ngưỡng mộ nàng.

Ừ, nếu như lúc này Phương Tịch lên thành tường, có lẽ còn có thể bị người khác đố kị...

- Phương huynh lại trêu ta. Tinh Linh sao bằng được ngươi...

Gương mặt Nguyễn Tinh Linh ửng hồng, cuối cùng lại buồn bã dường như hơi oán trách.

Lúc đầu nghênh chiến Tư Đồ Gia, nàng biết cho dù mình dùng hết thủ đoạn cũng không làm gì được ma tu kia.

Nhưng kết quả của đối phương thế nào, đã không cần nàng nhiều lời nữa.

Khi đó, nàng biết được Phương Tịch tài cao giấu kỹ, đấu pháp có khả năng vượt xa so với cùng thế hệ. Chỉ là chẳng biết tại sao hắn không thích nổi danh, cẩn thận tu hành.

- Trong khoảng thời gian này, chỉ riêng đại yêu cấp hai bị công kích giết chết đã lên tới ba mươi mấy con, đồng đạo Trúc Cơ chỉ bị thương nặng hai người... Còn lại yêu thú cấp một tử thương vô số...

Sau khi trêu đùa vài câu, hai người vẫn nói đến chuyện chính.

- Trên thực tế, bất luận chết bao nhiêu yêu thú đều là chuyện tốt đối với Yêu Vương... Tuy tài nguyên trong Vạn Thú Sơn Mạch phong phú, nhưng yêu thú sinh sôi nảy nở quá nhiều, còn phải di chuyển ra bên ngoài... Về phần chết còn hay đánh chiếm lãnh thổ mới căn bản không quan trọng nữa.

Phương Tịch xúc động than.

- Có người nói, hôm nay có tu sĩ lấy được yêu đan cấp hai...

Nguyễn Tinh Linh bỗng nhiên đổi đề tài:

- Tinh Linh công kích giết chết được mấy con yêu thú cấp hai, đáng tiếc đều không may mắn như vậy...

Yêu thú cấp hai có thể bồi dưỡng ra yêu đan đều là số ít.

- Ha ha... Thật ra ta không muốn luyện Trúc Cơ Đan...

Phương Tịch biết, đây là điều kiện La Công tiết lộ với mình.

Nhưng trên thực tế, hắn thật sự không muốn để lộ ra chuyện mình nắm giữ kỹ năng chế luyện Trúc Cơ Đan.

Hắn vẫn nhớ sâu sắc bài học của Trần Bình năm đó.

Mấy vị Luyện Đan Đại Sư kia của Bạch Trạch Tiên Thành nhìn như phong cảnh vô hạn, thật ra không quá tự do...

- Vậy thật sự đáng tiếc...

Nguyễn Tinh Linh không để ý, đổi đề tài:

- Ở trong lịch sử của Bạch Trạch Tiên Thành, một lần thú triều ngắn nhất kéo dài tám tháng, lần dài nhất lại là mười ba năm... Dựa theo Tinh Linh suy đoán, thú triều lần này đại khái là quy mô nhỏ trong lịch sử, có thể một hai năm sẽ hoàn toàn bị bình định... Chúng ta có thể tích trữ một số nguyên liệu yêu thú, chờ đến sau này tăng giá lại bán ra...

- Tinh Linh quả nhiên rất có đầu óc kinh doanh...

Phương Tịch vỗ tay cười.

Hắn đã sớm nghĩ đến loại chuyện này.

Trên thực tế, không ít tu tiên giả có thể nghĩ tới điều này, nhưng có rất ít người có thực lực làm như thế.

Dù sao, muốn tích trữ số lượng lớn nguyên liệu yêu thú, đồng thời để tồn kho rất lâu, vậy bọn họ cần một số lớn linh thạch để đó không dùng.

Sau đó, còn phải đối mặt với nguy cơ bị cướp đoạt và giết chết trong khi tích trữ và giao dịch…

Bình Luận (0)
Comment