- Trong lòng Tinh Linh không phải đang dao động sao?
Sắc mặt Phương Tịch cũng trầm giống như nước:
- Chỉ là không lo lắng thắng, tạm thời lo lắng thua... Có lẽ… chắc hẳn phải bắt đầu chuẩn bị rồi.
Đến lúc đại chiến, bốn cổng Bạch Trạch Tiên Thành đóng kín, có trận pháp cấp ba thì khó có thể ra ngoài được.
Trừ khi... Thu được tín phù của Bạch Phong Sơn! Hoặc chờ đến lúc thành bị phá sẽ nhân lúc đại loạn, mỗi người tự chạy thoát thân!
- Tinh Linh và Bạch Phong Sơn không qua lại nhiều.
Nguyễn Tinh Linh lộ vẻ khó xử.
- Ta có quen biết lão tam thập Viên Phi Hồng... Nhưng chưa chắc phải vội như thế. Với thực lực ba Trúc Cơ chúng ta, chẳng lẽ lúc thành phá còn chạy không thoát sao? Lúc này, chúng ta đi tính kế lấy tín phù, chẳng phải là ruồng bỏ Bạch Phong Sơn? Nếu sau này bọn họ tỉnh táo lại, không phải là chuyện tốt.
Phương Tịch suy nghĩ và bình tĩnh:
- Chuyện chậm lại hoàn mỹ... Làm cho những ngôn luận sôi trào đã.
- Vậy giao dịch?
Nguyễn Tinh Linh chớp mắt mấy cái.
- Dĩ nhiên là tiếp tục, ba nghìn chiến công đổi một cửa hàng, ngược lại rất thích hợp.
Phương Tịch mỉm cười:
- Đúng lúc trên tay ta còn có công trạng luyện đan để dành, có thể cùng mua...
Dù sao công trạng này không có nhiều tác dụng đối với hắn.
...
Phương Tịch ngồi xếp bằng trong phòng bế quan, thần thức liên kết với Chư Thiên Bảo Giám.
Sau khi dung hợp giao tiếp với phân thần hóa niệm, mọi chuyện xảy ra ở Tàn Phiến Thế Giới trong khoảng thời gian này đều rõ ràng trước mắt.
Hằng ngày, nữ Vu Vương Đan Nhã thống trị bộ lạc, hòa giải những tranh cãi của các bộ lạc phía dưới, sau đó vô công rồi nghề.
Dù sao đến tình trạng như nàng đã không có cách nào tu luyện tiếp.
Thật ra, Phương Tịch cho truyền thừa luyện đan và nửa bộ truyền thừa luyện chế phù khiến nàng nghiên cứu đến vui vẻ quên cả trời đất. Hình như nàng còn có thiên phú ở trên phương diện chế tạo phù lục, có vẻ không tệ.
Về phần cảnh tượng lúc tắm rửa thay trang phục chỉ là chuyện nhỏ, Phương Tịch không mấy để tâm.
- Ôi... Ta vốn luyện đan còn muốn tích góp chút chiến công, để đổi lấy công phap lợi hại cho các Vu Dân...
Phương Tịch định bố trí ở Tàn Phiến Thế Giới. Nếu thật sự là bí cảnh ma đạo cao cấp, tất nhiên giới hạn cao nhất bị phong tỏa, không cho phép Nguyên Anh Chân Quân xuất hiện.
Bởi vậy, cách phá cuộc tốt nhất là cho bọn họ một bộ công pháp có thể tu luyện tới Nguyên Anh mà thôi.
Về phần sử dụng trận pháp che giấu đều là trị ngọn không trị gốc.
Thế nhưng loại công pháp này đều quá cao cấp, cũng cần rất nhiều chiến công.
Chút chiến công Phương Tịch đoạt được nhờ nhiệm vụ luyện đan căn bản không đủ!
“Chẳng qua, ta còn có một đồ thủ đoạn dự phòng, đó chính là... đưa Ngũ Cực Nguyên Ma Công cho bọn họ... Bộ công pháp này hung tàn quỷ quái, uy lực quá mạnh, đồng thời chắc hẳn có thể một đường tu luyện tới lúc ngưng tụ Nguyên Anh...”
“Chỉ là bộ ma công này chính là công pháp đỉnh cấp, theo ước nguyện ban đầu của ta chỉ là cho công pháp rác rưởi...”
Chẳng qua ngày này, Đan Nhã hình như hơi khác.
Nàng suy nghĩ thật lâu, cuối cùng đi tới kho báu và lấy ra một mảnh thủy tinh đặt ở trước mặt mảnh kính:
- Ma kính ma kính... bảo văn Túng Địa Kim Quang này có thỏa mãn yêu cầu của ngươi không?
Thần thức của Phương Tịch phát ra, nhanh chóng đảo qua, trong lòng mừng thầm:
“Lại là một bảo văn lớn!”
“Xem ra chuyện công pháp truyền thụ quả nhiên chậm rãi có hữu hiệu rồi.”
Bảo văn Túng Địa Kim Quang này là do linh văn Túng Địa và linh văn Kim Quang hình thành, được gọi là Phi Độn Tối Tốc!
Vu Vương in bảo văn này có thể hóa thân thành ánh sáng màu vàng, trong giây lát bay qua mấy trăm dặm!
“Ta nói vẫn giữ lời...”
Sau khi ghi nhớ bảo văn Túng Địa Kim Quang, Phương Tịch lập tức lộ ra phần sau truyền thừa phù lục của Trần Bình.
Hắn đoán nữ tử Vu Vương Đan Nhã này đại khái đã phát hiện ra bản thân đặc biệt phù hợp với đạo phù lục, bởi vậy nhất định phải có được truyền thừa này.
Quả nhiên, mắt Đan Nhã sáng lên, nhanh chóng ghi nhớ phần sau của truyền thừa.
Chờ đến sau khi truyền thừa đạo phù của Trần Bình Phù kết thúc, Phương Tịch suy nghĩ, sau đó vẫn phát ra công pháp Ngũ Cực Nguyên Ma Công.
Chỉ có điều, hắn chỉ viết đến Kết Đan, đồng thời không có một loạt bí thuật như Nguyên Ma Thứ, Đạo Đan Pháp...
Ngay cả như vậy, Đan Nhã cũng nhìn thấy, đôi mắt đẹp liên tục dao động:
- Tu luyện? Không ngờ là phương pháp tu luyện hoàn toàn khác Vu? Càng tiếng thêm một bước cho so cách luyện thể lần trước, thậm chí có thể tu luyện tới trình độ Vu Vương... đây chỉ là một nửa?
- Nếu có một nửa sau, chẳng lẽ có thể đột phá cảnh giới Vu Vương? Như vậy... Có thể ứng phó được với Thiên Ma Kiếp trăm năm một lần?
- Ma kính ma kính, ngươi muốn thế nào mới có thể nói cho ta biết phần sau?
Trên mảnh kính đồng vỡ lóe sáng, hiện ra một hàng chữ viết... hiến tế lấy tổ hợp bảo văn linh văn Canh Kim, thu được công pháp truyền thừa sau này!
…