Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 420 - Chương 420 - Tình Thế Hỗn Loạn 2

Chương 420 - Tình thế hỗn loạn 2
Chương 420 - Tình thế hỗn loạn 2

- Ta chỉ nói cho công pháp, cũng không nói cho nguyên bộ bí thuật...

Bên trong phòng tu luyện, Phương Tịch vừa toét miệng cười vừa không nhanh không chậm in bảo văn Túng Địa Kim Quang vào ngọc giản.

Có những tài nguyên này, hắn tự tin trong tương lai sẽ trở thành Trận Pháp Sư cấp ba, cho dù chỉ là loại tương đối thiên môn!

- Đồng thời, ma đạo lợi hại nhất, thật ra còn có các loại bí thuật... Những thứ này hoàn toàn có thể giữ lại, sau này chậm rãi trao đổi...

Mặc dù Ngũ Cực Nguyên Ma Công tốt, thậm chí có thể một đường tu luyện tới Nguyên Anh, nhưng vị trí của Phương Tịch là thế lực chính đạo, cũng không muốn làm tới mức thành ma đạo bị mọi người kêu đánh.

Đồng thời, quá trình tu luyện vô cùng đẫm máu hung tàn, không thích hợp với hắn, vẫn nên ném cho các Vu Dân đi.

Dù sao bọn họ làm các loại tế sống cũng rất lành nghề, cái này gọi là hợp chuyên môn.

- Mấu chốt nhất là tu hành ma công rất nhanh, chỉ cần không tiếc huyết tế và tai họa ngầm...

Trên thực tế, Phương Tịch không quá coi trọng sự phản kháng của các Vu Vương.

Dù sao, nếu có thể nuôi nhốt rất nhiều Vu Vương, thậm chí là một đại lục, vậy tông môn ma đạo phía sau phải mạnh tới mức nào?

Xuất hiện thêm một hai người có lực chiến đấu Nguyên Anh, cũng chưa chắc hữu dụng.

“Nhưng chỉ cần các ngươi có thể cung cấp bảo văn là đủ rồi...”

“Phản kháng không thành công, còn có kế hoạch trận pháp ẩn thân dự phòng... Đến lúc đó lại thu thêm mấy bảo văn!”

Phương Tịch chỉ lo tu luyện.

Bên ngoài, các loại lời đồn càng lúc càng nghiêm trọng... Cả tòa Bạch Trạch Tiên Thành đều trở nên hoang mang lo sợ.

Không biết bao nhiêu người chuẩn bị vứt bỏ cơ nghiệp, mơng tìm đường ra khỏi thành, thậm chí bắt đầu căm thù tu sĩ chấp pháp ngăn cản hành động của bọn họ.

Mãi đến một đêm!

Thu!

Một tiếng chim cao vút vang lên, thậm chí xuyên qua từng tầng trận pháp ngăn cản, tiến vào trong tai Phương Tịch.

- Đây là...

Trên mặt hắn hiện ra vẻ chấn động, hóa thành một tia sáng bay ra khỏi phòng bế quan.

Trên Đào Hoa Các, có thể thấy được dưới màn trời u ám ở phía nam không ngờ xuất hiện một chim trông rất oai phong, toàn thân có lửa hừng hực cháy lên, nói đang giang rộng hai cánh lao về phía đàn yêu thú trong thú triều!

- Chu Tước Hỏa!

Phương Tịch nhìn vòng pháp bảo lúc ẩn lúc hiện trong hình dáng của Chu Tước Hỏa kia, đã đoán được người đến là ai.

- Đây là xảy ra chuyện gì vậy?

Nguyễn Đan đang tĩnh tọa trong Bích Ba Động cũng bị kinh động. Nàng nhìn ngọn lửa đang thiêu đốt trong màn đêm tối tăm, ánh mắt đầy chấn động.

- Là Nam Minh Chu Tước Hoàn... Khương lão tổ của Huyền Thiên Tông tới!

Phương Tịch khá xúc động nói.

Ầm!

Chu Tước Hỏa thiêu đốt bầu trời, vô số lông chim rơi xuống, trong đó hiện ra Kim Quan Lôi Bằng Yêu Vương cấp ba!

Vèo!

Từ trong thành phát ra một tia sáng trắng, chỉ một thoáng lại có từng tầng trận pháp cấm chế thay nhau hiện lên, bao phủ lấy Yêu Vương cấp ba mạo muội đánh lén ban đêm, tiến vào phạm vi của thành trì.

- Bạch Phong cảm ơn Khương lão tổ trợ giúp!

Một tinh quang bay từ trong Bạch Phong Sơn ra, nó đi qua nơi nào đều tản ra pháp lực khủng khiếp, mơ hồ có thể thấy được hình dáng một lão già không có gì đặc biệt đang cất tiếng cười dài.

- Ta không giỏi nhẫn nhịn như Bạch Phong ngươi, không ngờ giả bị thương để dụ dỗ Yêu Vương cắn câu!

Trong mây lửa truyền đến giọng nói không nhanh không chậm của Khương lão tổ, một Chu Tước Hoàn màu đỏ vàng có uy năng ngập trời phát ra, một đòn xóa sạch bên cánh của Kim Quan Lôi Bằng!

- Đáng tiếc... Địa Hành Yêu Vương xảo trá, vẫn chưa tiến vào trong cạm bẫy, chỉ bắt được một con.

Bạch Phong Chân Nhân thở dài, toàn thân có linh quang lập lòe tràn vào trong đại trận.

Từng sợi dây xích năm màu hiện ra trong không trung, quấn lấy trên thân Kim Quan Lôi Bằng.

Hai lão tổ Kết Đan hợp sức, lại có trận pháp cấp ba giúp đỡ... số phận của yêu vương này đã được xác định!

...

Mãi đến sáng sớm, Nguyễn Tinh Linh với gương mặt đầy mệt mỏi nhưng lại có phần vui sướng trở về, Phương Tịch và Nguyễn Đan mới biết được đêm qua rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

- Hóa ra lúc trước Bạch Phong Chân Nhân bị thương là do cố ý thả ra tin tức giả, chính là muốn lòng người bàng hoàng, mê hoặc gian tế của Yêu tộc!

Trên gương mặt Nguyễn Tinh Linh đầy vẻ xúc động.

- Yêu tộc cũng có gian tế à? Có tu sĩ bị Yêu Vương khống chế sao?

Nguyễn Đan cảm thấy kinh hãi.

- Yêu thú cấp hai đã có đủ trí khôn nhất định, đến cấp ba cơ bản không khác nào tu sĩ...

Phương Tịch giải thích một câu.

- Chính là... Yêu tộc đã sớm âm thầm bố trí gian tế ở trong Bạch Trạch Tiên Thành. Lần này, Bạch Phong Chân Nhân giả vờ bị thương, khiến cho cả thành nổi sóng gió. Đêm qua có một số tu sĩ muốn lén chạy trốn, dẫn đến trận pháp xuất hiện sơ hở, thu hút Yêu Vương đánh lén ban đêm... Sau đó một lần hành động rơi vào cạm bẫy. Bên ta dùng khỏe ứng mệt, lại có Khương lão tổ của Huyền Thiên Tông âm thầm trấn giữ, chém Kim Quan Lôi Bằng... Đáng tiếc lại để một con Yêu Vương khác chạy trốn mất…

Bình Luận (0)
Comment