- A...
Trong máu tươi bắn tung tóe, Hóa Hạc lão đạo kêu thảm một tiếng, phát hiện tốc độ độn địa của mình không bằng Phương Tịch, lập tức rơi vào tuyệt vọng:
- Ngươi còn muốn gì nữa?
- Không gì cả. Không bằng ngươi giơ tay chịu trói đi...
Phương Tịch hừ lạnh một tiếng, Nguyên Ma Thứ lặng lẽ phát động.
Trong chớp mắt, Hóa Hạc lão đạo kêu thảm một tiếng, thậm chí không thể duy trì được độn quang.
Một cánh tay Võ Thần cực lớn đã nắm chặt lấy Hóa Hạc lão đạo.
Phương Tịch bỗng nhiên tiến lên, từng pháp lực đánh vào trong thức hải và đan điền của người này, phong ấn thần thức và pháp lực của người này.
“Hừ... Nếu không phải muốn bắt sống ngươi, ngươi đã chết sớm rồi...”
Lấy thủ đoạn thần thông của Phương Tịch bây giờ, hắn muốn nhanh chóng giết chết Hóa Hạc lão đạo sẽ rất đơn giản, nhưng hắn muốn bắt sống người này lại tương đối gian nan.
Trong một chỗ động phủ mới mở.
- Ngươi... muốn làm gì?
Hóa Hạc lão đạo gian nan ngẩng đầu, trong mắt đầy vẻ khẩn xin.
Đáng tiếc, Phương Tịch sẽ không thương hại đạo tặc ngang dọc bên ngoài Bạch Trạch Tiên Thành này.
- Hóa Hạc đạo hữu, mong ngươi thả lỏng. Ta chỉ muốn ngươi phối hợp để thi triển ra một pháp thuật mà thôi...
Phương Tịch nở nụ cười ấm áp, một sợi dây leo thò từ trong tay áo ra, cuối cùng có một hạt giống Yêu Ma Thụ.
Dựa theo kinh nghiệm hắn chế luyện Nhân Khôi Lỗi, muốn lại cảnh giới pháp lực của tu sĩ ở mức độ mới nhất, vậy tốt nhất là chế tạo trong lúc đối phương còn sống!
Đồng thời, chế tạo thành Nhân Khôi Lỗi khi còn sống, lợi dụng Yêu Ma Thụ làm chất môi giới, phối hợp với vài bí thuật ma đạo, hắn có thể thu được một vài đoạn ngắn ký ức của đối phương, cùng loại với Sưu Hồn Thuật trong truyền thuyết!
- Ngươi... Ngươi muốn làm gì? A a a...
Hóa Hạc lão đạo nhìn thấy Phương Tịch trồng một cây giống lên trên người mình, ban đầu còn nghi ngờ, nhưng theo cây giống rơi vào máu thịt, mọc rễ nẩy mầm, cắn nuốt xương cốt... Hắn lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết chói tai.
Cũng may xung quanh động phủ có trận pháp bố trí, không quan tâm Hóa Hạc lão đạo kêu thảm tới mức nào, tuyệt đối không có cách nào truyền ra ngoài.
Phương Tịch đặt một tay ở trên đầu Hóa Hạc lão đạo, giống như đang xem một đoạn phim đứt quãng.
Những ký ức này tương đối rối hoạn, cần phải có thần thức mạnh mẽ và sự kiên trì mới tìm được tin tức hữu dụng:
- Hóa ra... năm đó lúc ta còn là Luyện Khí, gặp được một nhóm phỉ tu ở bên ngoài hội đấu giá lớn, kẻ đứng phía sau cũng là Hóa Hạc này!
- Người này chuyên cướp Luyện Khí, phạm vô số vụ án, kết quả tu vi vẫn là Trúc Cơ sơ kỳ... Bởi vì đầu to đều bị Tống gia âm thầm cầm đi...
- Về sau, hắn bị Bạch Trạch Tiên Thành phát lệnh truy nã, được Tống gia che chở... Thậm chí thỉnh thoảng còn dám động vào cả đoàn xe Trúc Cơ...
- Hả? Đây là... Tống Thanh? !
- Không ngờ người này còn chưa rời khỏi Việt Quốc?
...
Một lát sau, gương mặt Hóa Hạc lão đạo đã hoàn toàn cứng đờ.
Theo Phương Tịch phát động Yêu Ma Thụ, sắc mặt người này tái xanh, sau khi nối cánh tay, hai tay bấm quyết, khó khăn lắm mới tản ra pháp lực Trúc Cơ sơ kỳ.
- Tuy pháp lực giảm xuống nhưng vẫn duy trì ở Trúc Cơ kỳ, không tệ, không tệ...
Tâm tư Phương Tịch thoáng động, lại nghĩ ra nhiều cách dùng loại Nhân Khôi Lỗi này hơn.
Nhân Khôi Lỗi hành động chậm chạp, công kích cao phòng thủ thấp, lại không linh hoạt, trực tiếp lấy ra đấu pháp với người khác chính là bia ngắm sống.
Bởi vậy, tốt nhất là học tập một ít chiến trận, chỉ cần số lượng đủ, lại tạo thành chiến trận, Luyện Khí đấu với Trúc Cơ, Trúc Cơ đấu với Kết Đan... tuyệt đối không phải là vọng tưởng!
“Chiến trận” cũng cùng loại với trận pháp, do tu sĩ đảm nhiệm các trận cơ và mắt trận, do đó pháp lực liên kết, lực lượng công kích ra ở cấp bạc cao hơn!
Ngoài ra, để cho Nhân Khôi Lỗi cầm cờ trận, làm linh thạch hình người bảo vệ và bổ sung linh lực cũng là lựa chọn tốt.
Có cờ trận và trận pháp bảo vệ, có thể bù đắp được khuyết điểm của Nhân Khôi Lỗi.
Đương nhiên... Chính là danh tiếng sẽ không tốt lắm.
Sở dĩ Phương Tịch chế tạo Hóa Hạc lão đạo thành Nhân Khôi Lỗi, chủ yếu vẫn vì cố gắng thu được ký ức của người này.
- Lão già này nói dối... Trước đây, sở dĩ hắn lấy mồi nhử ta ở Bạch Trạch Tiên Thành... hoàn toàn là tự chủ trương. Hắn nghe nói Tống Thanh chán ghét ta, muốn giết ta lấy lòng thiếu chủ Tống gia... Ha ha...
Trước đây, lão đạo này bị Phương Tịch truy sát, đương nhiên không dám ăn ngay nói thật, chỉ có thể đẩy thù hận sang Tống Thanh.
Nhưng ngay cả như vậy, Phương Tịch vẫn không định tha cho Tống Thanh!
“Dựa theo ký ức của Hóa Hạc lão đạo, Tống Thanh đang ẩn nấp ở trong một gia tộc Luyện Khí tại Việt Quốc...”
“Trên thân người này tuyệt đối có tài phú do Tống gia tích góp nhiều năm... cùng với nội tình thật sự!”
“Đồng thời, hắn còn có thù oán với ta. Bây giờ thực lực của hắn vẫn chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ... Đây là gặp phải bình cảnh sao?”