Thời điểm Phương Tịch còn muốn quan sát, bỗng nhiên hắn nhướng mày, đi ra phòng bế quan.
Ngoài phòng bế quan, một đạo Truyền Âm Phù không ngừng nhảy lên.
Hắn tiếp nhận Truyền Âm Phù nghe vài câu, liền tới Trường Thanh Các.
Trên đỉnh Trường Thanh Các, Chung Hồng Ngọc đang thấp thỏm chờ đợi.
- Xảy ra chuyện gì? Ta không phải nói không có sự tình trọng yếu, không thể quấy nhiễu ta sao? Còn có sự tình trọng yếu gì, không dám nói ở trong Truyền Âm Phù?
Phương Tịch nhìn thấy Chung Hồng Ngọc, thuận miệng hỏi một câu.
Nhưng sau một khắc, thần thức của hắn liền phát hiện trên đỉnh Trường Thanh Các, còn có vị tu sĩ Trúc Cơ thứ hai, thậm chí khí tức đã đến Trúc Cơ hậu kỳ, chỉ là cực kỳ suy yếu, giống như bản thân bị trọng thương.
- Phương huynh, là ta...
Viên Phi Hồng cười khổ, từ trạng thái ẩn thân đi ra:
- Bạch Trạch Tiên Thành... Xong... chỉ có ta...
- Ồ? Viên huynh trước không vội, ngồi xuống uống chén linh trà, từ từ nói.
Phương Tịch động dung, thần sắc dần dần trở nên bình thản, để Chung Hồng Ngọc xuống dưới châm trà.
Chung Hồng Ngọc không khỏi bội phục vị đảo chủ này.
Gặp đại sự hơi không chú ý sẽ hủy diệt tông môn gia tộc như thế, lại còn có thể khí định thần nhàn...
Hương trà nhàn nhạt lan tỏa bốn phía...
Viên Phi Hồng nhìn chén trà trước mặt, còn có thiếu niên đối diện tựa hồ trải qua tang thương, lại duy trì xích tử chi tâm, trong lúc nhất thời giống như tỉnh mộng ở trong Đào Hoa Các của Bạch Trạch Tiên Thành.
Cũng may tu vi của hắn không thấp, cưỡng ép trấn áp cảm xúc xuống, mở miệng giảng thuật sự tình Bạch Trạch Tiên Thành bị phá...
- Nói như thế, sau khi Viên huynh và Âu Dương Chấn chia tay, vẫn có khả năng bị Huyền Thiên Tông truy sát... Dù sao từ lộ tuyến đào vong đến xem, trừ Vạn Đảo Hồ, thì không có chỗ khác.
Phương Tịch nghe xong, cười nhẹ nói.
- Đúng vậy, vốn tiểu đệ tới đây, dự định vạn nhất Trương lão tổ đuổi theo, sẽ dẫn hắn đi Phỉ Thúy Đảo, liều mạng cũng muốn lưu lại đối phương...
Viên Phi Hồng nắm chặt song quyền.
Rất hiển nhiên, mối hận diệt môn, để hắn và Huyền Thiên Tông không đội trời chung!
- Không nghĩ tới Phương huynh còn nhận người bạn này, tiểu đệ khắc sâu trong tâm...
Viên Phi Hồng vừa hành lễ, vừa đưa qua một cái túi trữ vật.
Phương Tịch tiện tay tiếp nhận, thần thức quét qua, biểu lộ biến đổi:
- Ngươi làm cái gì vậy?
- Chỉ là vật ngoài thân mà thôi... lát nữa tiểu đệ sẽ cáo từ, những thứ này đã không dùng tới...
Viên Phi Hồng cười đắng chát.
Phương Tịch thì trầm mặc một lát, lúc này mới nói:
- Ngươi có biết, Long Ngư Đảo ta có quy củ, vào đảo ta, ân oán đều tiêu không...
Viên Phi Hồng ngẩng đầu, có chút khó tin nhìn Phương Tịch.
Hắn làm sao nghe không ra ý thu lưu của Phương Tịch, nhưng căn bản không nghĩ tới, đối phương sẽ bốc lên phong hiểm lớn như thế...
Kỳ thật hắn không biết, Phương Tịch là bởi vì trong lòng có lực lượng, mới thẳng thắn mà làm.
Dù sao nói thế nào cũng là một thủ hạ Trúc Cơ hậu kỳ.
- Mặc dù Long Ngư Đảo ta nhỏ, nhưng vẫn có thể thu lưu Viên huynh, chỉ là phải chú ý gần đây không có khả năng ra đảo, miễn cho bị tu sĩ Huyền Thiên Tông nhận ra... Nếu ngươi bị phát hiện, Phương mỗ tuyệt đối sẽ không thừa nhận chứa chấp ngươi, mà là ngươi tâm tư giảo quyệt, thi triển thuật biến ảo trốn ở trong Long Ngư Đảo ta.
Phương Tịch cười như không cười nói.
Trên thực tế hắn cũng biết, sau khi Âu Dương Chấn chết, Huyền Thiên Tông truy tra Viên Phi Hồng tất nhiên hạ xuống không chỉ một cấp độ.
Mà mình có Cửu U Huyền Mộc Đại Trận, sẽ không giống Âu Dương Chấn dễ tin người khác, không đến mức pháo đài kiên cố nhất bị nội bộ công phá.
- Phương huynh…
Viên Phi Hồng cảm động, không nghĩ tới lúc trước mình chỉ nhất niệm làm chuyện tốt, lúc này lại được hồi báo phong phú như vậy.
Mà Âu Dương sư huynh lại...
- Được rồi, ngươi xuống dưới chữa thương đi...
Phương Tịch để Chung Hồng Ngọc mang Viên Phi Hồng lui ra, mình thì cầm túi trữ vật đối phương cho, thần sắc như có điều suy nghĩ.
- Kỳ thật từ khi người này trốn tới Vạn Đảo Hồ, thì đã chú định kết quả... Huyền Thiên Tông tất nhiên tìm kiếm toàn đảo... Ta muốn tránh cũng không tránh được!
- Bạch Trạch Tiên Thành thật đúng là giàu có...
- Mặc dù ta dựa vào Linh Không Phường Thị kiếm chút tiền lời, cũng kém xa người ta tích lũy mấy trăm năm...
Sau mấy tháng.
Ngôn Trường Không cùng mấy vị Trúc Cơ, đi theo một vị Trúc Cơ tóc trắng xoá, tướng mạo hung ác đến bên ngoài Long Ngư Đảo.
- Manh mối lại gãy mất, nhưng có thể xác nhận, Viên Phi Hồng kia nhất định trốn vào khu vực Vạn Đảo Hồ!
Ngôn Trường Không cung kính nói.
Thân phận của lão giả này cũng không bình thường, chính là trưởng lão chấp pháp của Huyền Thiên Tông, tên Huống Thiên Hình, tu vi đã tới Trúc Cơ viên mãn!
Không chỉ vậy, hắn tu luyện Hóa Cương Quyết cũng là một môn công pháp đỉnh cấp nổi danh, danh xưng pháp thể kiêm tu, chiến lực viễn siêu cùng thế hệ.
So sánh mà nói, mặc dù Tử Vân Kiếm Du Xung bây giờ thanh danh vang dội, cũng bất quá là tiểu bối mà thôi.