Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 565 - Chương 565 - Thu Lưu  2

Chương 565 - Thu lưu  2
Chương 565 - Thu lưu  2

- Vạn Đảo Hồ... Khu vực này quả nhiên đã biến thành nhạc viên của quỷ vật...

Huống Thiên Hình nhìn thấy quỷ vụ cách đó không xa, trên mặt như nghĩ tới cái gì, bỗng nhiên hai tay bấm niệm pháp quyết, cả người xuất hiện một tầng độn quang màu xanh sẫm, nhanh chóng bay đi.

- Chấp pháp trưởng lão...

Ngôn Trường Không nhìn mảnh quỷ vụ kia, phát hiện trong đó lại có vài nhân vật lợi hại có thể so với tu sĩ Trúc Cơ, không khỏi giật mình.

Nhưng sau một khắc, chỉ thấy quanh người Huống Thiên Hình bùng lên ánh sáng màu xanh sẫm, hóa thành hào quang bao phủ quỷ vụ, chầm chậm luyện hóa.

Từ trong quỷ vụ, có một quái vật hình sói hiện ra, nhào về phía Huống Thiên Hình.

- Quả nhiên là quỷ vật!

Trong mắt Huống Thiên Hình lóe lên màu xanh, thân thể xơ cứng, bao trùm một tầng lân phiến đen kịt.

Quỷ Lang cắn lấy lân phiến, vậy mà không cách nào phá.

Huống Thiên Hình cười lạnh, khuôn mặt huyễn hóa, trở nên mặt xanh nanh vàng, móng tay dài ra, bắt lấy Quỷ Lang xé mạnh!

Xoẹt xẹt!

Quỷ Lang bị chia làm mấy mảnh, hóa thành quỷ vụ.

Huống Thiên Hình lại khẽ hấp, những quỷ vụ cùng âm khí kia hóa thành vòng xoáy, như trăm sông đổ về một biển, bị người này hút vào trong bụng.

Đám người Ngôn Trường Không nhìn một màn này, đều tê cả da đầu, liếc nhau, âm thầm nghĩ:

- Nghe đồn vị Huống trưởng lão này tu luyện Hóa Cương Quyết giống như Ma Đạo, bây giờ xem ra, lời nói không ngoa... Đồng thời, chiến lực thật kinh người.

- Chỉ là quỷ vật, không có tư vị gì...

Quang huy trên người Huống Thiên Hình lóe lên, lại khôi phục thành lão nhân, cười ha hả sờ bụng:

- Được rồi, chúng ta đi Long Ngư Đảo...

Long Ngư Đảo.

Phương Tịch đang ở Trường Thanh Các vui đùa, bỗng nhiên cảm nhận được pháp lực Trúc Cơ cường đại tới gần, thần sắc hơi động một chút.

Hắn phát ra một tấm Truyền Âm Phù, để Viên Phi Hồng giấu kỹ, mình mới giẫm lên Thanh Giác Ngư Long cấp hai trung phẩm đi đến biên giới đại trận.

Ánh mắt quét qua, liền rơi trên người Huống Thiên Hình:

- Bản nhân Long Ngư Đảo Chủ Phương Tịch, không biết các hạ là vị nào của Huyền Thiên Tông?

- Vị này là chấp pháp trưởng lão của bản tông... Huống Thiên Hình Huống lão!

Ngôn Trường Không vội vàng giới thiệu.

- Nguyên lai là Huống lão, không biết đến Long Ngư Đảo ta là có chuyện gì?

Phương Tịch cười ha hả.

- Phụng lệnh tông môn, đuổi bắt tội tu!

Trong mắt Huống Thiên Hình có quang mang xanh biếc chớp động, nhìn cực kỳ yêu dị, dùng thanh âm khàn khàn trả lời.

Hắn giơ tay lên, trong ngọc giản quang huy lấp lóe, hiện ra tướng mạo của Viên Phi Hồng:

- Người này có từng tới Long Ngư Đảo không?

- Chưa từng!

Phương Tịch nháy mắt mấy cái, lắc đầu thở dài:

- Nguyên lai Bạch Trạch Tiên Thành Viên Phi Hồng đã lưu lạc thành tội tu? Thật sự là đáng tiếc... Ai, nhớ năm đó, ta cùng người này vẫn là bằng hữu.

- Ngươi thật chưa từng gặp người này?

Huống Thiên Hình lạnh lùng nói:

- Ngươi cũng đã nói, ngươi và người này giao tình không cạn, huống chi... nếu chứa chấp tội tu, thì cùng tội luận xử!

- Tự nhiên không có.

Phương Tịch nói dối không chớp mắt.

- Đã như vậy, ngươi có dám để cho ta điều tra Long Ngư Đảo một lần không?

Huống Thiên Hình quát.

- Huống lão, cái này quá mức rồi?

Phương Tịch nhíu mày:

- Ngươi cũng là tu sĩ, nên biết một vị tu sĩ Trúc Cơ luôn có rất nhiều bí mật, không phân tốt xấu liền muốn lục soát toàn đảo, là đạo lý gì?

Huống Thiên Hình cười lạnh:

- Ở Việt quốc, Huyền Thiên Tông ta chính là đạo lý.

- Ha ha... Tốt...

Phương Tịch nghe vậy, lại cười lên ha hả.

Thời điểm Ngôn Trường Không không rõ ràng cho lắm, Phương Tịch lại cất cao giọng nói:

- Huyền Thiên Tông ruồng bỏ Vạn Đảo Hồ trước, mặc cho quần đảo bị quỷ tai chà đạp lại chẳng quan tâm, bây giờ lại muốn đến Vạn Đảo Hồ làm “thiên”... Thật có lỗi, nếu Huyền Thiên Tông ruồng bỏ trước, Vạn Đảo Hồ ta tự nhiên không nghe lệnh Huyền Thiên Tông.

Phương Tịch nhìn rất rõ ràng, lấy Huyền Thiên Tông bá đạo, dù mình không thu lưu Viên Phi Hồng, làm không tốt cũng phải mặc cho điều tra, lấy chứng minh trong sạch.

Linh Không Đảo, Kim Quy Đảo, Phong Diệp Đảo... Một cái cũng trốn không thoát!

Mấu chốt là Long Ngư Đảo này vốn không trong sạch!

Chỉ là Yêu Ma Thụ cùng cấm địa của Thái Tuế, liền tuyệt đối không thể bị người nhìn thấy.

Trận pháp cấp ba cùng trận nhãn trên đảo cũng không thể bị phát hiện.

Bởi vậy, dù sao cũng phải trở mặt, vậy còn không bằng trước thu lưu Viên Phi Hồng.

Ngôn Trường Không cùng một đám tu sĩ Trúc Cơ trợn tròn mắt.

Bây giờ Huyền Thiên Tông diệt Bạch Trạch Tiên Thành, chính là lúc uy danh chính thịnh, bọn hắn còn lần đầu tiên nghe được có Trúc Cơ dám nói như thế.

Đặc biệt là Ngôn Trường Không, trong lòng càng oán thầm:

- Trước đó còn công bố không đại biểu được Vạn Đảo Hồ, sao bây giờ lại mở miệng nói Vạn Đảo Hồ ta?

- Tốt, tốt, tốt...

Huống Thiên Hình cũng giật mình, nhìn chằm chằm Phương Tịch:

- Xem ra... Huyền Thiên Tông ta quá lâu không có xuất thủ ở Vạn Đảo Hồ, làm người quên kết cục của Tống gia, Tư Đồ gia, Hồng Diệp Cốc năm đó rồi?

Bình Luận (0)
Comment