Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 566 - Chương 566 - Thiên Thi Châu

Chương 566 - Thiên Thi Châu
Chương 566 - Thiên Thi Châu

Sưu! Sưu!

Đạo đạo độn quang truy đuổi ở trên Long Ngư Đảo, cuối cùng đi vào nơi hoang dã.

- Đây là...

Chung Hồng Ngọc cũng khống chế hồng lăng, vờn quanh thân thể, bay đến giữa không trung, nhìn Phương Tịch và Huống Thiên Hình giằng co, không khỏi kinh ngạc.

Đám người Ngôn Trường Không sát khí đằng đằng, chỉ chờ trưởng lão chấp pháp ra lệnh một tiếng, làm không tốt tu sĩ toàn đảo sẽ bị tàn sát hầu như không còn.

- Long Ngư Đảo Chủ... Bản trưởng lão cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng, phải chăng muốn chống lại pháp lệnh của thượng tông?

Quanh người Huống Thiên Hình lấp lóe linh quang, khuôn mặt mơ hồ, trong nháy mắt trở nên mặt xanh nanh vàng, dọa người nhảy một cái.

- Tu sĩ luyện thể?

Trong lòng Phương Tịch cảm khái:

- Ngược lại là vật liệu tốt tế luyện Mộc Khôi Lỗi. Đáng tiếc.

Hắn cười nhạo trả lời:

- Không sai, ngươi có thể làm khó dễ được ta?

Lời vừa nói ra, mặc dù là Ngôn Trường Không, cũng thay Phương Tịch đổ mồ hôi lạnh.

Tu sĩ lần trước dám khiêu khích trưởng lão chấp pháp như thế, tựa hồ được đưa đến dược điền của tông môn làm dược nhân?

Làm trưởng lão chấp pháp, Huống Thiên Hình cực thiện các loại hình phạt.

Trong đó có mấy loại cực kỳ tàn nhẫn, ngay cả Ma Tu nghe tin cũng sợ mất mật.

- Tốt, rất tốt. Lão phu cũng muốn lĩnh giáo một phen, xem pháp thuật của ngươi phải chăng có cứng như miệng không.

Hai tay Huống Thiên Hình bấm niệm pháp quyết, từ trong đôi mắt bắn ra hai đạo tà quang đen như mực.

Ở trong nháy mắt này, Phương Tịch cảm giác tâm thần trở nên hoảng hốt, lại là một loại bí thuật công kích thần thức nào đó.

Cũng may thông qua không ngừng câu thông Tàn Phiến Thế Giới rèn luyện, bây giờ thần thức của Phương Tịch còn vượt qua Trúc Cơ viên mãn bình thường.

Tâm thần của hắn chỉ hơi mê muội, thoáng qua liền lấy lại tinh thần, thân hình thoắt một cái.

Phốc!

Một lợi trảo mang theo lân phiến đen kịt, bỗng nhiên từ trong ngực Phương Tịch toát ra.

Phương Tịch cúi đầu, trên mặt hiện ra thần sắc khó tin.

Sau một khắc, toàn thân hắn chuyển thành xanh biếc, giống như dùng dây leo bện thành người giả.

Những dây leo này quấn quanh cánh tay, không ngừng lan tràn, đây là bí thuật trong Khô Vinh Quyết, bị Phương Tịch xưng là Mộc Khôi Lỗi Thế Thân Thuật!

- Ừm? Giả thân?

Huống Thiên Hình đánh lén nhìn thấy dây leo quấn quanh tới, hai tay dùng sức, vậy mà không cách nào xé mở, thần sắc hơi đổi.

Hắn mở miệng, phun ra một ngọn lửa màu xám trắng, chính là bản mệnh thi hỏa. Đây là linh diễm do Hóa Cương Quyết tu luyện ra được, khác Tiên Thiên Chân Hỏa của tu sĩ Trúc Cơ rất lớn, uy lực càng thêm đáng sợ.

Xoẹt xẹt!

Ngọn lửa màu xám trắng rơi vào trên dây leo, giống như liệt hỏa gặp xăng dầu, lập tức cháy hừng hực.

Bản mệnh thi hỏa của người này, không chỉ nhiệt độ còn trên Tiên Thiên Chân Hỏa của tu sĩ Trúc Cơ, còn cực kỳ ác độc, mặc dù là Trúc Cơ viên mãn khác, cũng không muốn dính tới.

Chờ dây leo bị đốt cháy hầu như không còn, Huống Thiên Hình mới nhìn thấy Phương Tịch cách đó không xa.

Đối phương dù bận vẫn ung dung chắp hai tay sau lưng, quanh người có lồng ánh sáng màu xanh biếc, tựa hồ khí định thần nhàn nhìn hắn biểu diễn.

- Hừ!

Huống Thiên Hình hừ lạnh, vỗ túi trữ vật, từ đó bay ra hạt châu màu xám trắng.

Châu này vừa ra, liền quay tít một vòng, không ngừng ngoại phóng hơi nước trắng mịt mờ, trong đó có rất nhiều phù văn lấp lóe, tản mát ra pháp lực mạnh mẽ.

- Linh khí cực phẩm... Thiên Thi Châu!

Ánh mắt Ngôn Trường Không sáng lên, gọi ra danh tự của bảo vật này.

Đối mặt tình thế nguy hiểm, Phương Tịch lại khẽ cười một tiếng, khí tức cường đại nhộn nhạo, thình lình đạt đến Trúc Cơ hậu kỳ.

- Xuy xuy.

Hắn phất ống tay áo, mười hai đạo lưu quang màu xanh bay ra, hóa thành từng thanh Ất Mộc Thần Kiếm, từ trên thân kiếm không ngừng dập dờn ra Ất Mộc Thần Lôi, rơi vào trong hào quang màu trắng của Thiên Thi Châu.

Xoẹt xẹt!

Hào quang màu trắng bị tương sinh tương khắc, đụng vào nhau tựa như thiên lôi dẫn ra địa hỏa, nhanh chóng tiêu hao.

Nghiêm ngặt mà nói, Ất Mộc Thần Lôi tràn ngập sinh cơ, cùng thần thông thi khí của Huống Thiên Hình, đích thật là khắc chế lẫn nhau.

- Quả nhiên... Ngươi đã đột phá Trúc Cơ hậu kỳ!

Huống Thiên Hình nhìn một màn này, biến sắc, tiếp theo chuyển thành cười lạnh:

- Nếu như vậy, liền cho rằng có thể ngỗ nghịch thượng tông, thì ngươi quá sai!

Hai tay của hắn bấm niệm pháp quyết, trong miệng không ngừng niệm tụng chú ngữ.

Ở trong âm thanh chú ngữ bén nhọn, Thiên Thi Châu bộc phát quang hoa, hung hăng đánh về phía Ất Mộc Thần Kiếm.

- Ất Mộc Thần Lôi Kiếm Trận, lên!

Hai tay Phương Tịch như gảy dây đàn, ở dưới thần thức thao túng, từng thanh Ất Mộc Thần Kiếm hóa thành cột sáng phóng lên trời, mơ hồ tạo thành trận pháp, vây Thiên Thi Châu ở trung tâm.

Xoẹt xẹt!

Từng tia lôi đình thô to hơn trước đó gấp 10 lần hung hăng rơi xuống, nện ở trên Thiên Thi Châu, đánh tan hơn phân nửa hào quang màu trắng, dáng vẻ lung lay sắp đổ.

Nhìn thấy một màn này, đám người Ngôn Trường Không chấn kinh.

Bình Luận (0)
Comment