Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 745 - Chương 908 - Bản Mệnh 3

Chương 908 - Bản mệnh 3
Chương 908 - Bản mệnh 3

- Đáng chết!

Trên trán Thiết sư huynh lấm tấm mồ hôi lạnh nhưng không thể làm gì.

Dù sao bọn họ cũng đã làm rồi. Lúc đó, cho dù bọn họ có giết người diệt khẩu, lại trốn xa mười nghìn dặm căn bản cũng vô dụng.

Một lão quái Nguyên Anh có lẽ không có cách nào phá tan Hỗn Nguyên Tông, nhưng chỉ cần bọn họ dám ra ngoài, hoặc vị thái thượng trưởng lão kia có bất trắc gì, cái mạng nhỏ của ba người bọn họ lại không còn, còn có thể trêu chọc một kẻ địch lớn cho tông môn.

Cùng với vậy, bọn họ còn không bằng chịu đòn nhận tội.

- Hả?

Quả nhiên, theo Phương Tịch trừng mắt, một pháp lực khủng khiếp của Nguyên Anh phóng ra.

Các tu sĩ Kết Đan ở đây đều cảm giác trong ngực nặng nề, trên người hình như gánh nặng nghìn cân.

Vệ Trường Sinh lập tức quỳ xuống:

- Mong chân quân tha tội... Ban đầu, bản tông thật sự có ý tưởng này, nhưng đã có chân quân che chở ba nước, Hỗn Nguyên Tông tuyệt đối không dám lại có ý nghĩ này nữa!

Phương Tịch nhìn thấy tu sĩ Kết Đan quỳ nhanh như vậy, hắn cũng rất kinh ngạc.

Uy thế của Nguyên Anh Chân Quân có tới mức đó sao?

- Người không biết không có tội... Nhưng lúc các ngươi xuất phát còn không biết trong ba nước có linh mạch cấp bốn. Hỗn Nguyên Tông để ý tới địa phương hẻo lánh như vậy từ bao giờ thế?

Một lời của Phương Tịch đã hỏi tới vấn đề mấu chốt nhất.

- Chuyện này...

Vệ Trường Sinh lập tức do dự.

- Mà thôi... Bản tọa tự mình xem cũng được.

Phương Tịch giơ tay phải ra, năm ngón tay chộp một cái, lại có năm Ất Mộc Thần Quang bay ra, hóa thành sợi dây thừng màu xanh lục.

- Không tốt, liều mạng!

Thiết sư huynh kinh ngạc kêu lên một tiếng, vừa rút ra pháp kiếm bản mệnh đã nghe được một tiếng động.

Coong!

Pháp kiếm bản mệnh của hắn chém lên trên Ất Mộc Thần Quang nhìn như mỏng manh nhưng bị bắn ngược trở lại.

Không chỉ có vậy, hai Ất Mộc Thần Quang lập lòe đập lên trên pháp kiếm bản mệnh của hắn và trên thân nữ đệ tử Kết Đan kia.

Ầm ầm!

Hai người lùi lại mấy bước, sắc mặt thay đổi, chợt phun ra tinh huyết.

Thiết sư huynh còn nhìn thấy pháp kiếm bản mệnh của mình gãy thành hai đoạn, ánh mắt dần dần dại ra.

Mà ở phía khác, ba đường Ất Mộc Thần Quang biến thành dây thừng xuyên qua bảo quang hộ thể của Vệ Trường Sinh, trói chặt người này rơi xuống bên chân Phương Tịch.

Phương Tịch giơ năm ngón tay đặt lên trên đỉnh đầu của Vệ Trường Sinh, con ngươi lập tức biến thành màu vàng xanh.

... Soát hồn thuật!

Trong phút chốc, giống như nhìn thấy một bộ phim điện ảnh vậy, cả cuộc đời của người này lóe lên trước mặt Phương Tịch giống như cưỡi ngựa xem hoa vậy.

Lấy thần thức mạnh mẽ của hắn bây giờ, muốn soát hồn một vị Kết Đan viên mãn quả thật cực kỳ đơn giản.

Cho dù trong thức hải của người này có thiết lập thần niệm cấm chế, Phương Tịch vẫn có cách vòng qua hoặc phá giải được.

- Hóa ra... Hỗn Nguyên Tông quả thật lười để ý tới mấy Trúc Cơ của Di Lăng Cốc này...

- Chỉ là gần đây ma đạo của Khương Quốc xâm lấn với quy mô lớn, thậm chí di chuyển cả thế lực tiến vào Nguyên Quốc, dẫn tới Hỗn Nguyên Tông bất an...

- Sự sắp đặt tới ba nước chỉ là một đường lui...

...

- Trường Sinh sư huynh!

Gương mặt vị nữ tu Kết Đan sơ kỳ trắng bệch, rõ ràng bị một đòn tiện tay của Phương Tịch lại làm cho thương nặng.

Nàng lại thấy Trường Sinh sư huynh mình thường ngưỡng mộ nằm trên mặt đất giống như một con chó chết, đạo tâm không khỏi bị nghiền nát.

Vệ Trường Sinh chỉ bất tỉnh đi, còn chưa chết.

Nhưng hắn bị Phương Tịch mạnh mẽ soát hồn, thần hồn bị tổn thương. Nếu không có cách nào bù đắp, cả đời hắn không thể lại ngưng tụ ra Nguyên Anh.

Phụt phụt!

Nữ tu Kết Đan còn chưa kịp phản ứng, đã che đan điền của mình, trên mặt lộ vẻ đau đớn.

- Ba người này tội chết có thể miễn, tội sống khó tha. Đặc biệt phong ấn pháp lực trong đan điền, áp giải vào địa lao... Phái người đi tới Hỗn Nguyên Tông thông báo một tiếng, lệnh cho tổ sư của bọn họ đến đây chuộc người!

Phương Tịch nhìn về phía Thái Thúc Hồng:

- Ở trên linh hạm bên ngoài còn có mấy Trúc Cơ của Di Lăng Cốc, ngươi đi giết hết, bảo Trúc Cơ Hỗn Nguyên Tông còn lại trở về báo tin.

- Vâng!

Thái Thúc Hồng hành lễ và cung kính lui ra ngoài.

Phương Tịch gật đầu. Sở dĩ hắn giữ lại tính mạng ba vị Kết Đan này là không muốn đánh đánh giết giết.

Bây giờ hắn đã trở thành Nguyên Anh, linh mạch cũng có, ở Phỉ Thúy Đảo thành thật trồng cây, sau đó chậm rãi tu luyện tới Nguyên Anh hậu kỳ, thậm chí Hóa Thần không thơm sao?

Cần gì phải khai chiến với Hỗn Nguyên Tông?

Đương nhiên, nếu chẳng may vị lão quái Nguyên Anh kia còn không chịu buông tha, Phương Tịch không có cách nào, chỉ có thể tặng một Huyền Quang tiễn đối phương lên đường...

- Chúc mừng công tử thành tựu Nguyên Anh.

Chung Hồng Ngọc bước ra khỏi hàng nói:

- Cần phải chuẩn bị tổ chức lễ mừng Nguyên Anh không?

- Lễ mừng Nguyên Anh à? Bản công tử vẫn luôn không thích náo nhiệt, thôi bỏ đi...

Phương Tịch khoát tay, nghĩ đến lễ mừng Kết Đan lần trước.

Bình Luận (0)
Comment