Hải Đại Ngưu cười chất phác:
- Các ngươi đi theo ta tới đây!
Hắn bay phía trước dẫn đường, tiến vào trong trận pháp.
Trịnh San nhìn đại trận màu đen tuyền, trong lòng thầm run rẩy, lại cắn chặt răng đi theo vào đại trận.
- Phỉ Thúy Đảo chúng ta trăm phế chờ hưng... Các ngươi tới có thể lựa chọn động phủ ở xung quanh để ở lại, nhưng phải cẩn thận tránh mấy chỗ cấm địa... Chỗ thứ nhất chính là Trường Thanh Điện, còn có một gốc cây lớn màu đen phía sau kia... Thứ hai chính là Phượng Sào Nhai nơi Thanh Hỏa Loan ở lại. Thứ ba lại Giao Long Đầm của Thanh Giao cấp ba... Lúc Thanh Giao này còn là Thanh Giác Ngư Long, ta đã gặp qua, còn từng cho nó ăn linh thực đấy...
Hải Đại Ngưu lải nhải suốt đường đi:
- Mặc dù tính tình của Thanh Giao cấp ba khá tốt, nhưng dạo này đảo chủ thả ở không ít Bích Thủy Dực Xà vào trong Giao Long Đầm, chúng hung dữ lắm... Ít ngày trước, một người nuôi cá suýt nữa bị chúng cắn đứt tay.
Đám người Trịnh San vừa thấy mới lạ lại sợ hãi. Bọn họ đi theo Hải Đại Ngưu tới một chỗ cung điện.
- Đây là Hư Không Điện, chính là nơi đảo chủ cố ý ban cho Chung sư thúc. Chung sư thúc là tu sĩ Kết Đan duy nhất trên đảo, được đảo chủ bổ nhiệm làm tổng quản thứ vụ. Nếu như Phỉ Thúy Đảo ta thành lập môn phái, vậy cũng tương đương với chưởng môn đấy.
Hải Đại Ngưu dẫn theo đám người Trịnh San đi tới trước Hư Không Điện, hành lễ và nói:
- Hải Đại Ngưu dẫn dắt người của Thanh Mộc Tông tới cầu kiến Chung sư thúc!
- Tiến vào đi!
Một giọng nữ truyền đến. Trịnh San đi theo vào, lại nhìn thấy một lão tổ Kết Đan mặc trang phục màu đỏ đang ngồi ngay ngắn ở chủ vị, mắt sáng như điện, lạnh lùng liếc qua.
- Người của Thanh Mộc Tông tới rồi...
Chung Hồng Ngọc nhanh chóng phân chia chức vụ, chỉ còn sót lại duy nhất Trịnh San.
Chờ đến sau khi Hải Đại Ngưu dẫn theo các thị nữ khác rời đi, nàng mới nhìn Trịnh San có vẻ ngẫm nghĩ:
- Công tử đích thân bảo ngươi chăm sóc Linh Dược Viên riêng của hắn, sau này ngươi cần phải dụng tâm.
- Vâng!
Trịnh San không biết vì sao vị chân quân kia luôn đối xử khác với mình, nhưng chỉ có thể khúm núm nhận lời.
- Ngươi đi theo ta.
Chung Hồng Ngọc hóa thành một luồng ánh sáng, dẫn theo Trịnh San tới trước Trường Thanh Điện ở trên cọc lớn.
Ở trên quảng trường ban đầu bây giờ đã được trải một lớp Tắc Thổ năm màu và chia làm mấy mảnh, trồng trọt các loại linh dược khác nhau.
Trịnh San chỉ nhìn lướt qua, tim chợt đập mạnh.
Tuy nàng chỉ có thể phân biệt được một phần nhỏ, nhưng nàng cũng biết cho dù lão tổ Thanh Mộc Tông gặp phải mấy thứ linh dược trong đó, cũng sẽ phát cuồng...
“Không hổ danh là chân quân, quả nhiên phúc trạch thâm hậu...”
Trịnh San không biết, tắc thổ và linh dược trong Linh Dược Viên này chỉ là một phần nhỏ do Phương Tịch cấy ghép từ trong Sơn Hải Châu ra mà thôi...
Trịnh San cuối cùng lại nhìn thấy vị Long Ngư Đảo Chủ kia trong Trường Thanh Điện.
Chẳng qua lúc trước đối phương còn là Kết Đan hậu kỳ, bây giờ đã là Nguyên Anh Chân Quân, minh chủ của Tam Quốc Minh, chủ nhân tu tiên giới ba nước tên xứng với người thực!
- Trịnh San bái kiến chân quân, mong tiên đạo của chân quân vĩnh viễn phát triển dài lâu!
Nàng lập tức dịu dàng thi lễ.
- Thôi...
Phương Tịch khoát tay, tiện tay ném ra một tấm lệnh bài bằng gỗ:
- Bắt đầu từ hôm nay, mảnh nhỏ Linh Dược Viên trước điện sẽ giao cho ngươi xử lý.
- Vâng!
Trịnh San cung kính đáp ứng, trong lòng lại có chút hoảng hốt.
Sao nàng cảm giác như mình từng trải qua cảnh tượng này trước đây rất lâu vậy?
Phương Tịch không nói gì với nàng nữa, cũng không định nhận lại.
Dù sao năm đó hắn ngụy tạo thân phận đi dùng ké linh khí của người ta tu luyện, vẫn hơi xấu hổ.
Hơn nữa, sau đó hắn có tới giúp nàng vài lần, cũng xem đã trả sạch nợ.
Sau khi đuổi hai nàng đi, hắn đi tới trong phòng bế quan ngồi xếp bằng, trong tay hiện ra ngọc giản ghi chép về Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang.
Hắn tìm hiểu bí thuật thần thông này tới bây giờ, cuối cùng mới nắm chắc có thể tu luyện.
Phương Tịch ngồi xếp bằng, từng Ất Mộc Thần Quang quanh quẩn xung quanh.
Hắn vừa bấm pháp quyết, thiên linh trên đỉnh đầu có ánh sáng màu xanh lóe lên, chủ Nguyên Anh hiện ra.
Trên gương mặt nhỏ nhắn của Nguyên Anh chừng ba tấc đầy vẻ nghiêm túc, nhanh chóng bấm từng thủ quyết.
Ất Mộc Thần Quang giống như bị thu hút, tiến tới bên cạnh hắn và hóa thành từng tia ánh sáng nhỏ màu xanh...
Nguyên Anh của Phương Tịch không ngừng luyện hóa Ất Mộc Thần Quang thành từng sợi nhỏ, ngay sau đó thủ quyết chợt thay đổi, giống như biến Ất Mộc Thần Quang thành sợi tơ và sử dụng thủ pháp riêng để đan chúng vào nhau, lại bắt đầu luyện hóa một lần nữa...
Trong lúc từng cảnh tượng như vậy được tiến hành, Ất Mộc Pháp Thân trong cơ thể hắn đã lặng lẽ vận chuyển, hình như đang tiến hành trợ giúp.
- Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang này tu luyện khó ngang với Khô Vinh Huyền Quang…