Sau một canh giờ, Phương Tịch dừng luyện pháp và thở ra một hơi.
Độ khó tu luyện Khô Vinh Huyền Quang cũng cực cao, cho dù người ngoài có công pháp, thậm chí ngưng kết thành Khô Vinh Kim Đan, nếu không có Ất Mộc Pháp Thân hoặc mẹo bí truyền của Thanh Đế Sơn, chỉ sợ căn bản cũng khó có thể nhập môn.
Thời gian trôi qua mau, thoáng cái đã mấy năm.
Trong phòng bế quan, Phương Tịch mở hai mắt ra và khẽ thở dài:
- Công pháp Khô Vinh Quyết tầng thứ mười bảy này quả nhiên vô cùng gian nan...
Mấy năm qua, hắn cuối cùng đã biết sơ qua về tiến độ tu hành của bản thân.
Cho dù có Ất Mộc Pháp Thân và linh mạch cấp bốn, hắn muốn tu luyện công pháp tầng thứ mười bảy viên mãn, đại khái cũng phải mất một hai trăm năm.
Nếu lại chế luyện ra một vài đan dược tăng thêm pháp lực thích hợp với tu sĩ Nguyên Anh, có lẽ còn có thể rút ngắn phần nào.
- Nhưng không có đan phương... linh dược thu thập được trong Trường Thanh Viên cũng chưa chắc có thể dùng được. Mình cần phải đi trao đổi với tu sĩ Nguyên Anh khác...
- Đáng tiếc chỉ sợ như vậy cũng vô cùng khó khăn... đan dược nguyên vật liệu thích hợp với tu sĩ Nguyên Anh đã cực ít, sợ rằng phần lớn lão quái chủ yếu vẫn phải dựa vào bản thân khổ cực tu hành, hấp thu linh khí thiên địa...
Lúc này thần thức của Phương Tịch quan sát bên trong, lại có thể thấy được hai Nguyên Anh ngồi xếp bằng trong đan điền khí hải của mình,.
Chủ Nguyên Anh vẫn chừng ba tấc, dưới chân đạp Sinh Tử Ấn, trong tay đang cầm Chư Thiên Bảo Giám, toàn thân còn có một thần quang xanh biếc giống như lưu ly vậy.
... Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang!
Thần quang này không chỉ xanh biếc, trong đó còn có từng phù văn lập lòe, dáng vẻ đặc biệt bất phàm.
- Tốn mấy năm khổ luyện, cuối cùng cũng có thể tu luyện một môn thần thông này nhập môn...
- Xét về uy lực, phải lớn hơn Ất Mộc Thần Quang...
- Lại thêm linh bảo và thần thông khác, cũng không biết dưới tình huống không dùng tới Khô Vinh Huyền Quang, lực chiến đấu của ta ở trong các tu sĩ Nguyên Anh thế nào...
Phương Tịch vừa nghĩ đến đây lại nhìn về phía Ngoại Đạo Nguyên Anh.
Chỉ thấy Ngoại Đạo Nguyên Anh màu xanh đen vẫn đang ngồi xếp bằng, hình như nguyên khí bị tổn thương trong lôi kiếp trước đó vẫn chưa được bù đắp lại.
Tuy tu sĩ Nguyên Anh có uy năng vô hạn, nhưng một khi bị thương sẽ rất khó khôi phục.
Phương Tịch nhìn thấy cảnh tượng này, không khỏi thận trọng hơn đối với việc vận dụng Nguyên Anh sau này. Hắn tính có việc vẫn bảo Ngoại Đạo Nguyên Anh lên.
...
Sau khi tu luyện hằng ngày xong, Phương Tịch bắt đầu quan sát trận đồ Hóa Thần Đại Trận cấp năm.
- Vạn Hóa Thần Mộc Đại Trận hóa ra còn có nhiều điều ảo diệu như vậy...
Hắn cầm ngọc giản, trong lòng không khỏi xúc động.
- Sau khi trở thành Nguyên Anh, tu sĩ lấy thị giác Nguyên Anh cảm ngộ thiên địa, bình thường sẽ có cảm ngộ khác trước...
- Cảnh giới cao lại tìm hiểu bách nghệ tu tiên cấp thấp cũng có đủ ưu thế nhất định.
- Lại thêm trước đây ta dùng Bồ Đề Ngộ Đạo Đan, rất nhiều linh quang vừa hiện... Ta kiên trì như vậy, dù sao cũng có có một ngày có thể thật sự nâng cao Cửu U Huyền Mộc Đại Trận tới cấp bốn... Đến lúc đó, ta cũng coi như bước vào Trận Pháp Sư cấp bốn?
Sau khi tìm hiểu trận pháp mỗi ngày, Phương Tịch lại đi vẽ mấy ngọc phù.
Về phần luyện đan?
Bây giờ, hắn vẫn là Luyện Đan Sư cấp ba, còn không đan phương cấp bốn nào thích hợp, bởi vậy hắn còn phải tạm thời gác lại.
Dù sao đối với tu sĩ Nguyên Anh, đan dược cấp ba đã không còn nhiều tác dụng nữa, hắn có chế luyện nhiều hơn nữa cũng chỉ là được một mất mười.
Linh dược trong bí cảnh Trường Thanh Viên vẫn phải cố gắng chế luyện đan dược thích hợp cho Nguyên Anh dùng, mới xem như lợi dụng hết tác dụng của nó.
Chờ đến sau khi tu luyện phù lục nghệ xong, Phương Tịch lại lấy ra Thiên Cơ Bí Điển, bắt đầu tập trung nghiên cứu.
- Bây giờ tính ra là Trận Pháp Sư cấp bốn, Luyện Đan Sư cấp ba đỉnh phong, Phù Sư cấp ba thượng phẩm... Duy nhất chỉ có trình độ khôi lỗi vẫn ở cấp hai, thậm chí còn vô cùng kém.
Nhưng không có cách nào...
Phương Tịch nghĩ đến hai bộ khôi lỗi cấp bốn cùng một bộ khôi lỗi cấp ba bị tàn phá, cảm thấy mình vẫn có động lực.
Chỉ cần hắn nâng cao khôi lỗi thuật tới cấp ba, tu sửa lại những hài cốt khôi lỗi Kết Đan kia, hắn sẽ gom góp được khôi lỗi hoàn hảo, lại có một đội ngũ khôi lỗi cấp ba!
Cho dù là tu sĩ Nguyên Anh có một khôi lỗi như thế, bất luận thám hiểm hay đấu pháp đều sẽ thuận tiện hơn nhiều.
Càng không cần phải nói... còn có khôi lỗi cấp bốn!
- Nếu miễn cưỡng tu sửa khôi lỗi cấp bốn, ít nhất cũng cần trình độ khôi lỗi cấp ba đỉnh phong...
- Thật may bây giờ ta có rất nhiều thời gian...
Phương Tịch tìm hiểu sơ qua, lại đi tới trước một cái bàn.
Ở trên mặt bàn còn có vài khôi lỗi loại nhỏ được làm bằng Thiết Mộc.
Rất nhiều cánh tay, đầu... thậm chí đoạn chân, tay, cánh tay... nằm chất đống ở một bên.