Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 842 - Chương 1005 - Thái Nhất

Chương 1005 - Thái Nhất
Chương 1005 - Thái Nhất

Đau, ngọt, khổ, cay... Các loại mùi nhanh chóng thay đổi trong khoang miệng, tiếp theo lại hóa thành một chữ!

- Thoải mái!

Phương Tịch mở miệng, từ trong đó phun ra một ngọn lửa.

- Mặt nạ nứt ra một gương mặt kỳ quái... Trương Hỏa Hoa chọn khuôn mẫu gì vậy... Cái gì, lại còn có khuôn mẫu Ma tộc, à, vậy thì không có việc gì...

Phương Tịch đi một đường về phía trước, thỉnh thoảng còn lấy vài rượu ngon, món ăn ngon, bỗng nhiên rẽ vào một con hẻm nhỏ đầy nước cống dơ bẩn.

Sau khi hắn đi tới cuối con hẻm, bên trái xuất hiện một ký hiệu ánh trăng bí mật.

Hắn gõ nhẹ vài cái, tiếng động theo tiết tấu kỳ lạ truyền ra.

Một bức tường di chuyển, hiện ra một nam tử cao lớn mặc áo giáp màu đne, trên môi đóng đầy đinh:

- Mong đêm tối che chở ngươi...

- Mong trăng tối chiếu xuống...

Phương Tịch trả lời với giọng nói khàn khàn.

- Vào đi!

Nam tử cao lớn tránh sang bên, Phương Tịch đi vào trong đó. Hắn chỉ thấy xung quanh lập tức biến thành ảo ảnh, vô số số liệu màu xanh lá tuôn ra, hình thành một lối đi khác.

Chờ đến khi hắn đi tới cuối cùng, lại tiến vào một giáo đường.

Một mặt trăng đen treo ở chính giữa, tạo thành kí hiệu nào đó.

Hai bên là vài người mặc áo đen ngồi lác đác trên ghế dài đang cầu nguyện, có vài người đang khẽ thì thầm nói chuyện với nhau...

Phương Tịch nhìn những người này, đột nhiên có cảm giác như vừa trở lại nhà.

“Đều là ma tu... Mùi này quá nồng!”

“Ừ, Ám Nguyệt Giáo muốn tránh bị tận diệt, thân phận của Trương Hỏa Hoa chỉ có login của hắn mới biết được... Trên lý thuyết, chỉ cần giết chết login này lại giết chết tất cả người quản lý giáo đồ... Ám Nguyệt Giáo chủ chắc hẳn sẽ không có khả năng tiết lộ bí mật...”

Phương Tịch âm thầm nghĩ. Không lâu sau, hắn lại nhìn thấy đến một tu sĩ mặc áo bào màu đỏ.

Hắn có sống mũi dọc dừa, đôi mắt xanh thẳm, trong tay còn đang cầm một dây chuyền trăng khuyết:

- Hài tử của ta, ngươi tới đây...

- Giáo sĩ, ta tới đây.

Phương Tịch lạnh lùng trả lời, theo vị này thêm năm khuôn mẫu thầy tu đi tới trong một phòng xưng tội.

Nhìn từ bên ngoài, phòng xưng tội rất nhỏ hẹp. Nhưng sau khi hắn tiến vào lại phát hiện không gian bên trong giống như một cung điện, e rằng bố trí còn xa hoa hơn cả cung điện.

- Ở đây, cuộc nói chuyện của chúng ta đều trải qua hai tầng mã hóa... Có thể bảo đảm sẽ không bị vệ sĩ trên mạng ảo của Phương Tiên Đạo Cung nghe lén...

Giáo sĩ tùy tiện nằm trên ghế salon với vẻ nhàn nhã thoải mái:

- Chẳng qua trước đó... Huyết Tế Huyết Ma, Cốt Hiến Cốt Ma.

Sắc mặt giáo sĩ nghiêm nghị, hai tay kết một pháp ấn kỳ lạ.

- Tiên Linh khổ yếu, Thiên Ma phi thăng!

Phương Tịch cũng kết ra pháp ấn, vẻ mặt rất khó coi.

Bởi vì sau khi nói ra khỏi miệng những từ này giống như chìa khóa mở ra một bí mật, làm cho giáo sĩ này bám theo lỗ thủng trên mạng lưới của mình mở ra cameras trong căn phòng, nhìn thấy vị trí của hắn bây giờ và tình hình xung quanh...

- Nói đi, tại sao ngươi muốn làm như thế? Ngươi phải biết rằng ta làm như vậy sẽ gánh chịu nguy cơ bị lộ. Ngươi không biết bức tường lửa của đại học Phương Tiên rất lợi hại sao?

Sắc mặt Phương Tịch khó coi nói.

- Ôi... Bởi vì gần đây có mấy tu sĩ giả mạo làm người của chúng ta, lừa gạt đi số liệu quan trọng trong Ám Nguyệt Ma Công, giáo chủ đại nhân đang tức giận... cũng không thể tránh được chuyện nghiêm khắc điều tra...

Giáo sĩ giải thích.

- Ta lại không tu luyện ma công.

Phương Tịch tiếp tục dỗi một câu, giả dạng tính cách của Trương Hỏa Hoa giống như đúc.

Tu sĩ tiếp nhận ma khí cải tạo này, chuyển sang tu luyện ma công cơ bản không thể thông qua cánh cửa kiểm tra an toàn của Cửu Châu Giới. Bởi vậy phần lớn những kẻ từ nơi hoang dã trà trộn nào chỉ có thể xem là bia đỡ đạn phối hợp với Nguyệt Ma.

Trương Hỏa Hoa miễn cưỡng tính là nhân viên nằm vùng cao cấp, không tu luyện ma công nhưng bị trồng cấm chế bí ẩn để tiến hành khống chế.

Nhân vật thật sự lợi hại trong Ám Nguyệt Giáo, có người nói có bí pháp khác, hoặc hoàn toàn che giấu ma khí của bản thân không để lộ ra. Ở trong Cửu Châu Giới, bọn họ đều có thân phận, không chừng còn là một nhân vật lớn nào đó.

- Các người đã điều tra ra được hắn là người thế nào chưa?

Phương Tịch lại truy hỏi một câu.

- Điều tra ra được rồi. Đó là đám người điên ở Không Thanh Viện. Bọn họ nói là muốn nghiên cứu ma công chuyển hóa gì đó, vừa giữ lại thần thông đồng thời chuyển hóa ma công thành phương thức tu luyện thu nạp linh khí... Đây… chẳng phải là muốn chơi không à!

Giáo sĩ tức giận đến mức chửi ầm lên, nhưng cũng có thể là đang hâm mộ.

Công pháp thật sự của Ma tộc dĩ nhiên là hấp thu ma khí tu luyện.

Nhưng Phương Tịch nghĩ đến ma tu Nhân tộc của giới tu luyện Nam Hoang, bọn họ đều hấp thu linh khí giống như mình, rõ ràng công pháp tu luyện của bọn họ đều được cải tạo.

Bình Luận (0)
Comment