Phượng Băng Tiên tất nhiên ước gì được như vậy. Nàng vội vàng dùng hai tay dâng lên một cái hộp màu đen, cung kính nói:
- Mong lúc đảo chủ nhìn thấy thái thượng trưởng lão, thay mặt vãn bối thăm hỏi một tiếng, cứ nói trên dưới Huyền Băng Cung trông mong thái thượng trưởng lão rất lâu rồi...
...
Đêm khuya, trong phòng bế quan của Trường Thanh Điện, Phương Tịch phẩy tay áo, trên mặt bàn lại hiện ra cái hộp màu đen kia.
Hắn khẽ cười, một Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang bay ra mở nắp hộp, bên trong hiện ra một miếng ngọc giản.
“Cũng không biết Ma Quân muốn nói gì? Chẳng qua để loại bỏ Oán Hồn Dẫn, dù thế nào ta cũng phải đi một lần...”
Lần trước giao dịch đã nói rõ, chỉ chờ đến khi Vân Kiệt Tử thật sự tham gia vào cuộc chiến, Thiên Đố Ma Quân mới có thể dạy hắn cách giải chú thuật.
Dù sao Nguyên Anh Chân Quân có tính tình kỳ lạ, nếu thật sự đưa sớm, Phương Tịch phủi mông chạy mất, Thiên Đố Ma Quân cũng chỉ có thể nhận!
Đối với loại tồn tại như bọn họ, bất kỳ lời thề và ràng buộc nào phải trả giá nhất định, bọn họ đều có cách vòng qua.
Thậm chí như các loại lời thề thiên đạo, tâm ma... Thật ra phần lớn lão quái Nguyên Anh cả đời cũng dừng lại ở Nguyên Anh sơ kỳ, căn bản không có hy vọng thăng cấp trung kỳ, phần lớn không để ý tới những lời thề này...
Phương Tịch đưa một tia thần niệm tiến vào trong ngọc giản.
Rất nhanh, rất nhiều tin tức lần lượt hiện lên:
- Thiên Trụ Minh ở Phong Quốc lại kém như vậy sao? Không ngờ cuộc chiến vừa bắt đầu, đã bị lấy mất trận địa quan trọng... Bây giờ đã mất hơn nửa ranh giới, ở dưới sự dẫn dắt của đại tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ Thiên Tinh Tử này mới miễn cưỡng ngoan cố chống lại được...
- Tình hình của Khương Quốc tốt hơn nhưng không quá lạc quan. Thiên Phượng Tộc đã đánh chiếm mấy chỗ linh mạch quan trọng, chuẩn bị bố trí Chuyển Hoán Pháp Trận...
- Bên trong Chuyển Hoán Pháp Trận nhất định phải có Thiên Yêu Khí!
Mắt Phương Tịch sáng lên.
Bây giờ Ngoại Đạo Nguyên Anh còn đang khổ sở cầm yêu khí kiểm tra, tối đa lấy ra thành quả nhất định, đánh ra danh tiếng.
Nhưng chuyện tìm ra đồ phổ hạt căn bản nguyên khí thiên địa vẫn còn xa.
Dù sao yêu khí bình thường so sánh với Thiên Yêu Khí khác nhau giống như than củi và kim cương vậy!
Nếu có thể bắt được một tia, vậy nghiên cứu ở Cửu Châu Giới tất nhiên sẽ có sự tiến triển mang tính đột phá.
Đến lúc đó... Mình cũng có thể hưởng sái chút phúc lợi, không chừng không cần Vạn Cổ Trường Thanh Thể cũng có hy vọng đạt tới Hóa Thần!
- Cuộc đại chiến lần này, ta quả nhiên không đi không được. Đáng thương cho ta chỉ muốn trồng cây, nuôi cá... Tại sao lại bị ép đến mức này...
Phương Tịch khá xúc động:
- Đây cũng là ý nghĩa tồn tại của Thanh Hòa Kiếm à?
Hắn đứng dậy, đi tới dưới Thủy Tổ Yêu Ma Thụ.
Xào xạc!
Sau khi Thủy Tổ Yêu Ma Thụ trải qua lôi kiếp, lại càng tươi tốt.
Trên phiến lá xanh như phỉ thúy có xen lẫn từng hoa văn vàng và bạc, thoạt nhìn vô cùng thần bí.
- Lần này ta đi ra ngoài, phải mang theo ông bạn già nữa.
Phương Tịch xoa vỏ cây Thủy Tổ Yêu Ma Thụ, xúc động nói.
Tiếp theo, hắn lại thả Hắc Úy ra.
Từng rễ phụ được thả xuống, cuốn lấy và Hắc Úy kéo vào trong tán cây.
Xào xạc!
Vô số dây leo và rễ phụ giống như người máy tinh vi nhất bắt đầu tiến hành cải tạo khôi lỗi gỗ đối với đại yêu cấp bốn này.
Mặc cho thân thể đại yêu của nó vô cùng mạnh mẽ, pháp bảo khó tổn thương, nhưng ở dưới rễ phụ và dây leo vẫn không chịu nổi một đòn...
Bây giờ, Phương Tịch đã là Khôi Lỗi Sư cấp ba đỉnh phong, lại thêm rất nhiều kiến thức học được từ trong Cửu Châu Giới, việc chế luyện khôi lỗi gỗ quả thật rất thành thạo.
Cộng thêm lần trước hắn chế luyện Ngũ Hành Lân Tộc, bây giờ càng lưu loát hơn...
- Nhưng ta cảm giác các phương diện của con yêu cầm này còn không bằng con yêu thú sừng xanh kia... Dù sao đối phương thức tỉnh huyết mạch Kỳ Lân, chính là vương tộc trong yêu thú. Còn huyết mạch của con Thiết Dực Ưng này chỉ là trung đẳng... Đương nhiên, dù thế nào đi nữa nó cũng mạnh hơn Lục Sơn Quy...
Thời gian không biết qua bao lâu.
Cuối cùng...
Một khôi lỗi chim ưng cực lớn màu đen với dáng vẻ dữ tợn, cánh chim giang rộng được Yêu Ma Thụ chậm rãi thả dưới.
Phương Tịch nhìn qua, lại tiến hành cải tạo rất nhỏ Thiết Dực Ưng, sau đó thêm yêu đan của nó...
Ầm ầm!
Một yêu khí cấp bốn phóng lên cao!
- Hóa hình!
Phương Tịch vừa bấm pháp quyết, con Thiết Dực Ưng này đã được ánh sáng màu xanh bao phủ. Chờ đến sau khi ánh sáng tiêu tan, lại hóa thành một hình người.
Trên lưng không có cánh, đặc trưng mũi ưng cũng biến mất...
Dù sao lần này cần phải lên chiến trường, Phương Tịch không muốn bị quá nhiều kẻ căm thù.
Hắn chế luyện Yêu tộc thành khôi lỗi, không hề nghi ngờ sẽ bị căm thù càng nhiều hơn...
- Kể từ đó...
Phương Tịch nhìn con khôi lỗi này và bỗng nhiên xoa nhẫn trữ vật.