Cùng lúc đó, một cảnh tượng kỳ lạ xuất hiện.
Những điểm sáng màu xanh lục bám vào toàn thân của Liễu Nhứ, không ngờ nối tiếp nhau chui vào trong cơ thể nàng, trong nháy mắt lại biến mất...
Liễu Nhứ hình như cảm nhận được gì đó, vẻ lạnh lùng như núi băng trên gương mặt nhỏ nhắn tan chảy, cuối cùng có vẻ tươi cười.
- Không tệ... Quả nhiên là linh căn Thiên phẩm. Không chỉ có vậy, còn là mộc linh căn Thiên phẩm! Thậm chí kèm theo ít thủy linh căn Địa phẩm. Lấy thủy sinh gỗ, nếu nữ tử này tu luyện công pháp hệ mộc, tốc độ sẽ vượt qua thiên linh căn bình thường một bậc.
Phương Tịch thở hắt ra một hơi và đưa ra phán đoán.
Trước đây, Chung Hồng Ngọc thông qua Truyền Âm Phù liên hệ cũng là vì chuyện này.
Bây giờ, Phương Tịch làm minh chủ của Tam Quốc Minh, lại là tu sĩ Nguyên Anh duy nhất có thể níu cơn sóng dữ, đỡ tòa lầu nghiêng... danh vọng của hắn ở trong ba nước giống như mặt trời đang trưa.
Lại đang lúc thú triều, rất nhiều người phàm và tu sĩ chuyển tới Vạn Đảo Hồ, gia tăng số lượng nhân khẩu cực lớn.
Nhân số lớn, xác suất ra linh căn cũng tăng lên.
Mấy chục năm gần đây, Trắc Linh Đại Hội nhiều lần phát hiện ra không ít đứa trẻ có đầy đủ tư chất linh căn.
Trong bọn họ có phụ mẫu đều là tu sĩ, có phụ mẫu hoàn toàn là người phàm, vừa có người của Vạn Đảo Hồ, cũng có người di chuyển từ Việt Quốc, thậm chí là hai nước Mộc, Vũ tới...
Những chuyện này vốn chỉ là chuyện nhỏ, cho dù trước đây xuất hiện mấy linh căn Địa phẩm, cũng chỉ được mấy vị tu sĩ Kết Đan nhìn trúng, chuẩn bị thử thách tâm tính, sau đó thu làm đệ tử.
Nhưng trong lần Trắc Linh Đại Hội gần đây nhất lại có thể xuất hiện một vị linh căn Thiên phẩm!
Loại tư chất này sẽ một đường tu hành tới Kết Đan cũng không có bình cảnh gì.
Đặt ở trong ba nước chính là thiên tài tuyệt thế!
Cho dù tông môn Kết Đan như Thanh Mộc Tông, Huyền Thiên Tông, thậm chí Điểm Tinh Môn, Huyền Băng Cung, có thể thu nhận sử dụng một người cũng sẽ mở Tổ Sư Đường, cảm thấy tổ tiên được an ủi...
Đương nhiên, dựa theo thế cục hôm nay cũng rất có thể không bảo vệ nổi, sau đó từng tầng tiến cống kỳ tài tu tiên như thế lên trên...
Phương Tịch nhìn thấy nữ hài Liễu Nhứ với vẻ mặt không hiểu, đột nhiên hỏi:
- Nữ tử này xuất thân thế nào?
- Khởi bẩm công tử, nữ tử này chính là người của Mộc Quốc. Nàng là nữ nhi của quan viên thế tục, theo phụ mẫu chạy nạn tiến vào Việt Quốc, lại gặp phải tai kiếp nên cả nhà đều chết, chỉ còn lại có một lão bộc dẫn theo nàng chạy thoát thân tới Vạn Đảo Hồ, vừa vặn được thuyền di dân của chúng ta cứu được và đưa tới Long Ngư Đảo... trong Trắc Linh Đại Hội mấy ngày trước, tất cả những đứa trẻ có độ tuổi phù hợp đều phải kiểm tra, vì vậy phát hiện ra linh căn kinh người của nàng.
Chung Hồng Ngọc giải thích rõ ràng về lai lịch của Liễu Nhứ.
Trịnh San bên cạnh nghe vậy, con ngươi thoáng tối tăm.
Nếu như không có thú triều, có lẽ nữ tử này sẽ bái nhập Thanh Mộc Tông...
Đương nhiên, nếu công tử muốn, Thanh Mộc Tông vẫn phải ngoan ngoãn đưa thiên linh căn này tới cửa.
- Thì ra là thế...
Phương Tịch ngáp một cái, cũng không quá đặc biệt để ý.
Trong thời loạn, người còn rẻ mạt hơn cả cây cỏ.
Không chừng lại có mấy linh căn Thiên phẩm chết ở ven đường, thậm chí còn không bằng chó hoang!
Hơn nữa, linh căn Thiên phẩm tối đa bảo đảm học tới Kết Đan, về phần sau này có thể không ngưng tụ ra Nguyên Anh hay không, vẫn phải xem cơ duyên của tu sĩ.
Cho dù có ngưng tụ Nguyên Anh, phần lớn tu sĩ Nguyên Anh cũng chỉ ở sơ kỳ, trung kỳ lắc lư... còn chưa đủ cho hắn một kiếm giết chết!
“Bây giờ, lão quái Nguyên Anh ta giết nhiều tới mức hai tay đếm không xuể...”
“Chẳng qua... linh căn hệ mộc Thiên phẩm. Theo đám người Chung Hồng Ngọc thấy, ngược lại là một truyền nhân y bát không tệ của ta?”
Tu tiên giả rất coi trọng mấy thứ đạo thống, truyền thừa.
Một mặt coi như tiếp diễn về mặt tinh thần, mặt khác đại khái chính là cầu mong trong môn đồ sau này có thể xuất hiện một vị đại năng, thậm chí sau này tổ sư chết đi có thể đoạt xá lại quay về tông môn, một lần nữa bước vào con đường tu luyện!
Phương Tịch rất xem thường điều này, coi nó là biểu hiện của sự mềm yếu.
Mình không có năng lực vượt ra ngoài, lại giao hy vọng cho hậu nhân chính là trốn tránh và không có năng lực!
Cho dù bản thân hắn tu tiên thất bại, cũng sẽ không làm loại chuyện này.
Lúc này, hắn nhìn tiểu nữ hài này, lại nhìn đám người Chung Hồng Ngọc bên cạnh bỗng nhiên im lặng.
Chung Hồng Ngọc thì thôi, tốt xấu gì đã nâng cao tới linh căn thượng phẩm, tương lai còn có một hy vọng thăng cấp Nguyên Anh.
Đám người Trịnh San ngưng tụ Giả Đan, chắc chắn không có cách nào nâng cao, thọ nguyên tối đa năm sáu trăm năm.
Chờ đến sau mấy trăm tuổi, mỗi người mình quen biết đều tọa hóa hoặc chết trong đại đạo đúng là một sự đả kích. Đây cũng là một trong những nguyên nhân vì sao tu sĩ Nguyên Anh càng già tính tình càng kỳ lạ.