Cẩu Tại Yêu Võ Loạn Thế Tu Tiên (Bản Dịch)

Chương 934 - Chương 1097 - Địa Thính Lâu

Chương 1097 - Địa Thính Lâu
Chương 1097 - Địa Thính Lâu

“Phàm là nuôi con chó con mèo, sau khi nuôi ra tình cảm đều hy vọng bọn chúng có thể cố gắng sống lâu hơn, làm bạn với mình nhiều năm hơn...”

“Có thể...”

Phương Tịch lại nhìn lướt qua Liễu Nhứ, nói với Chung Hồng Ngọc:

- Nữ hài này không tệ, cứ để ở lại Phỉ Thúy Đảo đi...

Trong lời nói của hắn lại không đề cập tới chuyện thu đồ đệ.

- Vâng...

Chung Hồng Ngọc không hiểu, nhưng vẫn cung kính hành lễ.

Phương Tịch im lặng một lát rồi ném ra một miếng ngọc giản:

- Liễu Nhứ... Sau này ngươi lại học công pháp trong ngọc giản này.

Một lời vừa ra đã quyết định số phận của nữ hài này.

- Liễu Nhứ cảm ơn... công tử.

Liễu Nhứ do dự một lúc lại theo cách xưng hô của Chung Hồng Ngọc để hành lễ cảm ơn.

- Ừ, đi xuống đi...

Phương Tịch nhìn mấy người rời đi, đôi mắt tối tăm.

Trong ngọc giản kia tất nhiên không phải là Khô Vinh Quyết mà là Thanh Mộc Trường Sinh Công!

“Khô Vinh Quyết có liên quan nhân quả quá lớn, đồng thời nếu không có Ất Mộc Pháp Thân, việc tu luyện nhất định sẽ vô cùng khó khăn, không chừng thậm chí không vượt qua được cửa ải ngưng tụ Khô Vinh Kim Đan.

Cho dù có vượt qua cũng không luyện thành Khô Vinh Huyền Quang.

Phương Tịch rõ ràng sẽ không để lộ ra bí mật Yêu Ma Thụ để dạy nàng Trường Sinh Thuật, bởi vậy công pháp này chính là một cái hố.

So sánh ra, Thanh Mộc Trường Sinh Công công chính bình thản, đồng thời có thể một đường tu hành tới Nguyên Anh là đủ rồi...

Tây Mạc, cát vàng mênh mông thổi qua một ốc đảo bỏ hoang, thỉnh thoảng có vài góc kiến trúc lộ ra khỏi cồn cát nhưng nhanh chóng bị bụi bặm che phủ...

Trong một truyền tống trận dưới lòng đất.

Ánh sáng màu bạc lóe lên, bóng dáng Phương Tịch đi từ trong đó ra.

- Cuối cùng đã trở về Tây Mạc đấy...

Hắn thì thào một tiếng và bấm tay bắn ra, Thái Ất Thanh Mộc Thần Quang hóa thành một ngọn phi đao để lại một vết chém trên trận văn nào đó của truyền tống trận.

Kể từ đó, truyền tống trận cổ này xem là bị phế bỏ.

Cho dù có người ở Phỉ Thúy Đảo cũng không có cách nào khởi động được truyền tống.

Với trình độ trận pháp của Phương Tịch bây giờ, hắn muốn tu sửa vết đứt này tất nhiên rất đơn giản.

- Lần này ta tới Tây Mạc, chủ yếu là để trốn tránh đầu sóng ngọn gió... Đồng thời muốn làm ba việc.

Phương Tịch đi ra khỏi cung điện dưới lòng đất, tới một ốc đảo hoang vu bên ngoài. Hắn ngửa đầu liếc nhìn mặt trời chói chang:

- Chuyện thứ nhất là tìm một chỗ đặt chân và tu luyện, tốt nhất phải có linh mạch cấp bốn!

- Chuyện thứ hai là tìm kiếm tin tức về Huyết Hà Thạch và mấy loại Ma hỏa.

- Trong Ma Hỏa Luyện Anh Đại Pháp có nhắc tới việc chế luyện Ngoại Đạo Nguyên Anh cần ngọn lửa phải là Linh Hỏa ma đạo!”

Bởi vậy Thanh Loan Chân Hỏa không có tác dụng, dù sao thuộc tính tương khắc.

Phương Tịch thậm chí nghi ngờ, Tiểu Thanh phun ra một ngụm Thanh Loan Linh Diễm, Ngoại Đạo Nguyên Anh lại... không còn!

- Chuyện thứ ba chính là nâng cao đan thuật luyện, thử chế luyện Phân Thần Đan...

Hắn thì thào một tiếng và nhớ lại tình hình chung của tu tiên giới Tây Mạc.

Tu tiên giới Tây Mạc vô cùng rộng lớn, phần lớn đều là địa hình sa mạc và ốc đảo. Nó tổng cộng chia ra làm mấy chục vực, trong một vực bình thường có một hoặc nhiều tông môn Nguyên Anh.

Vị trí hắn đang đứng bây giờ chính là Lưu Sa Vực gần Đông Bát Vực. Mấy chục năm trước, Yêu tộc Hàng Giới, tông môn Nguyên Anh ở Đông Bát Vực cùng thành lập Thiên Vệ Thành ngăn cản thú triều ở bên trong đại trận.

- Bây giờ không biết tình hình thế nào? Chắc hẳn sẽ không kém hơn Nam Hoang. Dù sao trong tu tiên giới Tây Mạc không chừng có tu sĩ Hóa Thần...

Chính vì vậy, Phương Tịch cũng chuẩn bị khiêm tốn, không nhảy nhót quá mức.

Cũng may với tu vi của hắn bây giờ, cho dù hắn chỉ vận dụng khôi lỗi thuật cũng đủ để hoành hành, cho dù gặp phải đại tu sĩ cũng không sợ.

Dù sao lần này Phương Tịch mang đến cả khôi lỗi do chế luyện Thanh trưởng lão thành...

- Trước đây, ta dùng tên giả Mộc Chân Quân còn giết một Ngũ Hành Lân Tộc ở bên ngoài Thiên Vệ Thành, lấy được Thiên Yêu Lục Tiên Sách và Lưỡng Nghi Thông Nguyên Công từ sách da thú trên thân yêu này...

- Nếu Yêu tộc có gian tế, chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Mộc Chân Quân... Áo choàng này không được thì đổi cái khác vậy.

Phương Tịch xoa nhẫn trữ vật, lấy từ trong đó ra một cái đấu lạp.

Đấu lạp này được đan bằng trúc, quanh mép còn có một lớp vải màu xám rủ xuống, vừa vặn có thể che khuất gương mặt.

Ở trong linh quang lập lòe mơ hồ tạo thành từng phù văn, không ngờ là một món dị bảo!

Vật này là do Phương Tịch lấy được từ trong pháp khí trữ vật của Thanh trưởng lão. Nó có đủ công hiệu che giấu gương mặt, ngăn cản thần thức điều tra, thậm chí có hiệu quả đối với tu sĩ Nguyên Anh.

Chỉ là nhìn hình dạng và cấu tạo rõ ràng thuộc về Nhân tộc, cũng không biết là Nguyên Anh Nhân tộc nào xui xẻo bị Thanh trưởng lão giết chết, cũng bị tiện tay thu thập, cất giữ dị bảo này.

Bình Luận (0)
Comment