Bây giờ Phương Tịch lấy ra và đội lên, khí tức lập tức được che giấu, cho dù hắn ở ngay trước mặt Hắc Sa Chân Quân cũng chưa chắc có thể nhận ra hắn.
Lần trước đến đây, Phương Tịch đã hiểu rõ địa hình như lòng bàn tay.
Lúc này, hắn hóa thành một tia sáng xanh bỗng nhiên lao đi xa.
...
Thành Mộc Lương thuộc sự thống trị của Bát Hoang Tông. Đây chính là thành trì giao dịch do Bát Hoang Tông mở ra.
Cho dù bây giờ có Yêu tộc Hàng Giới, nhưng bởi vì Thiên Vệ Thành phòng thủ tốt, tu sĩ Đông Bát Vực vẫn chưa tới mức rối loạn.
Nhưng mỗi nhà đều ra người ra sức, sau đó tử thương nặng nề là chuyện không thể tránh khỏi.
Phương Tịch áp chế khí tức ở khoảng Kết Đan, qua cổng chính tiến vào thành Mộc Lương, chuẩn bị tùy tiện tìm một tổ chức tình báo để tìm hiểu tin tức trước.
- Ơ?
Bỗng nhiên, thần thức của hắn thoáng động, quét qua một nữ tư mới vừa bước từ trong lầu các nào đó ra.
Vị nữ tu này có vòng eo như rắn, còn đầy vẻ quyến rũ chín muồi. Đó chính là Xà Phu Nhân hắn từng giao dịch Ngộ Đạo Đan trước đây!
- Nữ tử này cũng tới...
Trong lòng Phương Tịch thầm xúc động nhưng không định tiến tới chào hỏi.
Bây giờ hắn là tu sĩ Kết Đan xa lạ chứ không phải Mộc Chân Quân, căn bản không quen biết Xà Phu Nhân.
Hơn nữa, năm đó hai bên thỏa thuận xong tiền hàng, hắn còn giúp gia tộc của Xà Phu Nhân tránh thoát khỏi họa diệt tộc, thật sự tính toán ra, đối phương còn nợ hắn không ít đâu. Hắn sẽ không vội vàng đi đòi nợ.
- Tiền bối mới lần đầu tiên tới thành Mộc Lương sao?
Có lẽ tại Phương Tịch đứng ở cổng thành hơi lâu, một tu sĩ Luyện Khí vốn ngồi xổm ở góc tường chợt sáng mắt lên, tiến tới hành lễ và ân cần thăm hỏi.
- Ừ, bản tọa vừa kết thúc tiềm tu rời khỏi núi, muốn tìm một cửa hàng hỏi thăm tin tức tu tiên giới trong thời gian gần đây.
Phương Tịch tiện tay ném qua một viên linh thạch hạ phẩm:
- Ngươi đi phía trước dẫn đường. Nếu bản tọa thỏa mãn sẽ không thiếu ban thưởng cho ngươi.
- Cảm ơn tiền bối, tại hạ là Thổ Long Tử, tại hạ nhất định sẽ làm thỏa đáng chuyện này cho tiền bối.
Thổ Long Tử thu linh thạch, trong lòng âm thầm đắc ý.
“Đám bụi đời kia nhìn thấy người ta có tu vi cao thâm thì không dám tiến lên. Bọn họ không biết chính là loại tiền bối này mới thưởng nhiều đấy... Tu sĩ Luyện Khí bình thường đi dạo nửa ngày mới cho mấy viên linh tinh, đâu có sảng khoái như tiền bối này, vừa ra tay đã là một viên linh thạch?”
Hắn lập tức đi ở phía trước dẫn đường, còn nhiệt tình nói:
- Thương hội lớn nhất ở thành Mộc Lương chính là Bát Cực Thương Hành, Đông gia phía sau chính là Bát Hoang Tông, rất đáng tin cậy. Trong đó có nhiều trân phẩm... Bọn họ còn kèm theo kinh doanh tinh tức nhưng chào giá rất cao, đồng thời có vài tin tức liên quan đến Bát Hoang Tông đều được phong tỏa...
- Ngoại trừ Bát Cực Thương Hành, Địa Thính Lâu, Tam Thông Hội, Địch Gia Lão Điếm... cũng có tin tức nhạy bén.
Phương Tịch nghe, thoáng suy nghĩ một lúc mới nói:
- Đi Địa Thính Lâu trước.
- Vâng!
Thổ Long Tử đi trước dẫn đường, Phương Tịch chậm rãi bước thong thả tới, thỉnh thoảng dùng thần thức quan sát tu tiên giả qua lại, cùng với giá của pháp khí, phù lục trên sạp hàng... Hắn phát hiện giá cả đã cao hơn trước, không khỏi âm thầm xúc động:
“Đây là kinh tế trong chiến tranh đấy...”
Sau đại khái mấy nén hương, Thổ Long Tử đã dẫn theo Phương Tịch đi tới trước một lầu các.
Lầu các này bốn cạnh vuông vắn, trên hẹp dưới rộng, được làm bằng một loại vật liệu gỗ kỳ lạ tản ra mùi thơm thoang thoảng.
Từng cấm chế năm màu sặc sỡ hiện ra, bảo vệ chặt chẽ lầu các này. Trên tấm biển viết ba chữ lớn Địa Thính Lâu.
Phương Tịch đứng ở dưới tấm bảng hiệu, nhìn một vài hoa văn xung quanh ba chữ Địa Thính Lâu trên tấm biển với ánh mắt kinh ngạc.
Vào lúc Thổ Long Tử còn tưởng rằng tiền bối này có gì phân phó, lại nhìn thấy hắn đi nhanh vào trong.
“Bảng hiệu này có gì hay mà xem chứ?”
Thổ Long Tử ngẩng đầu nhìn bảng hiệu kia, không khỏi cạn lời.
Phương Tịch đi vào Địa Thính Lâu, lập tức nhìn thấy một nữ tiếp tân bước tới trước mặt:
- Khách quý đến, vẫn mời tới sảnh trước uống trà!
- Được.
Phương Tịch đáp một tiếng, trực tiếp ném cho Thổ Long Tử một viên linh thạch:
- Ngươi làm chuyện này không tệ, mấy nhà tiếp theo không cần đi nữa, ngươi đi đi...
- Cảm ơn tiền bối.
Thổ Long Tử cầm linh thạch, trong đầu cảm thấy khó hiểu.
Vị tiền bối này có tác phong hành sự quả thật kỳ lạ. Sao còn chưa bắt đầu đã xác định lầu các này không tệ?
Chẳng qua tu sĩ cao cấp đều có tính tình vô cùng quái gở, hắn cũng không dám hỏi nhiều, vội vàng rời đi...
...
- Mời khách quý qua bên này.
Nữ tiếp tân này ăn mặc đặc biệt mát mẻ, trên thân chỉ có một dải che ngực, bên dưới mặc váy ngắn màu xanh lam, chỗ cổ tay và mắt cá chân đều có vòng nhỏ làm bằng vàng bạc, lúc đi đường phát ra tiếng đinh đang.