Trên mặt nàng có phần kinh ngạc:
- Vì sao đạo hữu không dùng mặt thật gặp người? Trong Tây Mạc, thiếp thân hình như chưa từng nghe nói tới tên của đạo hữu...
Bây giờ, Phương Tịch lấy Khô Vinh Quyết áp chế khí tức toàn thân ở Nguyên Anh sơ kỳ, Bàn Ân này chỉ là một Nguyên Anh sơ kỳ, tất nhiên không nhìn ra được.
- Chuyện này đơn giản, bản tọa vừa mới đạt tới Nguyên Anh đại thành... Trước đây, bản tọa đi tới thành Mộc Lương, bị một tiểu bối của các ngươi bắt nạt, tiểu bối này hứa hẹn sẽ dùng Ngũ Hỏa Cổ nhận tội. Bây giờ, bản tọa cố ý tới lấy...
Phương Tịch thản nhiên nói.
Nói chuyện với tu sĩ Nguyên Anh cứ đơn giản rõ ràng như vậy.
- Thành Mộc Lương, là nha đầu Luy nhi kia...
Bàn Ân hừ lạnh một tiếng.
Tuy Cổ Tiên Môn gọi là tông phái, trên thực tế là do mấy trại sát nhập thành, trong đó họ Bàn chiếm đại tông.
Ở trên gia phả, nàng và Bàn Luy thậm chí có thể tính là cùng thế hệ.
- Ngũ Hỏa Cổ này chính là bảo vật của Cổ Tiên Môn, không phải là vật sở hữu của riêng một mình Bàn Luy. Ta không có cách nào giao cho đạo hữu được...
Bàn Ân suy nghĩ một lúc vẫn lắc đầu từ chối.
- Ồ?
Ánh mắt Phương Tịch trở nên nghiêm nghị:
- Đạo hữu suy nghĩ cho kỹ đi. Chỉ dựa vào một linh bảo Bách Độc Thần Sát Phiên của ngươi còn không ngăn cản được bản tọa đâu...
- Chẳng lẽ đạo hữu thật sự muốn đối địch với Cổ Tiên Môn ta sao?
Sắc mặt Bàn Ân trở nên lạnh lùng.
- Cũng không phải bản chân quân muốn đối địch với Cổ Tiên Môn mà các ngươi khinh người quá đáng! Hứa hẹn bồi thường lại không giữ lời hứa.
Thần thức của Phương Tịch đảo qua, đã xác định trong Cổ Tiên Môn chỉ có một vị tu sĩ Nguyên Anh này. Hắn lập tức hừ lạnh một tiếng, ném ra một túi trữ vật.
Ánh sáng rực rỡ lóe lên!
Từng bóng hình hiện ra.
Đầu tiên là sáu bảy con khôi lỗi cấp Kết Đan từ hình thú đến hình người đều có, mặt ngoài khắc rất nhiều linh văn và lập lòe ánh sáng rực rỡ.
Sau đó, Phương Tịch vỗ một cái vào túi trữ vật, lại có một con khôi lỗi với khí tức khủng khiếp bay ra. Con khôi lỗi này đầu ưng thân người, trên lưng có mọc hai cánh, cánh tay phải là hình móng chim. Không ngờ đây là một con khôi lỗi cấp bốn hạ phẩm!
Con khôi lỗi này là khôi lỗi truyền thống duy nhất có huyết thống tu tiên thuần khiết trong tay Phương Tịch!
- Khôi lỗi thuật!
Bàn Ân kinh ngạc kêu lên một tiếng:
- Không ngờ ngươi là Khôi Lỗi Sư?
Ở tu tiên giới, khôi lỗi thuật là một môn không quá phổ biến nhưng bình thường rất nhiều tu tiên giả đều không dám trêu chọc Khôi Lỗi Sư cao cấp, cũng bởi vì không biết nó nắm giữ bao nhiêu khôi lỗi cao cấp, thậm chí có khả năng một người địch lại cả một tông môn!
Ví dụ như trên tay Thiên Khôi Chân Quân này có khôi lỗi cấp bốn, lại thêm mấy bộ khôi lỗi cao cấp có thể tương đương với Kết Đan, thực lực cao tầng đã không thể thua kém gì Cổ Tiên Môn!
Cổ tu không muốn chống lại Khôi Lỗi Sư, cũng bởi vì khôi lỗi chính là vật chết, rất nhiều cổ trùng căn bản không làm gì được nó!
- Nghe nói cổ thuật của Cổ Tiên Môn vô song trong Tây Mạc, lần này ta muốn cố gắng lĩnh giáo một lúc.
Phương Tịch cười ha ha, ý niệm thần thức trong khôi lỗi nhanh chóng vận chuyển.
Con khôi lỗi đầu ưng thân người kia vỗ hai cánh, ở trên cánh hiện ra từng phù văn liên kết với nhau, hình thành từng cấm chế.
Vù vù!
Xung quanh có cuồng phong gào thét, trong phạm vi hơn mười dặm đều nổi gió lớn.
Sóng pháp lực khủng khiếp cấp Nguyên Anh nhộn nhạo, khiến tu sĩ Kết Đan ở đây đều phải biến sắc!
Gào gào!
Một con khôi lỗi Kết Đan lao ra.
Khôi lỗi này chính là một con khôi lỗi hình chim, tốc độ bay rất nhanh, giống như một luồng ánh sáng vàng kim bay quanh Bàn Ân nửa vòng, há miệng lại phun ra một cái gai màu vàng!
Trong miệng các khôi lỗi Kết Đan khác phun từ trong miệng ra các loại cột ánh sáng với màu sắc khác nhau, hoặc ném bắn ra thiết mâu sáng lấp lánh... Chỉ một thoáng, ánh sáng đủ mọi màu sắc đã vây quanh Bàn Ân.
Bàn Ân hừ lạnh một tiếng, phất Bách Độc Thần Sát Phiên trong tay.
Một hào quang năm màu phát ra, những công kích đủ mọi màu sắc tiến vào trong đó, không ngờ giống như trực tiếp bị tan rã vậy!
Không chỉ có vậy, ở bên trong hào quang, từng ảo ảnh ngũ độc con rết, con cóc, con nhện hiện ra kèm theo tiếng tê tê bỗng nhiên dung hợp với nhau, hóa thành một con Thiên Hạt màu xanh lục cực lớn phải tới trăm trượng. Con Thiên Hạt này nhe nanh múa vuốt, lắc loạn cái đuôi giống như roi thép, cái đuôi màu đỏ tươi, vừa nhìn đã biết nó có mang theo loại kịch độc nào đó!
Sắc mặt Phương Tịch không thay đổi. Dù sao số lượng lớn khôi lỗi Kết Đan đi tới, ở trong đấu pháp của Nguyên Anh cũng gây ra tác dụng kìm chế.
Hai tay hắn bấm pháp quyết, bắt đầu thao túng khôi lỗi đầu ưng thân người.
Khôi lỗi giáp bạc vỗ cánh, cuồng phong vô tận gào thét, hóa thành từng vòi rồng cuốn về phía con Thiên Hạt màu xanh lục kia.