"Cuối cùng cũng tới ngày đó sao?"
Miragine chậm rãi bò lên trên chỗ cao, thả ra Mỹ Mộng Thần hấp dẫn ánh mắt của mọi người. Nó từ từ nở nụ cười điên cuồng, âm u khiến người phát sợ.
"Các con của ta, các con cuối cùng cũng tới ngày đó.... Các vị trấn Kade à! Các ngươi có biết những sinh vật nửa người nửa Tà Thần đặc biệt khiến người ta sợ hãi này cuối cùng là gì không?"
Cả tiểu khu chợt trầm mặc.
Từ lúc trấn Kade bùng phát đến nay, không ai biết trong nội tâm con người lại sản sinh loại Tà Thần này... Thậm chí mười mấy người tu luyện làm ác kia cũng không biết vì sao.
Đồng thời, bọn họ cũng ngầm nghiên cứu bản thân mình, biết Tà Thần của mình là độc nhất vô nhị, chưa bao giờ xuất hiện Tà Thần như vậy trong ghi chép của các đại giáo hội.
"Ngươi là. . . Miragine?" Sát nhân ma Adrien
"Ha ha ha... ông chú canh cửa tiểu khu, Adrien? Ngươi cũng vẫn tốt hả?"
Miragine cười quái lạ, quay đầu nhìn mười mấy người khác, đều cảm thấy vô cùng quen thuộc, thậm chí mỗi ngày đều gặp mặt:
"Bà cô quán ăn sáng? Thầy giáo thể dục? Các vị đều còn nhận ra ta chứ?"
Mười mấy người biến sắc, trao đổi ánh mắt với nhau một lát.
Lúc này họ mới phát hiện điểm đặc biệt chung của họ, đó là đều quen biết Miragine.
Chẳng lẽ Tà Thần bùng phát trên người mình có liên quan đến cậu học sinh cấp ba này.
Miragine mỉm cười, cao giọng nói:
"Các ngươi biết Tà Thần trong người là từ đâu ra không? Tà Thần của các ngươi đều là do ta dùng Tà Thần khác sinh ra."
Sinh ra?
Trầm mặc.
Ngay cả mười mấy người kia cũng biến sắc.
Con người sao có thể dùng được Tà Thần?
Cái đó so với tình yêu say đắm giữa người bán thú, con người và thú nhân càng cấm kỵ hơn.
"Đúng! Ta kể cho các ngươi một chút nguyên do, bởi vì ta khác với các ngươi."
Miragine không kiêng dè cười to, nhìn mấy người:
"Ta à, thích nhất là Tà Thần! ... Khặc khặc... Nói thế nào đây, nói đến có phần hạ lưu... Nhìn thấy chúng ta lại... Boki, ta tạo ta chúng nó quá đẹp đẽ! Quá đáng yêu! Xúc tu mềm mại, tám con mắt, thân thể như bạch tuộc. Nếu loài người và chúng nó giao lưu sâu hơn, có thể sẽ sinh ra Tà Thần đặc thù mới không? Có thể sinh ra giống loài hoàn toàn mới không?
... Ta! Mỗi ngày ta đều đang nghiên cứu! Ta! Mỗi ngày ta đều rất ra sức nghiên cứu! Mỗi ngày sau khi tan học ta đều đi nhà sách xem những quyển sách kia. Sau đó, ta phát hiện mỗi ngày một phần si niệm của ta vậy mà lại thật sự sinh ra một Tà Thần... Tà Thần thuộc về ta... Sau đó ta đã vô cùng hài lòng."
Miragine nói đến đây, miệng cười đầy hạnh phúc, vẻ cực kỳ hài lòng.
Mọi người đã kinh ngạc ngây ngẩn.
Nội tâm nhân loại tại sao có thể sinh ra Tà Thần?
Trừ khi chấp niệm của người kia vô cùng mãnh liệt, đến độ không thể tưởng tượng.
Mọi người dần sợ hãi.
Đây là một loại Tà Thần dị thường đầu tiên trong lịch sử? Một người phàm vậy mà lại có thể với Tà Thần vĩnh hằng tồn tại kia...
Miragine cười điên khùng:
"Ta bắt đầu dùng Tà Thần của ta không ngừng đuổi theo những Tà Thần kia tới những góc tối trên đường phố, tại nghĩa địa, bãi tha ma... đặc tính sức mạnh của chúng là không phản kháng lại ta... Con dê đen Shub - Niggurath với tám cái xúc tu thai nghén ra nghìn vạn con cháu, vị Thần của mù quáng và ngu si; Azathoth với phản ứng siêu đáng yêu, không ngừng vặn vẹo cười khúc khích; Vọng Tưởng Ma Nữ quản lý thúc giục và đánh đập, Winona vẫn thích dùng roi, đặc biệt thú vị... mỗi Tà Thần đều có phản ứng khác nhau, ta lại bị mê hoặc sâu sắc. Làm ra chuyện như vậy, thực không thể trách ta!"
"..."
Một đoạn ngôn luận đầy tính bùng nổ, mạnh mẽ đến mức chèn ép tất cả.
Buồn nôn, sợ hãi, khó tin, không thể tưởng tượng nổi... Tất cả mọi người đều bị tình thế bộc phát khiến sững sờ. Thì ra những sinh vật lai nửa người nửa Tà Thần xuất hiện trong trấn kia, lại là...
Một thiếu niên truy cầu Tà Thần?
Độp độp độp!
Đám Western cách đó không xa cũng vì lo lắng cho Miragine mới quay lại đây, vừa vặn nghe được đoạn tự thoại đầy sức chấn động và chân tướng sự việc, mọi người ngây ra như phỗng.
"Hẹn gặp lại, người ta thầm mến Western..."
Miragine chấn động, vẻ cay đắng đau khổ. Nó vốn muốn họ rời đi, không ngờ họ lại quay lại.
Nó tiếp tục đứng trên cao, lớn tiếng la lên:
"Trên đường truy đuổi Tà Thần, ta nghĩ, những tư duy ta giao lưu sinh ra kia có thể là sinh mệnh mới hay không? Bộ não con người liệu có thể là ong chúa thai nghén ra Tà Thần chăng? Ta tiện tay ném con cháu của Thần mù quáng ngu si vào đầu bảo vệ tiểu khu Adrien, không ngờ vậy mà..."
Nó cười khà khà nhìn thủ lĩnh mười mấy tên côn đồ, Adrien.
Ọc!
Adrien buồn nôn, cơn buồn nôn dâng lên từ trong lòng. Thật không ngờ Tà Thần mà mình vẫn coi như bảo bối trong đầu là con cháu của cái thứ chất lỏng buồn nôn, vặn vẹo, dơ bẩn kia, lại còn là tiện tay ném vào đầu mình...
"Ta cảm nhận được sự sợ hãi của ngươi."
Miragine hưng phấn:
"Sau đó, ta lại bắt một Tà Thần ở rong hẻm nhỏ vào lúc sáng sớm nào đó, sau đó đến trường ném vào đầu bà cô quán ăn sáng..."
Nó mím mím môi, trong mát đầy vẻ hồi ức phấn khởi, vẻ mặt vặn vẹo đầy bệnh thần kinh.
"Đáng nhắc tới là, đó là một buổi sáng tươi đẹp."
Bà cô khom lưng nôn ọe.
Miragine tiếp tục cẩn thận nói lai lịch của mười mấy vị Tà Thần, giống như một tên phá gia, triệt để khiến sắc mặt mọi người kịch biến.
Ở xa xa, đoàn người Western cũng trắng bệch mặt mày. Mấy học sinh tâm lý kém phun thẳng ra khỏi miệng.
Trước đó Miragine nói rằng, Tà Thần đều sinh ra vì nó, không ngờ chân tướng lại khủng bố đến mức này! Sinh ra như vậy sao? Thật sự trực tiếp, là nghĩa đen.
Quả nhiên, kẻ lúc đó dẫn dắt bọn họ đi xem những quyển sách kia là một kẻ có tâm lý vặn vẹo, chỉ là được che giấu quá tốt.
Trong tâm họ cũng vô cùng buồn nôn.
"Ha ha ha... Ta không ngờ lúc đó tùy tiện bỏ lại mà lại mọc ra Tà Thần thật sự, đúng là vui mừng! Các ngươi hỏi ta bây giờ muốn làm gì?" Miragine hưng phấn, cười khát vọng: "Đương nhiên là, Tà Thần mới xuất hiện, sẽ làm một ít chuyện ta nên làm."
Mọi người hoàn toàn biến sắc.
Sắc mặt Adrien sầm xuống, mù mịt, vẻ suy tư.
Đây không phải vấn đề đánh được hay không, mà là sau khi thất bại sẽ phải chịu đựng hậu quả quá nghiêm trọng, đó là bị sỉ nhục suốt đời. Điều đó còn khiến người ta run rẩy hơn cả cái chết. Đồng thời, đối phương đã dám chường mặt ra đây tức là vẫn còn bàn tay ẩn phía sau. Kẻ sản sinh ra họ đã có thực lực mạnh đến mức không thể tưởng tượng nổi...
Lúc này, mười mấy người đều sinh cảm xúc khiếp đảm.
"Trời ơi!"
"Súc sinh!"
"Không ngờ toàn bộ trấn Kade lại bị..."
"Đều do tên kia hại..."
Toàn bộ cư dân bình thường của tiểu khu sợ hãi vô cùng. Họ không ngờ thị trấn Kade của họ xuất hiện tai họa mà người người oán trách như vậy hóa ra chỉ vì một kẻ ác tính, khiến nhân và tà hỗn loạn...
Toàn bộ sự sợ hãi của người bị giam trong tiểu khu đều chuyển từ đám côn đồ sang Miragine.
"Đương nhiên, trước khi tìm đám Tà Thần các ngươi..."
Miragine cười, gương mặt cười vặn vẹo thần kinh:
"Ta tiếp tục gieo một số Tà Thần nữa nhé? Bởi vì không lâu nữa lại thêm một nhóm thu hoạch... Cho nên, ta không ở đây là vì quãng thời gian này sẽ đi săn bắn Tà Thần, sẽ là một quãng thời gian tươi đẹp."
Nó hưng phấn liếm môi, bỗng nhiên vươn tay chỉ về phía đám đông, ngầm vận dụng năng lực Mỹ Mộng Thần.
-----