Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 1052

“Sao lại không được, sao thế, ngươi bất mãn à?”

Sở Duyên im lặng nhìn chằm chằm Trương Hàn, muốn nhìn xem rốt cuộc đệ tử

này có thể nói gì.

“Hài lòng, hài lòng, hài lòng.”

Dưới cái nhìn tử vong chăm chú của sư tôn nhà mình, cuối cùng Trương Hàn

bại trận, chỉ có thể không ngừng gật đầu.

“Ừm, nếu hài lòng vậy thì lui xuống đi, đi nói với đám đại sư huynh của ngươi,

mau chóng xử lý tốt chuyện ở đại lục Cửu Châu, tất cả đều phải quay về thượng

giới, đừng ở lại hạ giới nữa.”

Sở Duyên xua tay, bảo Trương Hàn lùi đi.

Đương nhiên Trương Hàn không dám làm trái ý của Sở Duyên, chỉ có thể ngoan

ngoãn lui xuống, đâu còn dám nói gì.

Đợi Trương Hàn rời đi, Sở Duyên mới thu hồi tinh thần.

Hắn chuyển phần lớn thần thức tinh thần đi, lần này chuyển tới tiểu hiệu ở

thượng giới.



Thượng giới, trong động phủ ở núi cao.

Tiểu hiệu Sở Duyên chậm rãi mở mắt.

Hắn không để ý Trần Quân ở chỗ nào trong ngọn núi, mà lập tức mở hiện trạng

nhân vật.

Tính cả Trần Quân, hắn có tổng cộng 16 đệ tử, ngoại trừ đám Diệp Lạc hiện

đang ở hạ giới, đệ tử khác hắn cũng sẽ chú ý.

Bình thường không có việc gì đương nhiên phải chú ý nhiều.

[Cửu đệ tử Tư Nhạc của ngươi ngộ được đại đạo thực âm, tu vi phình to…]

[Thập đệ tử Tử Tô của ngươi xông lầm vào bí cảnh không biết, được truyền

thừa của đại năng vô thượng, ngộ được phương pháp mộng trung chứng đạo.]

[Thập đệ tử Tử Tô của ngươi sinh ra nhân quả với Phật Môn…]

[Thập nhất đệ tử Ngải Tình của ngươi bị Tiên Đế tập kích, bị trọng thương, may

mắn được đại yêu Tiên Đế cứu giúp…]

[Thập nhị đệ tử của ngươi…]

[Thập tam đệ tử Lý Thành của ngươi thành lập tiên triều khí vận, được Thiên

Đạo thừa nhận, khí vận phình to.]

[Thập tam đệ tử Lý Thành của ngươi bị đại yêu Tiên Đế tập kích, may mắn

được thuộc hạ cứu giúp…]

[Thập tam đệ tử Lý Thành của ngươi bị tu sĩ Tiên Đế tập kích, may mắn được

thuộc hạ cứu giúp…] x42.



Sở Duyên xem qua, sau đó im lặng một lát.

Có thể khiến hắn dừng lại một lát, chỉ có Tử Tô và Lý Thành.

Hình như Tử Tô chiếm được cơ duyên trời cho, còn sinh ra nhân quả với Phật

Môn gì đó.

Không biết Phật Môn này khác gì với Phật Môn trong tưởng tượng của hắn.

Còn có Lý Thành kia.

Sở Duyên thực sự vô lực châm chọc.

Hắn mới đưa Diệp Lạc tới hạ giới, rất không dễ dàng khiến “hiện trạng nhân

vật” yên tĩnh một lát.

Bây giờ lại nhảy ra Lý Thành.

Lý Thành này giống như thành lập thứ gì đó, tiên triều khí vận sao?

Sau khi thành lập thứ này, tin tức về Lý Thành cũng thường xuyên hơn.

Giống y như Diệp Lạc lúc trước, tin tức bị tập kích vô số kể.

Chẳng qua khác biệt chính là, Diệp Lạc người ta tự mình giải quyết, Lý Thành

này thì đều do thuộc hạ cứu giúp.

Rốt cuộc Lý Thành này đang làm cái gì?

Sở Duyên im lặng mở sơ đồ quan hệ giữa Lý Thành và thế lực khác.

Vừa mở ra, thiếu chút nữa dọa hắn sợ.

[Mức độ quan hệ giữa thập tam đệ tử Lý Thành của ngươi với Thái Cực Tiên

Cung: Không chết không ngừng.]

[Mức độ quan hệ giữa thập tam đệ tử Lý Thành của ngươi với Ngọc Hư Cung:

Không chết không ngừng.]

[Mức độ quan hệ giữa thập tam đệ tử Lý Thành của ngươi với yêu sơn vực sâu:

Không chết không ngừng.]

[Mức độ quan hệ giữa thập tam đệ tử Lý Thành của ngươi với tiên triều Thiên

Vũ: Không chết không ngừng.]

[Thập tam đệ tử của ngươi…]



[Mức độ quan hệ giữa thập tam đệ tử Lý Thành của ngươi với tiên triều Đại

Đường: Tình nghĩa đáng tin.]



“Lý Thành này, hình như chuyện phiền phức hơi lớn…”

Sở Duyên hít sâu một hơi.

Danh sách quan hệ của Lý Thành này, vậy mà đều thuần một màu “không chết

không ngừng”…

Chỉ có với “tiên triều Đại Đường” thì khác, còn lại đều không chết không

ngừng.

Hơn nữa trên danh sách này, vậy mà hắn không nhận ra không rõ.

Sở Duyên hoàn toàn không tưởng tượng nổi, rốt cuộc Lý Thành này đắc tội bao

nhiêu người.

Hơn nữa, vậy mà lúc trước hắn hoàn toàn không nhìn ra.

Giống như chỉ trong nháy mắt người đắc tội đã chết.

Sở Duyên đều có chút hoài nghi.

Con mẹ nó Lý Thành là trực tiếp đấu với cả thế giới, mở khuếch đại âm thanh,

kêu to không có bất cứ người nào nhằm vào, mọi người đang ngồi đều là đồ bỏ

đi sao?

Sao có thể đắc tội với nhiều người như thế.

Vừa đắc tội đã đến mức độ này.

Sở Duyên đều hơi lo lắng, một ngày nào đó Lý Thành có bị người ta đánh chết

hay không…



Thượng giới, trong động phủ ở núi cao, Sở Duyên trầm tư rất lâu.

Cuối cùng hắn tính toán chú ý động tĩnh của Lý Thành nhiều một chút, còn

chưa đến mức cần mở quý danh tới thượng giới.

Nhưng mà đám Diệp Lạc trở về lần nữa, hắn nên hỏi một chút, có thời gian thì

đi giúp Lý Thành.

“Diệp Lạc, Lý Thành…”

“Đúng là giỏi gây chuyện.”

Sở Duyên lắc đầu, không nói lời nào.
Bình Luận (0)
Comment