“Đúng vậy, sư tôn, thiên phú của nhị sư đệ so với đám đệ tử trong tông ta tuy lót
đáy, nhưng đặt ở bên ngoài cũng là hàng ngũ Thiên Kiêu. Quan trọng hơn là,
nhị sư đệ có năng lực quản lý này.”
Diệp Lạc thành khẩn nói.
Trên dưới cả tông môn, không ai hiểu rõ Trương Hàn hơn hắn ta.
Trương Hàn đánh nhau có khả năng không được, nhưng luận về năng lực quản
lý, trên thực tế không kém gì hắn ta.
Đừng quên, thuở nhỏ Trương Hàn đọc đủ loại sách, tài hoa toàn thân không
kém, vốn có được năng lực quản lý.
Nhưng mà vẫn luôn bị đồng môn che đi rực rỡ mà thôi.
“Lão nhị… Ừm, nếu Lạc Nhi đã nói như vậy, cứ quyết định như thế đi, để cho
Hàn Nhi kế thừa vị trí đại tông chủ, quản lý tông môn, ngươi cứ tới bên vi sư tu
hành.”
Sở Duyên trầm ngâm một lát, cuối cùng vẫn đồng ý.
Có Diệp Lạc tiến cử hiền tài, hắn vẫn có thể tiếp nhận.
Nhưng mà hắn luôn cảm thấy lão nhị này không quá đáng tin, cho tới nay đâm
sau lưng hắn còn chưa tính, mấy ngày trước tu vi còn thụt lùi.
Mà lúc này có Diệp Lạc nói, vậy hắn sẽ cho lão nhị cơ hội này.
“Vâng, sư tôn.”
Lúc này Diệp Lạc chắp tay.
Đối với chuyện này Sở Duyên không nói gì, chỉ gật đầu, sau đó lại giảng giải
với Diệp Lạc một lát về vấn đề cảnh giới chuẩn thánh, rồi bảo Diệp Lạc rời đi,
đi ra ngoài thông báo một lát…
…
Ẩn Thiên Đảo, khu vực đệ tử cư trú.
Trong tẩm điện của Trương Hàn.
“Cái gì? Đại sư huynh, huynh không nói đùa với ta đấy chứ?”
Một tiếng thét kinh hãi vang lên trong điện.
Chỉ thấy Trương Hàn trợn to mắt, nhìn đại sư huynh nhà mình ở phía trước.
Hắn ta, hắn ta nghe được gì đây?
Đại sư huynh nói, muốn nhường vị trí đại tông chủ cho hắn ta? Hơn nữa bên sư
tôn đã gật đầu đồng ý rồi?
Còn có chuyện tốt này ư?
Loại chuyện tốt này cũng có thể rơi lên đầu hắn ta sao?
“Đùa giỡn cái gì, việc này có thể nói đùa được ư?”
Diệp Lạc ngồi trước bàn, trợn to mắt nói.
“Nhưng, nhưng mà đại sư huynh, đang êm đẹp, vì sao huynh muốn nhường vị
trí đại tông chủ cho ta? Chẳng lẽ huynh không nên giữ lại cho mình sao? Vị trí
này ngồi lâu, nói không chừng huynh sẽ thành tông chủ.”
Trương Hàn cảm thấy không hiểu lắm.
Hắn ta biết rất rõ, vị trí đại tông chủ này có ý gì.
Nói trắng ra là, vị trí này chính là chuyển tiếp.
Đợi thêm một thời gian nữa, nói không chừng sư tôn nhà mình làm lão tông
chủ, để Diệp Lạc làm tông chủ.
Nhưng mà quan trọng là, vị đại sư huynh Diệp Lạc này vậy mà tặng vị trí cho
hắn ta?
Nghe thấy những lời này, Diệp Lạc vốn muốn trực tiếp giải thích.
Nhưng đột nhiên trong lúc này, hắn ta sửng sốt một lát, nhìn Trương Hàn trước
mặt, đánh giá từ trên xuống dưới một lát, trong mắt lóe lên ý cười.
Trái phải đều nhường vị trí cho lão nhị.
Không bằng…
Hố lão nhị này?
Diệp Lạc trầm ngâm một lát, mới mở miệng lần nữa.
“Nếu lão nhị đệ đã hỏi, vậy ta nói thật với đệ, tu hành của ta xảy ra bước ngoặt,
phải ở bên sư tôn mới được.”
“Ta rời đi, đương nhiên vị trí đại tông chủ này sẽ trống, sư tôn vốn định giao
cho người khác, vẫn là ta tiến cử đệ với sư tôn, lão nhị, đệ không cho ta chút bồi
thường sao?”
Diệp Lạc cười mỉa hỏi.
“Hả? Đại sư huynh, huynh tu hành xảy ra rủi ro sao? Vấn đề không lớn đúng
không?”
Trương Hàn kinh ngạc một lát, không ngờ tới vậy mà đại sư huynh tu hành
cũng xảy ra bước ngoặt.
“Chuyện này không phải trọng điểm, trọng điểm là lão nhị, đệ không định bồi
thường một chút sao?”
“Bồi thường? Đại sư huynh, huynh muốn bồi thường cái gì?”
“Trên người đệ có bảo vật gì, thì đưa cho bảo vật đó.”
“Đại sư huynh, huynh có chút không thích hợp lắm…”
“Sao ta không thích hợp? Đệ nói đi, vị trí đại tông chủ này, đệ có muốn hay
không.”
“Muốn muốn, đương nhiên muốn…”
“…”
Sau khi hai người dây dưa một lát, cuối cùng Diệp Lạc cầm nhẫn trữ vật của
Trương Hàn, vui vẻ rời đi.
Trương Hàn đứng tại chỗ, vẻ mặt cầu xin nhìn Diệp Lạc rời đi.
Toàn bộ gia sản của hắn ta, đều bị Diệp Lạc đóng gói mang đi.
Hắn ta vốn chỉ cho một chút, kết quả bị đại sư huynh lưu manh này vừa dỗ vừa
lừa gạt, còn cướp đoạt đi mất.
“Thôi quên đi, có thể lấy được vị trí đại tông chủ, cũng coi như không tệ.”
Trương Hàn thở dài một hơi.
Hắn ta nhẹ nhàng thở ra xong, thì có loại cảm giác hưng phấn.
Hiện giờ hắn ta là đại tông chủ của Vô Đạo Tông!
Đại tông chủ đấy!
Vị trí này, hắn ta đã thèm muốn bao nhiêu năm?
Cuối cùng cũng trở thành đại tông chủ của Vô Đạo Tông.
“Không nên không nên, ta phải bình tĩnh trước đã.”
Trương Hàn thở ra mấy hơi, cố gắng khiến tâm tính của bản thân bình tĩnh lại.
Nếu bây giờ trở thành đại tông chủ, thì phải quản lý tông môn thật tốt, nói
không chừng nếu sư tôn phát hiện hắn ta quản lý tông môn rất khá, sẽ chuyển
chính thức cho hắn ta.
Chuyện này đều là nói không chừng.