“Thái Nhất Kiếm Tôn, ngươi mạnh hơn nữa, cũng không có khả năng là đối thủ
của ta, ngươi ta chênh lệch quá lớn, ngươi ta nói chuyện hẳn hoi nhé?”
Thế Như Lai hít sâu một hơi, nói.
Lão ta thực sự không muốn đánh với Diệp Lạc.
“Nói chuyện sao? Ngươi xứng à?”
Trong đôi mắt Diệp Lạc tràn ngập kiếm ý và sát ý.
Hắn ta không coi yêu tộc là kẻ thù, cũng không thiên vị nhân tộc.
Nhưng xét đến cùng hắn ta vẫn là nhân tộc, Thế Như Lai đối đãi với nhân tộc
Tây Hành Châu như vậy, hắn ta không giận sao được.
Đối với nhân tộc, hắn ta vẫn luôn có lòng trung thành.
“Ta nguyện ý bỏ xuống một nửa khí vận của Chí Đức Phật Môn giao cho ngươi,
Thái Nhất Kiếm Tôn, như vậy ngươi hài lòng chưa?”
Thế Như Lai mở miệng nói chuyện.
Lão ta hi vọng có thể dùng lợi ích đả động Diệp Lạc.
Một nửa khí vận của Chí Đức Phật Môn, gần như đại biểu một phần ba khí vận
Tây Hành Châu.
Có được khí vận lớn như vậy, đó là chuyện vô cùng khủng bố.
Cho dù dùng để thêm vào bản thân, hay là làm chuyện gì khác, đều vô cùng
đáng sợ.
Phải biết rằng, Tiên giới có bốn châu.
Đối với những lời này, Diệp Lạc không có bất cứ trả lời gì, giơ tay dốc hết toàn
lực chém một kiếm.
Thế Như Lai nhíu mày, nhưng lão ta vẫn không ra tay, vụ khí kim sắc quanh
người hình thành một vòng bảo hộ.
Một kiếm của Diệp Lạc lại trảm lên vòng bảo hộ, không có bất cứ tác dụng gì,
chỉ trảm tản không ít vụ khí.
Một kiếm không có hiệu quả, Diệp Lạc không có bất cứ lười biếng gì, trở tay lại
chém một kiếm qua.
…
Trên bầu trời, Diệp Lạc triển khai đại chiến với Thế Như Lai.
Nhưng mà cơ bản đều là Diệp Lạc tấn công, Thế Như Lai phòng ngự, bó tay bó
chân, không dám công kích Diệp Lạc.
Hình ảnh chân thật, chỉ có Diệp Lạc và Thế Như Lai biết.
Người ở bên ngoài nhìn, hai bọn họ đang đại chiến, dư âm của kiếm khí cuồn
cuộn và pháp lực khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
Điều này khiến tất cả mọi người của Chí Đức Phật Môn ở phía dưới sợ ngây
người.
Còn tưởng Diệp Lạc thực sự có thể tranh đấu với Thế Như Lai.
“Thái Nhất Kiếm Tôn cường đại như vậy sao? Vậy mà thực sự có thể đấu với
thánh nhân!”
“Không, ngươi nên nghĩ thế này, Vô Đạo Tông mạnh như vậy rồi sao? Thánh
nhân chư thiên tối cao vô lượng mạnh cỡ nào, ta nghĩ các ngươi đều biết, mà lúc
này lại có một vị Thái Nhất Kiếm Tôn có thể so được với thánh nhân?”
“Vô Đạo Tông còn không phải thế lực bá chủ sao?”
“Đúng là không phải, Vô Đạo Tông người ta đối với bên ngoài giống như nói,
là thế lực đang phát triển.”
“Như vậy còn đang phát triển, nhất môn song thánh!”
Vô số đệ tử của Chí Đức Phật Môn đều đã nhỏ giọng nói chuyện với nhau.
Bảy vị bán thánh cũng đây đó đối diện.
Bọn họ đang mê mang, mất đi chỗ dựa vững chắc như Thế Như Lai, nên làm gì
bây giờ.
Vô Đạo Tông…
Nếu có thể gia nhập Vô Đạo Tông, có lẽ không tệ.
Không nói gia nhập, cho dù trở thành thế lực phụ chúc cũng đã đủ.
Mà cơ hội gia nhập Vô Đạo Tông, không phải vào lúc này sao.
Trước mắt Thái Nhất Kiếm Tôn đang triền đấu với Thế Như Lai, không phân ra
thắng bại, bọn họ có thể ở phía sau trợ giúp, biểu đạt trung thành.
Bảy vị bán thánh đều đạt thành nhận thức chung.
Trợ giúp Thái Nhất Kiếm Tôn.
Làm thế nào trợ giúp Thái Nhất Kiếm Tôn, đây là vấn đề rất lớn.
Ánh mắt sáu vị bán thánh đều nhìn về phía môn chủ của Chí Đức Phật Môn,
muốn môn chủ bày ra một phương án.
“Đại hộ pháp, ngươi bảo các đệ tử đi khắp nơi Tây Hành Châu, khiến nhân tộc
ta biết hành vi việc làm của Thế Như Lai, lại tuyên truyền một trận, Thái Nhất
Kiếm Tôn đang chiến đấu vì bọn họ.”
Lúc này môn chủ của Chí Đức Phật Môn mở miệng nói.
Những lời này vừa vang lên, sáu bán thánh còn lại sửng sốt.
Không rõ lão ta muốn làm gì.
Chuyện này có tác dụng gì sao? Chẳng lẽ vào lúc mấu chốt này, còn tăng danh
vọng?
“Thế Như Lai chiếm lượng lớn khí vận của Tây Hành Châu, Tiên Thiên dựng
thế, không xóa sạch khí vận của Thế Như Lai, lão ta sẽ không bại. Chúng ta đi
tuyên truyền, có thể xóa sạch khí vận của Thế Như Lai, còn có thể đổi khí vận
lên người Thái Nhất Kiếm Tôn.”
“Chí Đức Phật Môn chúng ta vốn là bá chủ của Tây Hành Châu, với thân phận
của chúng ta mà nói, Thiên Đạo sẽ lặng im với loại biến hóa này!”
Môn chủ của Chí Đức Phật Môn nói như vậy.
Sáu vị bán thánh khác giật mình.
Chỉ trong nháy mắt hiểu rõ cách làm của môn chủ Chí Đức Phật Môn.
Đây là rút củi dưới đáy nồi.
Nếu việc này làm thành công, e rằng Thế Như Lai sẽ xù lông.
Sáu vị bán thánh liếc mắt nhìn nhau, chiêu này, đủ biểu đạt trung thành chưa?
Lúc này một vị bán thánh đi ra, giảng giải với các đệ tử này.
Nói đại khái mọi chuyện cho bọn họ.