Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 1192

Sở Duyên ở phía xa như cảm ứng được, hơi cúi đầu nhìn về phía thánh nhân

thanh niên.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, đều sửng sốt một lát.

Sở Duyên: “?”

Ngươi nhìn ta làm gì.

Thánh nhân thanh niên: “?”

Ngươi không nhìn ta, sao biết ta nhìn ngươi?

Hai bọn họ dùng ánh mắt trao đổi.



Không biết bọn họ nhìn nhau bao lâu, cuối cùng vẫn bị tiếng quát to của Kiếm

Ma Thần làm cho hoàn hồn.

“Muốn gán tội cho người khác, sợ gì không có lý do! Các Hỗn Độn Ma Thần,

hôm nay ba vị thánh trật tự này có thể cưỡng ép chụp mũ tội danh cho ta, sau

này cũng có thể chụp mũ tội danh cho các ngươi!”

“Còn đợi cái gì, cùng nhau ra tay tru sát ba vị thánh trật tự, sau này nơi này

thuộc về Hỗn Độn Ma Thần chúng ta!”

Kiếm Ma Thần gầm thét.

Giọng nói của lão ta truyền sâu vào trong hắc ám.

Dẫn tới trong bóng tối, chỉ trong nháy mắt phát sáng lên, từng quang điểm sáng

lóng lánh xuất hiện.

“Cùng ra tay, tru sát Kiếm Ma Thần.”

Lão giả thản nhiên nói một câu.

Sau khi nói xong, lúc này ra tay.

Lão ta vung tay lên, một Thái Cực Đồ bay ra, hóa thành một kim kiều, trấn giết

Kiếm Ma Thần kia.

Thánh nhân trung niên không nói hai lời, tung một lá cờ cuốn theo khí tức

khủng bố, cũng trấn giết về phía Kiếm Ma Thần.

Thánh nhân thanh niên cũng không cam lòng yếu thế, tung bốn thanh phi kiếm

bay nhanh mà đi, muốn tru sát Kiếm Ma Thần.

Ba bọn họ đều ra tay, vừa ra tay đã dùng đủ loại bảo vật tấn công, vô cùng hung

hãn.

Sở Duyên ở một bên tuy không rõ lắm đã xảy ra chuyện gì, nhưng hắn có thể

đoán được hơn phân nửa, ba người này muốn tru sát Kiếm Ma Thần.

Một khi đã như vậy, vậy hắn thực sự không ngại ra tay, bỏ đá xuống giếng,

khiến tốc độ Kiếm Ma Thần này chết nhanh hơn.

Sở Duyên vừa định ra tay, nhưng hắn thấy ba người ném ra bảo vật hoa mỹ như

vậy, gương mặt cứng ngắc.

Trên người hắn không có bảo vật gì.

Thật mất mặt.

Sở Duyên im lặng ghi nhớ, nếu sau này có cơ hội, hắn nhất định phải đi tìm bảo

vật mới được.

Nghĩ đi nghĩ lại, động tác trên tay Sở Duyên không chậm.

Hắn lấy vòng sáng kim sắc sau lưng ra, ném về phía đầu đối phương, hành động

vô cùng bá đạo.

Đối mặt với công kích của bốn người, trên mặt Kiếm Ma Thần lộ vẻ tuyệt vọng,

giơ kiếm quang trong tay lên, muốn ngăn cản.

Nhưng bốn người này đều là đại năng đồng lứa, chỉ dựa vào mình hắn, căn bản

không thể ngăn cản.

Bốn người liên thủ đánh ra mỗi kích, khiến Kiếm Ma Thần hoàn toàn tan thành

mây khói.

Một Hỗn Độn Ma Thần, khi bốn người liên thủ căn bản không có lực lượng

phản kháng.

Kiếm Ma Thần chết, trong bóng tối một ngôi sao sáng ngời lóe lên, sau đó lại

quy về hắc ám.

Mà tại chỗ, từng quang điểm màu trắng bạc trôi nổi trong bóng đêm.

Quang đoàn kia vốn định thoát đi, nhưng đột nhiên như cảm nhận được gì,

nhanh chóng lao về phía Diệp Lạc.

“Trái lại sinh linh này có vận may tốt, mơ mơ màng màng hoàn thành chứng

đạo, còn nắm giữ kiếm đạo.”

Thánh nhân thanh niên chậc chậc hai cái, nhìn về phía Diệp Lạc.

Nghe thấy những lời này, Sở Duyên lập tức hiểu rõ, Diệp Lạc đã hoàn thành

chứng đạo.

Hắn nhìn về phía Diệp Lạc, vung tay lên, đẩy Diệp Lạc trở về Tiên giới.

Diệp Lạc rời đi, hắn mới có cơ hội chạy trốn, nếu không thì hắn không nắm

chắc trong tình huống dẫn theo Diệp Lạc, có thể toàn thân mà lui hay không.

Ba người không quan tâm động tác của Sở Duyên, ánh mắt đều nhìn về phía Sở

Duyên.

Đối với bọn họ mà nói, cho dù Diệp Lạc chứng đạo, còn cần thời gian rất dài

mới có khả năng đạt tới cấp bậc như bọn họ.

Chỉ có Sở Duyên này, mới đáng để bọn họ nhìn thẳng.

Cho nên bọn họ không đi quản Diệp Lạc, mà lực chú ý đều đặt trên người Sở

Duyên…



Trong bóng tối vô cùng vô tận.

Sở Duyên đứng đối diện với đám lão giả, thánh nhân trung niên, thánh nhân

thanh niên.

Bọn họ đều không mở miệng, khiến cho bầu không khí vô cùng yên tĩnh.

Hắc ám xung quanh cảm nhận được sự yên tĩnh của vùng đất này, không ngừng

ăn mòn ở bên này.

Nhưng pháp quang thần quang ánh sáng Thiên Đạo trên người bốn người tự

động tản ra, loại bỏ tất cả những hắc ám kia.

Rất lâu sau, vẫn là lão giả kia mở miệng nói trước, phá tan yên tĩnh.

“Đạo hữu là Thiên Đạo phương nào?”

Lão giả mở to mắt hỏi.

Lão ta nhìn ra được, Sở Duyên là Thiên Đạo một phương.

Khí tức trên người quá rõ ràng.

Khí tức chuyên thuộc của Thiên Đạo.

Hơn nữa, người này còn không phải người đại diện của Thiên Đạo gì đó.

Người đại diện của Thiên Đạo gì đó, trên người dù ít dù nhiều đều có dao động

pháp lực.

Mà ở trong mắt bọn họ, Sở Duyên hoàn toàn là khí tức Thiên Đạo, không có

một chút hỗn loạn.

Là lực lượng của Thiên Đạo thuần túy nhất, khí tức của Thiên Đạo.

Có thể có loại khí tức này, chỉ có một.

Đó chính là Thiên Đạo.

Nhưng mà bọn họ không rõ, Sở Duyên là Thiên Đạo ở đâu.

Thiên Đạo Tiên giới không có khả năng tới đây
Bình Luận (0)
Comment