Tô Càn Nguyên quay mặt về phía Sở Duyên, chắp tay cúi đầu.
Lập tức sau lưng hắn ta, từng pháp tướng biểu lộ ra.
Mỗi một pháp tướng đều khác biệt.
Có pháp tướng như hoàng nang, xích như đan hỏa, lục túc tứ dực, hỗn độn
không mặt mũi…
Có pháp tướng xanh như thúy trúc, thân chim mặt người, túc thừa nhị long…
Có pháp tướng đầu thú thân người, thân khoác vảy đỏ, lỗ tai xuyên hỏa xà, giẫm
lên hỏa long…
Vô cùng quái lạ.
Có 12 pháp tướng.
Tô Càn Nguyên để lộ ra 12 pháp tướng xong, hai tay tạo thành chữ thập, 12
pháp tướng sau lưng hắn ta lập tức hóa thành vô số lưu quang, dung hợp với
nhau.
Một lát sau, một pháp tướng giống Tô Càn Nguyên như đúc ngưng tụ mà ra,
dung nhập vào trong cơ thể hắn ta.
Khí thế quanh người Tô Càn Nguyên tăng vọt lần nữa, mơ hồ vượt qua mức độ
chuẩn thánh, có loại hương vị siêu thoát toàn bộ.
Đây là thánh nhân chi ý!
Chỉ trong nháy mắt, chỉ thấy toàn bộ thân hình của Tô Càn Nguyên đều hiển
hóa thành hào quang, biến mất tại chỗ, giống như chịu cái gì triệu hoán.
Ở tại chỗ chỉ còn lại Sở Duyên ngơ ngác đứng đó.
Ta, ta, ta…
Thực sự ngộ ra được à???
Sao có thể có chuyện này.
Chuyện này không có đạo lý.
Chuyện này hoàn toàn không có chút logic.
Sở Duyên nghĩ mãi không xong.
Hắn sắp phát điên, hoàn toàn không rõ là xảy ra chuyện gì.
Hắn chỉ thuận miệng nói hai câu, lão tam này thực sự ngộ ra rồi hả? Sau đó trực
tiếp thành thánh? Bây giờ còn đi độ thành thánh?
Con mẹ nó chuyện này hơi thái quá.
Sở Duyên mê mang, im lặng điều tra hiện trạng nhân vật của Tô Càn Nguyên,
hắn muốn nhìn một lát, rốt cuộc con hàng này ngộ ra được gì.
[Tam đệ tử Tô Càn Nguyên của ngươi được ngươi chỉ điểm, hiểu ra đạo tâm,
đạo hạnh tăng vọt.]
[Tam đệ tử Tô Càn Nguyên của ngươi rời khỏi trường hà kiếm đạo.]
[Tam đệ tử Tô Càn Nguyên của ngươi thân ở ngoài bầu trời, tiến vào khu vực
không rõ.]
[Tam đệ tử của ngươi mở ra thành thánh chi kiếp.]
…
Chuyện này, chuyện này…
Thực sự mở ra thành thánh chi kiếp thật.
Còn vì mấy câu nói của hắn, hiểu ra đạo tâm, chỉ trong nháy mắt thành thánh?
Thái quá!
Khủng bố quá!
Sở Duyên nghiến răng nghiến lợi, nếu thực sự thành thánh dễ dàng như vậy, vậy
hắn lừa gạt như thế, sao không thấy hắn ngộ ra được gì?
Hắn vẫn nghĩ mãi không ra, rốt cuộc là vì sao.
Ở trước mặt hắn, hoàn thành hiểu đạo sao?
Có lẽ ngày xưa hắn bị đâm sau lưng như vậy.
Nhưng mà hiện giờ thấy được ở trước mặt, vẫn nghĩ mãi không rõ rốt cuộc là vì
sao.
Sở Duyên rất muốn ổn định tinh thần, suy nghĩ thật kỹ vấn đề này.
Nhưng hiện giờ hắn không rảnh để suy nghĩ.
Hắn nên hộ đạo cho lão tam.
Tiểu hiệu thần quang không có chiến lực, không thể chạy qua.
Quý danh thần quang đang giảng đạo cho Tử Tô, không thể chạy qua.
Chỉ có thể điều động quý danh Thiên Đạo qua đó.
Sở Duyên nghĩ tới đây, tinh thần đưa về quý danh Thiên Đạo, sau khi lấy đi Tru
Tiên Tứ Kiếm, thì khởi hành đuổi theo khí tức của Tô Càn Nguyên, đi về phía
cực hoang.
…
Trong bóng tối vô cùng vô tận.
Lúc này Tô Càn Nguyên đến đây, hắn ta theo loại cảm giác triệu hoán từ trong
mơ hồ, không ngừng bay về phía trước.
Cơ thể hắn ta vô cùng cường đại, nở rộ loại kim quang ánh sáng ngọc.
Loại kim quang này kháng trụ áp lực cực lớn do hắc ám quanh hắn ta mang tới,
khiến hắn ta có thể lấy cơ thể phi hành ở đây.
Đây là đâu?
Kiếp số thành thánh ở đây ư?
Đây là lần đầu tiên Tô Càn Nguyên tới nơi này.
Trong lòng hắn ta không khỏi kinh ngạc.
Nhưng hắn ta không nghĩ nhiều, tiếp tục bay về phía trước, muốn đi giải quyết
thành thánh chi kiếp của mình.
Hắn ta bay rất lâu, vẫn không nhìn thấy bất cứ thứ gì.
Chỉ cảm thấy cảm giác triệu hoán trong mơ hồ càng ngày càng mạnh mà thôi.
Cho nên hắn ta không có không kiên nhẫn, mà tiếp tục bay về phía trước.
Sau khi bay được một lúc, Tô Càn Nguyên nhìn phía trước vẫn là một vùng hắc
ám, trong lòng không khỏi kinh ngạc.
Bây giờ hắn ta kinh ngạc, là vùng đất này có loại cảm giác áp bách cực hạn.
Hắn ta có loại cảm giác, nếu không phải kim quang quanh người hắn ta che chở
cho hắn ta, chỉ sợ cơ thể hắn ta đã sớm bị loại cảm giác áp bách trong bóng tối
đè ép thành bột phấn.
Rốt cuộc nơi này là nơi nào?
“Thôi, không quản nhiều như vậy, nơi này là nơi nào đều được cả, vẫn nên trải
qua thành thánh chi kiếp đã.”
Tô Càn Nguyên hít sâu một hơi, hắn ta thu liễm tinh thần, điều chỉnh trạng thái
của bản thân, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
Hắn ta cảm thấy thành thánh chi kiếp, nhất định cần nhờ bản thân trải qua chiến
đấu, cho nên hắn ta cần phải chuẩn bị kỹ càng.
Đối với chiến đấu sắp sửa xảy ra, Tô Càn Nguyên hoàn toàn không sợ hãi.
Hắn ta cảm nhận được, hiện giờ hắn ta rất cường đại, cơ thể mạnh hơn xa trước
đây