Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 1396

Đây là một loại năng lực có thể nói là rất BUG.

Đây là năng lực thần quang tự đi kèm.

Hay là nói, là năng lực bản thân thần quang đã có.

“Nhưng mà nguồn gốc của hiệu thần quang này, vẫn không cho ta đáp án.”

Sở Duyên nhíu mày đối với chuyện này.

Hắn dung hợp thành hiệu thần quang, chỉ lấy được một tin tức hắn không thuộc

về nơi này.

Thuộc tồn tại trong cột sáng kia.

Hơn nữa trong mơ hồ có cảm giác khiên dẫn, bảo hắn đến cột sáng kia, đi vào

thế giới khác.

“Xem ra phải đi vào trong đó, mới tìm được đáp án.”

Đôi mắt Sở Duyên thâm thúy nhìn về phía cột sáng kia.

Trong lòng hắn có chút rung động.

Muốn lập tức đến nơi đó tìm kiếm chân tướng.

Nhưng mà hắn hiểu rõ, trước mắt không có thời cơ thích hợp.

Hắn phải quay về Tiên Giới một chuyến trước.

“Haizz.”

Sở Duyên thở dài một hơi, xoay người đi trở về Tiên Giới.

Hắn bước ra một bước, vậy mà bóng dáng biến mất.

Khi lại xuất hiện, đã đi tới hư vô hỗn độn.

Tốc độ khủng bố này, khó nói nên lời.



Cùng lúc đó, bên kia, trong cột sáng kia.

Từng tia hần quang kia lại xuất hiện, trôi nổi trong bóng tối, ngay sau đó nhanh

chóng hội tụ lại, hình thành một bóng dáng.

Đúng là thần quang tồn tại xuất hiện ở cực hoang lúc trước.

Thần quang tồn tại này vừa xuất hiện, lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Sở Duyên

biến mất.

“Ồ, kỳ lạ, không phải căn nguyên bị chém một đao sao? Vì sao bây giờ căn

nguyên lại khôi phục?”

“Cừ thật, không phải là chơi đùa thành như vậy, còn đang chơi đùa, chia căn

nguyên của mình thành hai đấy chứ? Nhưng mà vì sao còn có thể dung hợp trở

về? Đúng là đủ kỳ lạ.”

Thần quang tồn tại nhìn phương hướng Sở Duyên rời đi, lẩm bẩm tự nói, dường

như gã ta không hiểu lắm.

Đứng tại chỗ suy nghĩ rất lâu.

Ngay sau đó mới thu hồi ý nghĩa.

“Thôi, như vậy cũng được, bớt chút việc, có lẽ sẽ trở lại nhanh thôi, không biết

đến lúc đó nên đối mặt như thế nào?”

“Nhưng mà hình như hắn tìm về một quy tắc trong đó? Trái lại rất nhanh.”

Trong mắt thần quang tồn tại lại hiện lên hồi ức.

Vị kia từng sáng tạo ra cả thế giới, sự tồn tại của vị kia, không thể nhìn thẳng,

không thể lý giải, không thể tưởng tượng, không thể chạm vào, không thể nói

rõ, là tồn tại tối cao giỏi hơn toàn bộ.

Nhưng mà vị kia cường thịnh tới mấy, cũng biến mình thành không còn, hiện

giờ có thể lại xuất hiện hay không thì khó mà nói.

Dựa theo tình hình hiện giờ có thể thấy, trái lại rất có khả năng.

Dù sao đã tìm được căn nguyên.

Trong mắt thần quang tồn tại lóe lên ánh sáng.

Trong lòng gã ta có chút chờ mong.

Không biết vị kia lại xuất hiện xong, sẽ tạo ra uy thế cỡ nào.



Tiên Giới.

Cực hoang qua đi mấy năm, tốc độ chảy của thời gian ở nơi này thì khác, đã qua

mấy trăm vạn năm.

Tiểu kiếp hết lần này tới lần khác được thôi động trong Tiên Giới.

Tiên Giới hiện giờ, chúng sinh đã không kém gì chúng sinh của một kỷ nguyên,

thậm chí ở phương diện nào đấy còn mạnh hơn một chút.

Chuyện này không có biện pháp.

Tiên Giới hiện giờ, tuy Sở Duyên không ở đây, nhưng có đám đệ tử của Sở

Duyên ở đây.

Có Diệp Lạc và Trương Hàn trù tính toàn cục, càng có hơn mười đệ tử thay

phiên phụ trách tiểu kiếp, lại có dòng thời gian.

Một kỷ nguyên này của Tiên Giới, muốn không nhanh trở nên mạnh hơn không

được.

Vào ngày này, một trận tiểu kiếp qua đi trong Tiên Giới.

Hơn mười đệ tử của Vô Đạo Tông tụ tập ở đây, bàn bạc tiểu kiếp kế tiếp do ai

phụ trách, làm như thế nào.

Chẳng qua trước khi bắt đầu tiểu kiếp kế tiếp, một đệ tử mở miệng hỏi một vấn

đề.

“Các vị sư huynh sư tỷ sư đệ sư muội, hiện giờ Tiên Giới đã rơi vào nguy hiểm

linh khí, chỉ sợ nếu không lại kết cấu gì đó, có lẽ Tiên Giới sẽ gặp nguy hiểm

lớn.”

Nói chuyện là Tô Hề.

Nàng là người phụ trách tiểu kiếp lần này.

Cho nên nàng biết rõ hiện giờ Tiên Giới gặp phải nguy hiểm gì.

Trải qua năm tháng, linh khí của Tiên Giới thật sự bắt đầu không cung ứng

nổi…

“Hay là giảm bớt số lượng tu sĩ, lấy chuyện này giảm bớt tốc độ tiêu hao của

linh khí? Dù sao hiện giờ Thiên Đạo Tiên Giới là đại sư huynh và nhị sư huynh

quản, có thể làm được.”

“Trực tiếp mở ra thời đại mạt pháp, báo cho đám tu sĩ kia đừng tranh đấu, tu

hành nhiều không tốt.”

“Không tranh đấu, vậy tiểu kiếp kế tiếp mở ra kiểu gì? Chẳng lẽ mở tiểu kiếp từ

góc độ phàm nhân?”

“Phàm nhân thì mở tiểu kiếp thế nào? Đại chiến thế giới phàm nhân sao?”

“Không làm như vậy, vấn đề linh khí của Tiên Giới giải quyết như thế nào.”

Hơn mười đệ tử quay xung quanh vấn đề “linh khí của Tiên Giới không cung

ứng nổi”, đang tiến hành thảo luận.

“Được rồi, đừng ầm ĩ nữa, nếu không quyết được thì cứ chậm dần, đợi sư tôn

trở về lại giao cho sư tôn định đoạt.”

Diệp Lạc thấy không ngừng cãi nhau, không khỏi nhíu mày đứng dậy, mở

miệng nói.
Bình Luận (0)
Comment