Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 271

“Ừm, vi sư đã biết đại khái, vậy con lui ra đi, đi chuẩn bị một chút với đám sư

đệ sư muội, điều chỉnh trạng thái ở mức độ tốt nhất.”

Sở Duyên gật đầu, mở miệng nói.

“Dạ, sư tôn, các đệ tử chắc chắn sẽ điều chỉnh trạng thái tới mức độ tốt nhất!”

Diệp Lạc chắp tay nói.

Sở Duyên thấy thế, không nói thêm gì nữa, xua tay, bảo Diệp Lạc lui ra.

“Đệ tử cáo lui.”

Diệp Lạc hiểu ý, rời khỏi đại điện.

Sở Duyên nhìn đại đệ tử nhà mình rời đi, sờ cằm, rất tò mò, đại đệ tử này sẽ

đánh tới thứ hạng bao nhiêu.

Có lẽ ít nhất cũng phải hai vạn.

Dù sao tham ngộ nhiều, cho dù là thứ mấy, hắn tuyệt đối không bị thiệt.

Sở Duyên đứng trong đại điện, suy nghĩ rất lâu.

Sau đó hắn đứng dậy, muốn rời khỏi đại điện, đến chỗ hắn nghỉ ngơi tu luyện

một ngày, đợi ngày mai chính thức bắt đầu Đại Bỉ vạn tông.

Ngay khi hắn đi tới cửa đại điện.

Một giọng nói truyền từ ngoài điện vào.

“Chấp sự của liên minh tu tiên giả Tiền Đa Hâm cầu kiến Sở tông chủ!”

Giọng nói chậm rãi truyền đến.

Sở Duyên không khỏi sửng sốt một lát.

Ngày mai là Đại Bỉ vạn tông, hôm nay còn có chuyện gì.

Nghĩ thì nghĩ, động tác của Sở Duyên vẫn rất nhanh chóng.

Nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng.

Bộ dạng vân đạm phong khinh, phối với khí chất tiên nhân của hắn, cho dù là

người nào nhìn đều cảm thấy bất phàm.

“Vào đi.”

Sở Duyên điều động pháp lực không nhiều trong cơ thể tăng lượng âm thanh,

truyền ra bên ngoài.

Khoảng một nén nhang sau.

Một người đàn ông trung niên mặc trường bào thuộc liên minh tu tiên giả định

chế tiến vào.

Trên mặt người đàn ông trung niên này là nụ cười bỉ ổi, đặc biệt khi nhìn thấy

Sở Duyên, tươi cười càng tăng thêm.

Sở Duyên nhìn lông mày nhíu lại, không dấu vết lùi về sau.

“Ngươi là người phương nào?”

Hai tay Sở Duyên để ở sau lưng, nhíu mày hỏi.

“Sở tông chủ! Sở tông chủ! Ta là Tiền Đa Hâm tổng phụ trách của đoán thi đấu

Đại Bỉ vạn tông, tới đây là muốn hỏi một chút, Sở tông chủ có muốn tham gia

đoán thi đấu của Đại Bỉ vạn tông lần này hay không?”

Người đàn ông trung niên tên “Tiền Đa Hâm” cười, lộ ra nụ cười bỉ ổi hỏi.

“Đoán thi đấu? Có ý gì?”

Sở Duyên sững sờ.

“Khụ khụ, Sở tông chủ, nói một cách uyển chuyển một chút, ví dụ như ngươi bỏ

linh thạch, có thể đoán thi đấu đệ tử của ngươi ở vòng đầu tiên Đại Bỉ vạn tông,

có thể bị loại hay không? Hay là nói sẽ đánh bại đối thủ, bọn ta sẽ tính ra số liệu

đánh giá chuyên nghiệp, tới tạo tỉ lệ đặt cược, ngoài ra, cũng có thể đoán thi đấu

đạt quán quân…”

Tiền Đa Hâm cười giải thích với Sở Duyên.

Nghe thấy những lời này.

Sở Duyên ngây ngẩn cả người.

Ngươi nói nhiều như vậy, cái gì mà đoán thi đấu hay không.

Không phải là đánh bài sao.

Còn lòe loẹt như thế.

“Ngươi đang nói đánh cược đúng không? Ngươi lấy Đại Bỉ vạn tông, lập ra một

ván bài, nói như vậy không được à?”

Sở Duyên cau mày nói.

“Không không không, Sở tông chủ nói gì thế, bọn ta là liên minh tu tiên giả, tổ

chức chính quy, không cho phép đánh cược gì đó, đây là đoán thi đấu! Không

phải đánh bạc!”

Tiền Đa Hâm bị dọa sợ, vội vàng giải thích.

“Được rồi, ngươi nói là đoán thi đấu, vậy thì là đoán thi đấu đi.”

Sở Duyên vui vẻ, không muốn phản bác làm gì.

“Vậy Sở tông chủ, ngươi muốn chơi không?”

Tiền Đa Hâm cung kính hỏi.

“Có thể, chơi như thế nào.”

Sở Duyên gật đầu.

Nhưng ván bài này, đối với hắn mà nói không phải là tặng tiền sao?

Hắn chỉ cần tìm người đấu với đệ tử mình, đặt lão tam lão tứ thua, như vậy

không phải là đưa tiền sao.

“Sở tông chủ, ngươi cầm lấy hạt châu này, rót pháp lực vào bên trong, có thể

thấy được tình hình cụ thể, hạ chú vào trong hạt châu này, khụ khụ, đoán thi

đấu, không có người biết ngươi bỏ bao nhiêu, đoán thi đấu thế nào.”

Tiền Đa Hâm đưa một hạt châu tới trước mặt Sở Duyên.

Sở Duyên gật đầu, nhận lấy hạt châu, nhìn kỹ hạt châu này, là một hạt châu màu

lam, xúc cảm không tệ.

“Vậy Sở tông chủ ta đi trước đây, tin tức cụ thể, rót pháp lực vào bên trong hạt

châu, tất cả đều có.”

Tiền Đa Hâm chắp tay nói.

Sau khi đạt được cho phép của Sở Duyên, lập tức rời khỏi đại điện, rời khỏi

ngọn núi.

Sở Duyên cầm hạt châu quay về đại điện ngồi xuống, hắn nhìn kỹ hạt châu

trong tay mình, bắt đầu thử rót pháp lực vào trong hạt châu.

Sau khi rót pháp lực vào bên trong.

Một tia quang mang tạo thành màn hình chui từ trong hạt châu ra, phía trên lộ ra

từng tin tức.

“Sao giống hệ thống vậy nhỉ, nhưng mà so với hệ thống, thứ đồ chơi này đơn

giản hơn.”

Sở Duyên nhìn màn hình trước mặt, bình luận một câu.

Hắn nhìn thoáng qua thông tin trên màn hình.

Đại khái nói một số quy củ hạ chú.

Đặt bị loại các kiểu.

Sở Duyên chẳng muốn nhìn nhiều, lập tức tra danh sách vòng đầu tiên của Đại

Bỉ vạn tông, tên đồ đệ nhà mình.
Bình Luận (0)
Comment