Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 407

Lão ta biết rõ, đây không phải là thần thông gì đó, cũng không có khả năng là

may mắn gì đó.

Đơn thuần là nhãn lực mạnh!

Bọn họ là tàn dư trước đây, sao Thiên Địa có thể cho phép bọn họ dùng thần

thông, cho nên dùng thần thông là chuyện không có khả năng, hơn nữa lão ta

cũng chưa từng nghe nói tới, có thần thông có thể tìm được những đệ tử có thiên

phú tốt như vậy.

Còn vận may sao?

Đang nói đùa ư? Dựa vào vận may tìm đệ tử, tất cả đều là thiên phú vô song.

Chuyện này nói ra, người nào tin?

Cho nên Bạch Trạch kết luận, đây là nhãn lực của Sở Duyên quá cường đại.

Bạch Trạch nghĩ, khẽ ngẩng đầu nhìn về phía Hoa Thần Y tử khí vờn quanh.

Đối với tình hình của Hoa Thần Y, lão ta cũng hiểu rõ tất cả.

Hoa Thần Y trước mặt không gặp chuyện không may, mà loại thiên phú cường

đại nào đó… Ồ… Không, phải nói là hai loại thiên phú cường đại nào đó đang

kích phát.

“Y Cốt, Tử Tâm, hai loại thiên phú khác biệt này lại có thể dung hợp làm một,

chậc chậc, kỳ diệu.”

Bạch Trạch nhỏ giọng lẩm bẩm.

Lão ta cũng từ chỗ Lý Nhị Cương đạt được một số tin tức về Hoa Thần Y, từ

nhỏ trên người đã mắc bệnh lạ, thể chất suy yếu, cần không ngừng dựa vào

dược vật ức chế bệnh lạ.

Hiện giờ xem ra, chỉ sợ không phải bệnh là gì, chỉ là mâu thuẫn giữa hai thiên

phú trên người Hoa Thần Y.

Xương cốt toàn thân Hoa Thần Y đều đã là y đạo cốt, thiện y trời sinh, giỏi về

tạo hóa, mà trái tim là Tử Tâm, ẩn chứa tử khí vô tận.

Hai thứ này bài xích nhau.

Nhưng có lẽ Y Cốt không áp chế được Tử Tâm, mới có bệnh lạ này.

Mà dược vật bổ dưỡng, có thể khiến Y Cốt áp chế Tử Tâm trong thời gian ngắn,

mới ức chế bệnh lạ này.

Lúc trước Lý Nhị Cương đưa độc dược tới, khiến Tử Tâm hoàn toàn kích phát,

lúc này mới có cảnh tượng tử khí vờn quanh.

Nhưng mà theo Bạch Trạch, vấn đề này không lớn, bởi vì Y Cốt trong cơ thể

Hoa Thần Y được bổ dưỡng rất nhiều năm, nội tình thâm hậu, duy trì cân bằng

với Tử Tâm.

Cảnh tượng trước mắt, chỉ là thiên phú đang kích phát sinh ra mà thôi.

Bạch Trạch lắc đầu, xoay người đi ra ngoài điện, lẳng lặng canh giữ ở đó, tránh

cho Hoa Thần Y ở bên trong bị quấy nhiễu.

Lý Nhị Cương ở ngoài điện thấy thế, vội vàng đi tới.

“Tiền bối, tiền bối, rốt cuộc bên trong đã xảy ra chuyện gì thế?”

Lý Nhị Cương lo lắng dò hỏi.

“Đã nói người không sao, chỉ là đang kích hoạt loại thiên phú nào đó mà thôi.”

Bạch Trạch lắc đầu, nhẹ giọng nói.

“Vậy thì được, vậy thì được.”

Lý Nhị Cương nhẹ nhàng thở ra, không xảy ra chuyện là tốt.

“Được rồi, ngươi đi xuống trước đi, đệ tử này phải kích hoạt thiên phút, chỉ sợ

còn cần không ít thời gian.”

Bạch Trạch vẫy tay, đệ tử này muốn kích hoạt thiên phú, chỉ sợ còn cần không ít

thời gian.

Bạch Trạch vẫy tay, ý bảo Lý Nhị Cương rời đi trước.

Nghe thấy những lời này, Lý Nhị Cương không nói gì thêm, ngoan ngoãn lùi

xuống, quay về bên phòng bếp của mình.

Bạch Trạch thấy Lý Nhị Cương rời đi, lập tức cầm lấy cây chổi, quét dọn trước

đại điện tông chủ.

Động tác của lão ta rất chậm.

Nhất cử nhất động, đều sinh ra hàm ý sâu xa.

Rõ ràng là Bạch Trạch đang giúp Hoa Thần Y hộ pháp.



Trong đại điện tông chủ.

Lúc này Hoa Thần Y đang hoàn thành loại lột xác nào đó.

Trên người có tử khí cuồn cuộn vờn quanh, thanh thế vô cùng đáng sợ.

Nếu bên cạnh có sinh linh, chỉ sợ đều chết dưới tử khí này.

Nhưng trong đại điện tông chủ không có bất cứ sinh linh nào, mà nguyên liệu

trên sàn nhà vách tường trong đại điện đều rất đặc biệt, những tử khí này căn

bản không thể tạo thành bất cứ ảnh hưởng gì, thậm chí lấy đại điện tông chủ

làm trung tâm, vây khốn tử khí, không cho phép lan ra ngoài.

Chẳng qua tử khí nồng đậm như thế nào, đều không thể tạo thành bất cứ ảnh

hưởng gì đối với Hoa Thần Y ở giữa.

Hoa Thần Y nhắm chặt mắt, trên người mơ hồ có quang mang màu phỉ thúy

đang lóe lên, nhưng càng có nhiều tử khí ở bên trong tỏa ra.

Không biết qua bao lâu, Hoa Thần Y chậm rãi mở mắt ra.

Khi hắn ta trợn mắt, ở sâu trong mắt có một phù văn lóe lên.

“Tử Tâm…”

“Y Cốt…”

Hoa Thần Y ngẩng đầu nhìn tử khí cuồn cuộn trước mắt.

Khi “Tử Tâm” của hắn ta hoàn toàn bị kích phát ra, hắn ta cũng lập tức hiểu rõ

tình hình trong cơ thể mình.

Bệnh lạ gì đó…

Suy yếu gì đó…

Tất cả đều vì tử khí hình thành.

Mà hiện giờ…

Y Cốt của hắn ta đã có địa vị ngang với tử khí, đạt thành cân bằng.

Thiên phú của hắn ta mới chính thức hiện ra.

Hoa Thần Y cảm thấy cơ thể mình trở nên vô cùng thoải mái.

Đây là thoải mái trước nay chưa từng có.

Hắn ta vẫn luôn bị tử khí quấn thân, chưa từng cảm nhận được cảm giác thoải

mái như thế.

Giống như vẫn cõng trên lưng một ngọn núi, lúc này biến mất.
Bình Luận (0)
Comment